Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full

Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3443

Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full

ặp chút trở ngại nào. Nhưng căn nhà gần như chìm trong bóng tối, chỉ có chút ánh đèn vàng mờ nhạt.

Lăng Phong bước từng bước chậm rãi cẩn thận đi lên lầu, chậm rãi cởi áo khoát của mình ra rồi vắt luôn lên thành cầu thang, khỏi vướn bận trong lúc đối phó với Demons.

Demons tắt điện thoại xong, hắn nhìn Bảo Phương chầm chầm khóe môi vểnh lên thành một đường cong. Bảo Phương nhìn trừng trừng hắn đầy tức giận, muốn mở miệng nói nhưng lại chẳng thành lời chút nào. Cô căm hận ném ánh mắt nhìn sang người phụ nữ đang nhàn nhạ nhấm nháp ly rượu ngồi kế bên Demons. Demons cũng quay sang nhìn người phụ nữ ấy tuy là hỏi nhưng lại là với giọng tin tưởng.

- Chị chắc sẽ không làm cô ấy câm suốt đời chứ.

Người phụ nữ ăn bận rất đẹp và sành điệu bĩu môi nhìn Demons khinh thương nói:

- Có bao giờ chú mày thấy chị nói dối chưa hả.

- Haha, đúng là chị không nói dối. Nhưng về tài gạt người em còn thua xa chị – Demons vui vẻ đáp lời.
- Yên tâm đi, một tiếng đồng hồ sau, tự động cô sẽ nói lại được thôi – Người phụ nữ đó hướng ánh mắt về Bảo Phương cười ngạo nghễ nói.

Bảo Phương khi thường cụp mắt quay đi chỗ khác.

- Cô em này đúng là chẳng dễ chìu chút nào cả – Người phụ nữ cười nhạt đứng lên nhìn Demons nói – Có trêu đùa gì thì nhanh lên, người sắp đến rồi.

Nói xong cô ta đủng đỉnh bước đi uyển chuyển ra khỏi phòng. Demons bèn đứng dậy bước đến bên giường của Bảo Phương. Hắn đưa tay vuốt má cô. Bảo Phương vừa định dung tay hất bàn tay kia của hắn ra thì toàn thân đã bị đối phương ôm cứng lấy. Chưa kịp phản ứng thì bờ môi đã bị phủ trùm lên. Cô vội nghiêng đầu né tránh, nhưng hắn vẫn tiếp tục ruột theo, Bảo Phương tức giận há miệng cắn mạnh vào vành môi của hắn ta.

Demons bị cắn bất ngờ đau điếng đành buông cô ra. Ánh mắt bảo Phương như có lửa nhìn trừng trừng hắn ta. Demons đứng dậy không hề tỏ vẻ tức tối gì cả, hắn bình thản dung tay quệt qua môi rồi cười nói với cô:

- Đáng lẽ anh nghĩ nếu em chấp nhận anh, thì anh có thể buông tha cho tên đó. Nhưng xem ra, hắn là trở ngại lớn cho tình cảm của hai ta. Phải tiêu diệt hắn ta thôi.

Bảo Phương nghe xong thì kinh hãi. Cô cố gắng giật giật tay để thoát khỏi chiếc còng số tám kia. Ngĩ cũng thật là nực cười, là cảnh sát điều tra tội phạm, cô đã quá quen với chiếc còng số tám này, cái mà cô luôn còng vào tay bọn tội phạm, vậy mà không ngờ có ngày nó lại bị còng trên tay cô.
Nhìn cô vùng vẫy trong tuyệt vọng, Demons liền nói:

- Thật sự anh cũng chẳng muốn đối phó với hắn ta chút nào cả. Că bản là ở trên đời này, ngoài hắn ta ra, không ai có khả năng bảo vệ em được cả. Nhưng rất đáng tiếc, đây là nhiệm vụ, anh đành phải tiêu diệt y mà thôi.

Sau câu nói của hắn, tm Bảo Phương ngừng đập, cô biết người hắn nói là ai. Dù cô biết Lăng Phong rất giỏi, khả năng ứng biến của cậu cũng rất nahnh nhạy. Nhưng dù thế nào đi nữa, cậu cũng không phải sát thủ chuyên nghiệp, cậu là một ông chủ lớn, ít khi phải chiến đấu như bọn sát thủ, vậy thì liệu cậu có thể đánh thắng được Demons hay không, kẻ được đồn là sát thủ số 1 hiện nay.

Càng nghĩ, cô càng thấy lạnh toát người, ra sức giật cái còng tay ra khỏi song sắt, vùng quẫy đến nỗi tay cô bị trầy trục cả lên đỏ lừng rướm máu. Demons thấy vậy mới nói:

- Đừng phí sức nữa, em sẽ không thoát được đâu, dù em thoát được, anh cũng đã giải quyết hắn ta xong mất rồi – Demosn cười hờ hững rồi xoay người bỏ đi, hắn còn cẩn thận đóng cửa lại.

Bảo Phương dỏng tai nghe tiếng bước chân của Demons càng ngày càng xa, nhịp tim của cô cũng đập mạnh gần như đi theo từng tiếng nên giày của Demons.

Cô không muốn Lăng Phong xảy ra chuyện, thật sự không muốn tí nào cả. Cô càng ra sức vùng quẫy, muốn rút tay ra khỏi chiếc còng này, không để ý đến việc nó đang cứa vào da thịt cô đến chảy máu, nhỏ từng giọt xuống giường mà cô vẫn vô phương vùng thoát.

Khi Lăng Phong bước lên căn lầu có ánh đèn sáng, cậu lần chần lo lắng liệu Demons có tập kích bất ngờ hay không? Suy nghĩ đó khiến cậu chần chừ đứng bên ngoài nghe ngóng động tĩnh bên trong.

Nhưng sau đó cậu nhếch môi cười nhạt, tự mình cười mình. Cậu và Demons đều trả qua những khóa huấn luyện sinh tử. Cho dù hắn có tấn công cậu, thì cơ hội thắng được cậu cũng chỉ có 50% mà thôi. Hắn cũng sẽ không dung súng để tập kích cậu, vì nếu làm như vậy, hắn không cần mắc công hẹn cậu đến đây làm chi.

Khi cậu mở cửa bước vào thì đã thấy Bảo Phương bị buộc ngồi trên một cái ghế, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi khi nhìn thấy cậu. Diều đáng nói là, trên người cô lại đặt hai con rắn màu xanh lục. Dường như chỉ cần một cử động của Bảo Phương sẽ khiến hai con rắn tấn công ngay lập tức. Demon đang ngồi bên cạnh cô vô cùng thích thú khi thấy Lăng Phong đi vào một mình.

- Ta đang nghĩ phải đơi bao nhiêu lầu thì ngươi mới chịu bước chân vào đây – Thấy lăng Phong vào, Demons bèn nhếch môi cười. nói.

Lăng Phong không nói gì chỉ tiến về phía họ.

Thấy Lăng Phong tiến lại gần, Demons cũng đứng bật dậy tác người ra khỏi ghế, đi lên phía trước mấy bước. Cả hai người vừa đối mặt nhau thì ngay lập tức ra đòn.

Cả hai cùng lúc đều đưa nấm đấm về phía đối phương rồi cùng lúc né người tránh đòn. Lăng phong vừa né xong thì đã đấm mạnh vào bã vai của Demon, hắn đưa tay đỡ lấy nấm đấm của cậu sau đó nhoáng một cái đã ở phía sau lưng cậu, nhưng ngón tay hắn không cách nào chạm được vào cột sống của Lăng Phong để gây tê liệt cho cậu. Còn Lăng phong ngay khi Demon áp sát sau lưng mình, cậu không để cho hắn thừa cơ hội bẻ gãy đốt sống lưng của mình. Cậu ngã người ra sau, tực vào lòng Demon, lấy hắn làm điểm tựa vữa chắc cho cơ thể, đồng thời khuye\ả tay cậu húc vào ngực Ares khiến hắn phải lùi ra sau mấy bước gập người xuống.
Demon nhìn Lăng Phong cười cười khen gợi:

- Khá lắm anh bạn. Nhưng lần này là đến phiên tôi.

Nói rồi hắn đứng thẳng người dậy lao ngay vào Lăng Phong, chớp nhoáng đã đặt lên cổ của cậu. Lăng Phong cũng không lơ là, ngay thời điểm khủy tay hắn húc vào yết hầu của cậu, Lăng phong hết sức mau lẹ đấm văng khủy tay hắn, tốc độ mau chóng đến nỗi Demons có chút kinh hoàng. Đã lâu rồi hắn không gặp đối thủ ngoan cường như thế. Cuộc chiến có phần bất phân thắng bại, dường như cả hai đều ngang sức ngang tài với nhau.

Muốn trận chiến này kết thúc, chỉ còn cách duy nhất.

Demons nhếch môi, khẩu súng từ đâu xuất hiện trên tay hắn, một khẩu súng lục màu đen đang lòng vòng quanh ngón tay hắn. Tại thời điểm gần ngay tích tắc, cò súng hốt nhiên được bóp, ngay giây phuát ấy, Lăng Phong nhẹ nhàng lắc người né tránh, viên đạn bắn sượt qua cánh tay cậu, để lại một vết rách và một dòng máu chảy.

Tiếng súng ngay ở phía sau lưng khiến Bảo Phương kinh hoàng. Cô cúi người nhìn hai con rắn trên chân mình, hai mắt bỗng đỏ hoe, muốn cất giọng nói nhưng lại không nói được. Muốn quay người về phía sau lại không thể cửa động, vì chỉ sợ một cử động nhỏ của cô, cũng có thể đánh thức hai con rắn đang ngủ yên kia.

Cúi gằn nước mắt chực rơi, ý nghĩ tuyệt vọng, thật sự muốn mặc kệ hai con rắn độc chết người kia mà quay về nhìn xem Lăng Phong thề nào, nhưng cô nhìn thấy chiếc vòng ngọc trên tay mình. Trái tim đau đớn bỗng nhiên dịu

1 .. 113 114 115 [116] 117 118 119 .. 136
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)