Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full

Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2022

Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full

ánh răng đây…
VSCN xong xuôi ra ngoài thì thấy P đã ngồi đó…nhìn ra phía cửa sổ, mình âm thầm đến bên P rồi ôm P…
- Đừng nghĩ nữa…
- Dạ…
- Chỉ đêm nay thôi hở anh?
- Chỉ đêm nay thôi…
Mình nhìn P, P khẽ quay sang mình, cười…rồi bọn mình cuống vào nhau…
Trao nhau từng nụ hôn, ướt át, mặn mà…
Môi mình ôm lấy môi P, và lưỡi mình cũng bắt đầu đùa nghịch với P…
Nhưng tất cả chỉ dừng ở nụ hôn…vì còn A, mình vẫn nghĩ đến A. Mình không vô tâm đến mức chỉ lao đầu vào làm chuyện đó…Tình yêu còn có những thứ khác để còn nhớ về nhau…
Đêm ấy mình và P tâm sự nhiều, rồi thì cũng vào giấc ngủ lúc nào không hay…
Sáng hôm sau tỉnh dậy thì thấy P vẫn nằm cạnh mình…đôi mắt nhắm nghiền…
Đôi môi cong, hàng mi dài…
- Em đẹp lắm P àh…anh sẽ không quên…
Khẽ lay P dậy, VSCN rồi đi về, mình đưa P về nhà, nhà P cũng gần nhà mình =.= cách tầm 15p đi xe…
Một ngôi nhà đẹp và to, có thể nói là biệt thự, chẳng kém gì nhà A cả…
- Anh về cẩn thận nhé…
- Uh…em vào nhà đi…
Bố mẹ P suốt ngày đi làm, nhưng vẫn thương yêu P hết mức…đôi lúc P cô đơn P tâm sự với mình, mình cũng hiểu được điều này…chỉ khuyên P đừng bao giờ đánh mất bản ngã của mình…
Chiều hôm ấy P nhắn tin sang bảo mình bị sốt…thế là mình chạy sang nhà P chăm sóc cho P mấy ngày liền…Lúc mình sang thì cô giúp việc ra mở cổng, bảo mình vào gặp mẹ P, bố P đi công tác:
- Cháu chào cô…
- Ừ chào cháu…Hai đứa đi chơi kiểu gì mà đến h mới về thế?
- Dạ đêm qua cháu cùng P dầm mưa, P bảo muốn tắm mưa ở VN lần cuối…
- Sau đó đi đâu nữa?
- Da cháu chở P sang nhà bạn P ngủ…
- Thật không đấy
- Dạ thật cô ạ
- Cháu là M phải không nhỉ?
- Vâng, cháu là M ạ…
- Bằng tuôi P?
- Vâng.
- Hai đứa bảo ban nhau nhé, đừng làm gì quá giới hạn…P nó ốm nằm trên phòng đấy cháu lên đi
- Dạ cháu chào cô…
Nói rồi mình chạy thằng lên phòng P, mình biết mẹ P đang nghĩ gì nhưng không nói ra mà chỉ hỏi dò xét mình, nhưng thôi mặc kệ, lúc này lo cho P trước…
Mình lên thì thấy P đang nằm đấy, còn 4 ngày nữa đi mà ốm rồi. Vậy là 4 ngày đó mình chăm sóc cho P, bón cháo cho P ăn…
Bố mẹ P đi làm từ sáng đến tối, mình ở cả ngày bên nhà chăm sóc P, và cả cô giúp việc ở nhà…
4 ngày lặng lẽ trôi qua, P cũng khỏi bệnh. P bị cảm vì dầm mưa…
Ngày hôm ấy, tôi phải xa một người con gái…
Một người con gái nữa lại bước ngang qua đời tôi…
Bỏ lại nơi đây còn mình tôi…bỏ lại nơi đây với tất cả kỉ niệm
Bỏ lại nơi đây với bao nỗi nhớ, bỏ lại nơi đây…tất cả…
Nhưng…cô ấy mang đi tình yêu dành cho tôi, và mang theo cả tình yêu tôi dành cho cô ấy…
Cũng vẫn là một ngày mưa…ngày P đi…9h tối, P nhắn tin:
- Em sắp đi, anh ra tiễn em nhé…
Tôi lưỡng lự, vì không biết có nên ra tiễn P không…
Đấu tranh tư tưởng,…
Cuối cùng tôi cũng ra với P…
Dòng người đông quá, xô đẩy quá, như càng muốn đẩy lùi tôi khỏi P…càng đẩy ra xa…
Loay hoay tìm đến cổng số 7, tôi chạy như một thằng điên…chạy…chạy mãi, chỉ để tiễn em, vì bây giờ đã muộn rồi…
Em đã đi chưa? Hay em vẫn đợi tôi? Tôi có được nhìn em lần cuối hay không?
Rồi mai đây, khi tôi và em gặp lại sẽ như thế nào P nhỉ? Là một người bạn…hay…chỉ như hai người xa lạ từng bước qua đời nhau…
Tôi rối loạn, tâm trí tôi lo lắng, dòng người xô bồ quá, chen lấn, tôi cố gắng bươn qua dòng người…
Nhìn xung quanh vài người đang khóc, khóc vì sự chia ly…còn tôi…liệu, giọt nước mắt có rơi khi P cất bước ra đi?
P ơi em đâu rồi? Anh đi tìm em, đi tìm em mãi mà sao vẫn chưa thấy? Điện thoại thì thuê bao…
Chạy đến cổng số 7, tìm em.,nhìn xung quanh nhưng vẫn không thấy…
Tôi thất vọng, toan quay bước đi thì…
Một giọng nói quen thuộc…
- Anh M…

***

- Anh M…
Mình bất giác quay lại…
- P…Anh tìm em mãi
- Sao anh đến muộn vậy…Em sắp đi rồi, đồ ngốc
- …
- Anh có biết em đợi anh lâu như thế nào không?
- Anh…
- Anh có biết em ngồi ở đây từ chiều đến giờ không?
- …
- Em đợi anh mà giờ anh mới đến là sao hả? Đồ ngốc, đồ hâm kia…
P chạy đến ôm mình lại, ngay giữa cái chốn đông người này…Nhiều người quay lại nhìn bọn mình…bình thường thì chắc ngại chết muốn tìm cái hố mà độn thổ đi thôi, nhưng hôm nay chẳng hiểu sao mặt dày đến thế…
Mình khẽ cười rồi ôm P…P rấm rứt khóc
- Đồ độc ác
- Ờ
- Đồ khốn nạn
-
- Yêu con gái nhà người ta rồi bắt người ta đợi mòn mỏi thế này sao đồ hâm?
- Anh…Ờ…Anh…
- Anh ác lắm anh biết không?
- Anh biết đâu…
- Còn già mồm…anh làm em và A yêu anh điên cuồng, còn anh thì cứ loay hoay tìm chỗ đáp…
- …
Nói rồi P đánh vào ngực mình cái kiểu đánh yêu, mà cũng thốn lắm…
Đau lắm, gì chứ bà nội này đánh cũng vật vã cả ra…
- Em sẽ nhớ anh lắm…
- Uhm
- Anh có nhớ em không?
Bất giác P ngước lên nhìn mình, đôi mắt đã nhạt nhòa…Gương mặt P lúc này đã ướt nhòa bởi những giọt nước mắt…
Mình khẽ hôn lên đôi mắt ấy…
- Ngốc nín đi, đi rồi còn về với anh…
- Có lẽ…em sẽ đi luôn…
- …
- Em sẽ không về nữa, em sẽ định cư luôn bên đấy…
- Uhm, đó là cũng một nơi đáng sống…
Và P òa khóc…Có lẽ
Đây là lần cuối được khóc trong vòng tay mình…
Lần cuối được ôm mình và đánh mình…
Lần cuối được nũng nịu với mình…
Cũng là lần cuối mình được siết chặt em…
Lần cuối mình được ôm em…
Khẽ ngước lên nhìn trời…bầu trời đêm nay trong quá…
- Đêm nay buồn quá em nhỉ?
- …
- Qua đó nhớ giữ sức khỏe nhé…
- …
- Đừng ngốc nghếch nữa kẻo thằng khác lại dụ dỗ làm gia đình lại lo…
- Anh không lo lắng cho em sao?
- Anh nơi đây vẫn luôn hướng về em…
- Còn A…?
- Trái tim anh chia đôi rồi…
- Vì sao?
- Vì em và A…
- …
- Biết rồi còn hỏi sao?
- Em thích…
- Thích gì?
- Em thích nghe những điều anh nói…
P khẽ thì thầm, nhỏ nhưng cũng đủ để mình có thể nghe…
- Tìm một người tốt mà yêu…
- …
- Đừng như anh, một thằng khốn nạn…
- …
- Chúc em luôn hạnh phúc…mặc dù đây là lời nói dối của anh…
- …
Và P lại khóc, lúc này gia đình P chứng kiến tất cả, và có thể bố mẹ P cũng đủ hiểu phần nào lý do P chấp nhận đi du học là vì mình…
Rồi giây phút ấy cũng đến, giây phút chia tay…Đã đến giờ làm thủ tục…
- Em sẽ vào đi luôn, sẽ không trở ra nữa…
- Hạnh phúc…em…nhé.
Mình nấc lên…Ừ mình đã nấc lên, vì em…vì mình sắp phải xa em…
Viết những dòng này, có lẽ những giọt nước mắt cũng đang lăn trên mặt mình…
Mình cũng có cảm xúc mà…
- Anh àh…
- Hửm?
- Đừng khóc…
- Uhm…
P ôm mình lần cuối, rồi khẽ hôn lên mắt mình…
- Hôn lên mắt để anh luôn nhớ đến em…
Hôn lên môi mình…
- Hôn lên môi anh để đánh dấu với con A, nó có hỏi thì bảo em cũng có chủ quyền nhé…
- Ngốc…
- Em ngốc lắm, chỉ có ngốc mới đi yêu anh…
- …
- Em đi nhé…
- …
Mình không đủ mạnh mẽ để nói một lời cuối cùng…
P khẽ quay đi…Bất ngờ P quay lại ôm mình và thì thầm…
- Nếu có kiếp sau anh sẽ mãi thuộc về em…
Và rồi P đi…
P đã thật sự đi…
P àh, anh yêu em…
Chúc em luôn hạnh phúc…
Ở nơi đó luôn sống vui vẻ em nhé…
Chào em, bước qua đời anh, và hãy mạnh mẽ lên nhé…
Nhìn P, bóng dáng liêu xiêu ấy cứ vậy mà bước đi…Lâu lâu lại đưa tay lên để lau đi những giọt nước mắt vẫn đang chảy…
Mình vẫn đứng đây…nước mắt vẫn chảy…
Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai mình:
- Mạnh mẽ lên cháu…
Là mẹ của P, mẹ P lúc này vẫn đang khóc
- Vâng, cháu mạnh mẽ lắm…
- Cháu có yêu P không?
- Dạ có cô ạ…
- Ừ, vậy là đủ rồi…cám ơn cháu vì những điều cháu đã mang lại cho nó, nó đã trưởng thành hơn nhiều rồi…
Mình khẽ cười, rồi chào bố

1 .. 22 23 24 [25] 26 27 28 .. 33
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)