Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full
Đánh giá:
7/10Bình chọn: 2484
gười khám phá ra rằng,
đằng sau Ngô Lãm, cool boy lớp B1 của Grand School…
là 1 hình ảnh rất đáng yêu và nhí nhảnh…
“tao đăng ký KH Tự nhiên, ngành IT.”
“vậy hả?? cũng hay…”
“mày thì sao?”
“hehe…”
“cậu ấy chọn sư phạm đó”
“CÁI GÌ???”
có lẽ Lãm còn shock hơn cả tôi…@_@
cậu ấy la to lắm…làm tôi và Lo Lo đều giật mình…
“làm gì ghê vậy…sợ tao tranh thủ giành Xu Xu hả?”
“mày…có cần vậy ko? ặc, mày mà làm thầy giáo thì thiên hạ đại loạn!”
“thì cho nó loạn, có sao đâu. kekekeke”
bất giác, Lãm quay sang nhìn tôi – ánh mắt như hiểu được điều gì,
tôi ko rõ nữa…
cứ như cậu ấy cho rằng Long chọn Sư Phạm là vì tôi.
…vì tôi thật sao?
…
trước khi thi ĐH 1 ngày, Long hớt hải chạy vào nhà tôi,
mặt căng thẳng ghê gớm…
“Xu Xu đi với tớ ngay!!”
“gì vậy…tớ còn đang ôn bài…”
“thằng Lãm…nó bỏ thi…nó đang chuẩn bị…mai nó bay sớm…”
“hả?? bay đi đâu? T_T”
“bay đi Mỹ. nó đòi đi tu, ack ack”
O_O cậu ấy…đi tu thật sao??
lại ngay trước ngày thi nữa…ôi trời ạh…
tôi đành quăng quyển sách theo Long tới nhà thờ,
dù tôi ko biết việc tôi đến có ích gì ko nữa…
một khi Lãm đã quyết định…
“Xu vào nói nó đi, tớ chờ ngòai này”
“sao cậu ko vào??”
“tớ ko nói được…”
Lo Lo đẩy tôi vào trong,
còn cậu ấy thì chờ ngòai cổng chỗ cái chuông to,
trông cậy vào 1 con khờ như tôi để thuyết phục Lãm…
thật là cầm chắc thất bại…
phòng Lãm được thu dọn gọn ghẽ, có 1 vali lớn ở góc phòng.
La La đang xếp mấy quyển sách vào 1 cái vali nhỏ khác,
ngẩng lên nhìn tôi bất ngờ…
“Xu Xu?…thằng Long…đã dặn nó ko được nói…”
“sao cậu làm vậy?”
“cha Peter nói Giáo Hội có suất học bổng…”
“học bổng?”
“uh, dành cho người kế thừa…”
“kế thừa? kế thừa cha Peter?”
cậu ấy khẽ cười gật đầu…làm linh mục luôn là lý tưởng của cậu hay sao?
tôi ko tin…khi Lãm nói về điều này, cậu luôn có 1 ánh mắt buồn,
buồn ko thể tả…
trái lại khi nhắc tới công nghệ thông tin, tin học,
mặt cậu rạng ngời khát vọng…
“cậu ko thể…”
“tôi đã nghĩ đó là 1 lựa chọn, ko nên do dự…thời gian qua tôi đã nghĩ quá xa rồi…”
“đừng làm điều đó vì tớ, hay vì Long…”
“…tôi…đâu có…”
“hãy sống vì bản thân cậu…cậu chỉ là…cậu ngốc lắm, vì…cậu giống như bọn tớ…con nít, mơ mộng và khờ dại…hic…”
“…ko, tôi khác…”
“để tớ nói hết…hic…hic…có thể sau này cậu sẽ hối hận…vì quyết định hôm nay của mình…tớ ko…muốn thấy cậu…làm cha xứ…đừng…hic hic…”
Lãm đặt lên vai tôi bàn tay ấm áp của mình,
rồi khẽ cúi đầu nói nhỏ vào tai tôi…
“Xu Xu, đừng khóc…đừng vì tôi mà khóc…”
“tớ sẽ ko khóc, khi nào cậu ở lại thôi!!”
“…xin lỗi…”
trời ạh, đã nói rồi mà, tôi đâu có thay đổi được gì,
sao Long ko vào nói giúp 1 tiếng chứ…
mà tại sao phải làm cha xứ??
tôi bỗng nhớ ra…
“tớ nói cho cậu 1 bí mật này…”
“??”
“hôm cậu bảo tớ nhắm mắt tưởng tượng lễ cưới của mình…”
“uh, sao??”
“tớ ko thấy cậu ở chỗ linh mục đọc lời chúc phúc…”
“thế à?? vậy ở đâu được…hát thánh ca??…hay khách mời?”
“chú rể.”
tôi ko biết nói điều này ra có ý nghĩa gì ko,
nhưng trong trình độ IQ 127 của mình,
thì có lẽ sự thật đó cho cậu ấy biết là mình chỉ nên làm chú rể,
chứ ko phải linh mục…
La La thẫn thờ như vừa rơi từ trên cao xuống…T_T
“chú rể?”
“uh. chú rể. cậu mặc áo chú rể rất đẹp trai…vì vậy, cậu ko thể làm cha xứ…”
cậu ấy bỗng bật cười to, rất to.
tại sao cười như vậy?? T_T
“Xu nghĩ nói dối thì tôi sẽ ở lại à? khờ quá.”
nói dối??
tôi ko nói dối. đó là sự thật. nhưng La La lại ko tin.
“ok…nếu cậu ko tin, thì thôi vậy…cậu muốn làm gì thì làm.”
tôi thất vọng bỏ ra ngoài cửa phòng, thì khỏang vài chục giây,
La La chạy tới kéo tôi lại, và…ôm tôi…
0_0
CHƯƠNG 79:
có lẽ giờ thì cậu ấy mới chịu tin.
“cảm ơn, Xu Xu…nó làm tôi cảm thấy hạnh phúc rất nhiều…”
“vậy…cậu đừng đi nữa nhé??”
Lãm đẩy nhẹ tôi ra, sau cái ôm ban nãy,
dù tay vẫn nắm 2 vai tôi…ánh mắt rất mâu thuẫn, dường như,
La La đang đấu tranh tư tưởng…
rồi cậu ấy mỉm cười.
“làm cha xứ có gì ko tốt đâu…chỉ tại Xu luôn nghĩ đi tu là vì lẩn tránh chuyện gì…chỉ là 1 người mang đức tin đến cho người khác…thôi mà…”
“nhưng đó ko phải là chỗ của cậu…La La…”
“okay…tôi muốn suy nghĩ thêm…Xu về đi, thằng Long đợi ngòai đó phải ko?”
“uh…”
“hãy cho nó 1 cơ hội.”
cơ hội?? cơ hội gì?
tôi có cơ hội nào để mà cho Lo Lo chứ?…
T_T
tôi ko hiểu…
nhưng tôi cũng ko có cách nào hiểu thêm vì Lãm đã đẩy tôi ra khỏi phòng,
bảo tôi về đi…và hãy cho cậu ấy được yên tĩnh…
whew…
…
“sao? sao?? nó chịu bỏ vụ đó ko?”
“…ko…biết…”
“ack…tức là sao?”
“cậu ấy bảo muốn suy nghĩ thêm…”
“suy nghĩ cái quái gì nữa?”
“làm sao tớ biết…”
Long nhìn tôi ko hiểu nhưng có lẽ biết bản thân cậu ấy
cũng khó thuyết phục được Lãm nên đành quay xe về…
“cậu nghĩ, cậu ấy đi làm cha xứ là vì ai vậy??”
“vì tớ.”
“ko…vì tớ…”
“đã nói là vì tớ mà!!”
“cậu ấy nói từ khi gặp tớ, cậu ấy mới nghĩ tới chuyện làm linh mục…”
“nhưng căn bản là vì tớ, hiểu ko?”
“ko…tại sao vì cậu…?? cậu ấy có nói là vì cậu đâu chứ??”
“nếu nói thì ko phải là La La của chúng ta, Xu Xu khờ!!”
ok, Xu khờ…được chưa…
mà tại sao cả 2 đứa lại đi giành làm nguyên nhân khiến Lãm đi tu vậy chứ…
điên thiệt…
vì Long? hay vì tôi?
…��…
chúng tôi thi ở các địa điểm khác nhau,
nên tôi ko tài nào biết được Lãm có đến trường thi hay ko…
sáng sớm gọi vào máy thì ko liên lạc được…
tôi thi môn Lý đầu tiên,
cũng tàm tạm…7 câu…làm được 6…
câu cuối ko kịp giờ vì bận nhắc bài cho bạn kia,
bạn ấy cũng tên Xuân như tôi…mà là Ngọc Xuân…
ở quê lên, thấy tội lắm…đổ cả mồ hôi…vì ko làm bài được.
bạn ấy làm tôi nghĩ tới Đu Đu,
ko biết cậu ấy làm được bài ko nữa…
nghe ba nói Đu Đu thi ĐH Công Nghiệp.
tôi bấm số Đu Đu.
“alo?”
“ơ…ai thế ạ?”
“cháu là ai? cháu gọi vào máy mà hỏi chủ máy là ai sao?”
“có phải…số của Đu Đu ko ạ?”
“Xu Xu à??”
tôi nhận ra giọng của mẹ Đu Đu,
cô ấy cũng vừa nhận ra tôi.
“Đu Đu nó đi thi rồi…mà hình như con cũng thi phải ko?”
“dạ…con nghĩ cậu ấy mang máy theo…”
“nó để di động cho cô dùng, vì chuyện làm ăn…con có nhắn gì ko?”
“dạ thôi ạ.”
…vậy là…tôi hiểu tại sao Đu Đu bảo sẽ lâu lắm mới gặp lại nhau…
6 tháng rồi còn gì…
cả điện thoại cậu ấy cũng đưa cho mẹ.
“hơ ni!!”
cách gọi đó, ko có ai khác, ngoài Hot boy Lo Lo…
cậu ấy đứng ở cổng trường nơi tôi thi,
sao chạy sang nhanh vậy, Long thi ở chỗ khác cách đây xa mà…
“cậu…đi tên lửa hay sao? mới thi xong có 15 phút…”
“nộp bài sớm, hehe”
“trời…tớ làm ko kịp mà cậu nộp sớm, hic hic…”
“sao ko kịp????? bỏ mấy câu?”
“câu cuối. tớ chỉ bạn ở trên vì bạn ấy mới làm có 2 câu à…”
Lo Lo mở tròn mắt, ngó tôi lom lom săm soi,
rồi đưa tay sờ trán tôi…
“Xu Xu có bệnh ko?? có cần khờ vậy ko hả??? thi ĐH người ta chọi nhau như điên, còn Xu Xu thì chỉ bài cho người khác đến ko làm kịp bài mình?????????”
“tớ làm 6 câu, bạn ấy làm 2 câu, tớ giúp bạn làm 2 câu nữa là 4 câu…vẫn ko nhiều bằng tớ mà…”
“đúng là Xu Xu…suy luận logic thì hay lắm nhưng khờ vẫn khờ…so với con nhỏ đó thì nói gì, so với những đứa làm được 6.5 câu, và 7 câu luôn kìa!”
“…uhm…”
“nếu Xu dành thời gian giúp con nhỏ kia để làm bài mình thì sợ gì bọn kia nữa.”
tôi bị Long “dạy” 1 tràng thì đâm ra buồn,
nửa buồn, nửa lo lắng…nếu như Long nói vậy,
có khi tôi vì thiếu mất câu cuối mà chọi ko lại mấy đứa khác.
nhưng, ko lẽ, giúp người khác cũng là sai hay sa
1 .. 42 43 44 [45] 46