Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Snack's 1967
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full

Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3525

Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full

m điều tra một chút việc, vốn là sẽ đưa cho em xem mà. Cứ tự nhiên.

Bảo Phuơng chớp mắt nhìn Lăng Phong, cô nhớ lại đem qua cậu có nói, có việc muốn thông báo với cô. Nhưng tối qua cô mệt quá nên đã ngủ thiếp đi, vẫn còn chưa kịp hỏi là chuyện gì. Linh tính mách bảo là điềm không lành, cô vội vàng cầm lấy số tài liệu đó đọc.

Những gì ghi trên tài liệu đó khiến Bảo Phuơng thở gấp không gnừng. Sự thật quá bất ngờ, khiến cô không chấp nhận nổi.

Trong hình, ông Vuơng, nguời gác cổng ít lời, nghiêm nghị, rất cẩn thận lại chính là ông chủ thật sự của đám nguời vừa bị bắt kia. Bảo Phuơng từng quan sát thăm dò ông ta rất nhiều, cô luôn cảm thấy nguời đàn ông này rất trầm lặng, ngoài việc luôn nghiêm khắc với việc ra vào của mọi nguời. Chỉ bảo vài việc lặt vặt hoặc huớng dẫn và sắp đặt mọi việc theo theo yêu cầu của ông chủ thì ông ta hoàn toàn không có biểu hiện gì bất thuờng cả.

Hoá ra ông ta có rất nhiều thân phận để che dấu thân phận thật sự của mình. Lần truớc, sau khi truy quét đuợc lô hàng, các trinh sát đã tập kích vào trong ngôi nhà tì kiếm thông tin, họ chỉ thấy ông ấy là nguời làm như bao nguời khác. Không ngờ lại để sổng tên trùm buôn lậu vũ khí như thế.

Rốt cuộc Bảo Phuơng đã hiểu cái cảm giác khác lạ khi nhìn tấm hình của ông ta là gì rồi. Trong tấm hình, ông ta toả ra một sự nguy hiểm tột độ.

Bảo Phuơng tức giận siết chặt mấy tờ giấy trong tay mình.

- Tới giờ rồi, mình phải đi đây – Jay nhìn đồng hồ nói, miễng rẽ thành một đuờng cong chế giễu – Hai nguời cứ tiếp tục chuyện khi nãy đi.

Nói xong Jay vội vã lui ra truớc khi bị Lăng Phong ném gối vào nguời.

- Anh có điều tra ra đuợc ông ta hiện giờ đang trốn ở đâu không? – Bảo Phuơng ngẩng đầu nhìn Lăng Phong đáy mắt long lanh đầy hy vọng.

Lăng Phong ngồi thẳng người nhìn cô chăm chú, rồi cười búng mũi cô một cái không trả lời nói:

- Em đúng là mắc bệnh nghề nghiệp thật. Vệ sinh đi rồi ăn cơm. Quần áo anh để trong tolet hết rồi.

Nói xong cậu đứng dậy bỏ đi ra ngoài.

Bảo Phương thở dài tiếc rẽ đứng dậy vào nhà vệ sinh. Sau khi thay đồ xong cô mới phát hiện một chuyện, đã lâu rồi cô không mặc váy. Từ khi rời cấp ba, cô luôn mặc quần dài để dễ vận động, nhất là ngành học của cô luôn phải vận động.

Hai chân trống trải khiến cô có chút không quen, cũng may chiếc váy không quá ngắn.

Khi Bảo Phương bước ra bên ngoài, cô mới phát hiện mình đang ở trên một tòa nhà. Bởi vì xung quanh đều là những tấm kình nhìn ra không gian bên ngoài. Ánh sáng tràn ngập căn phòng khách này.

Lăng Phong đang ngồi đọc cái gì đó thấy Bảo Phương bước ra thì nhìn cô chăm chú nói:

- Anh đã từng tưởng tưởng rất nhiều đến giây phút được nhìn thấy em trong dáng vẻ này trong mấy năm không gặp. Rất xnh đẹp.

Giọng nói nồng nàn và ánh mắt đắm say của Lăng Phong khiến Bảo Phương xấu hổ. KHông phải chưa từng có người tán tỉnh nói với cô những lời ngọt ngào như thế này, nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ hoặc có bất cứ biểu hiện gì. Tại sao nhưng lời nói này phát ra từ miệng cậu lại khiến tim cô đập mạnh, cả người nóng bừng lên với cảm giác ngọt ngào đang tràn vào tim.

Một lời nói cho thấy Lăng Phong chưa bao giờ quên cô.

Ăn xong, Bảo Phương lại nóng lòng đặt ra câu hỏi cho Lăng Phong nhưng cô dằn lòng lại, tâm trạng chở nên nhấp nhổm không yên theo Lăng Phong ra phòng khác. Cậu ngã người ngồi xuống sofa rồi nheo mắt nhìn cô dường như có ý cười:

- Em muốn biết câu trả lời đến vậy sao.

Bảo Phương cắn nhẹ môi gật đầu.

- Lại đây…- Lăng Phong đưa một ngoắc tay ngoắc cô lại gần.

Bảo Phương bèn bước đến bên cạnh thì đã bị Lăng Phong kéo xuống ghế ngồi sát bên cạnh cậu, khóa môi có ý cười, đôi mắt đen không hề chớp lấy một lần, chăm chú nhìn cô đến nỗi gương mặt cô gần như bốc cháy, cậu mới nhếch môi nói:

- Em trả công anh thế nào?

- Anh muốn thế nào – Bảo Phương hơi thở trầm bỗng, cả người nóng rực trước ánh nhìn của Lăng Phong, giọng cô lạc đi, lời nói bỗng trở nên nũng nịu.

( Đề nghĩ trẻ con dưới 16 tuổi không đọc – Ngoại trừ trẻ con đã thành tinh )

- Anh muốn em chủ động? – Lăng Phong vừa nói, vừa đưa tay lướt nhẹ qua bờ môi hồng của cô, một cảm giác kích thích hoàn toàn, khiến cô không khỏi run lên.

Gương mặt cương nghị, khí chất cao ngạo, đôi môi mỏng khẽ mím lại, đôi mắt đẹp hơi nhếch lên, hơi thở đàn ông trầm ổn đầy nguy hiểm khiến cô…không cách nào cự tuyệt yêu cầu của cậu.

Bảo Phương chồm người lên cao mộ chút, đưa mặt tiến sát môi của Lăng Phong. Đây không phải là lần đầu hai người hôn nhau, nhưng đây là lần đầu tiên cô chủ động. Cho nên cô hoàn toàn không có kinh nghiệm. Chỉ làm theo bản năng vốn có của mình.

Hai tay vòng quanh cổ Lăng Phong, hai chân cũng đặt hai bên hông cậu, hoàn toàn ngồi trong lòng cậu, hơi thở hỗn loạn phủ trên mặt cậu. Lăng Phong cũng hợp tác, vòng tay ôm lấy người cô kéo sát cô vào người cậu chờ đợi nụ hôn quyến rũ chết người kia.

Chóp mũi hai người chạm nhẹ vào nhau, cọ nhẹ, rồi Bảo Phương mới thay đổi góc độ để hai cánh môi bắt đầu tìm thấy nhau. Không hề tấn công, môi cô chỉ là chạm nhẹ rồi rút lui khiến cho môi đối phương tê rần cảm giác ngứa ngáy trong hụt hẫng.

————————-
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động…!
————————-

Rồi lại nhanh chóng tấn công, ngặm lấy cánh môi của Lăng Phong mút nhẹ rồi lại buông ra. Bàn tay Lăng Phong siết chặt người cô hơnm chứngt ỏ cậu đã bị cô trêu chọc đến không chịu được nữa. Nhưng Bảo Phương không có ý dừng lại, mắt cô trong suốt nhìn đôi mắt đã đục ngầu chịu đựng của lăng Phong một cách thích thú. Chưa bao giờ cô lại thấy trêu đùa người khác lại thú vị đến như thế.

Cái lưỡi ướt át mị tình của cô vươn ra trêu chọc, liếm nhẹ hai cánh môi rồi tách nó ra đùa cợt bên trong.

Lăng Phong lúc đầu cảm thấy thú vị trong việc trêu chọc cô, muốn hưởng thụ cảm giác chủ động của cô, không ngờ lại bị cô đùa bỡn như thế. Hừ nhẹ một cái, chuyển từ thế bị động sang thế tấn công. Lăng Phong xoay người đè ngã Bảo Phương xuống sofa rồi nhìn cô với đôi mắt rực cháy, nhếch môi nói

- Đồ ngốc, có biết hậu quả khiêu khích một người đàn ông khỏe mạnh là gì không?

Bảo Phương cười ngọt ngào nhìn Lăng Phong, hai tay chống ngực cậu, mắt lấp lánh nói:

- Không biết.

- Để anh dạy em – Lăng Phong cười tinh quái áp môi lên môi cô nói.

Dây dưa hồi lâu, Lăng Phong mới luyến tiếc rời khỏi môi Bảo Phương, cậu kéo cô ngồi vào lòng mình, vuốt lại mái tóc cô hỏi:

- Ai dạy em cách hư hỏng này vậy.

- Một cô gái bán dâm mà tụi em truy quét bắt được. Cô ấy dạy em để em giả làm gái làng chơi có thể tiếp cận mấy tên tội phạm thu thập chứng cứ phạm tội của chúng – Bảo Phương dựa vào long Lăng Phong kể.

- Đã quyến rũ được ai chưa?- Lăng Phong nhìn cô cười cười hỏi.

- Đang thử – Bảo Phương cười cười cắn nhẹ lên sóng mũi của Lăng Phong trêu chọc.

Lăng Phong phá lên cười, cắn nhẹ lại chóp mũi của cô, sau đó buông cô ra.

- Đừng thử thách lòng kiên nhẫn của anh.

- Vậy xem như em trả công anh xong rồi đúng không. Mau nói cho em biết hắn ta đang ở đâu – Bảo Phương lấy lại giọng nghi

1 .. 59 60 61 [62] 63 64 65 .. 136
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)