Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
The Soda Pop
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay

Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 1444

Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay

. Thứ nhất là trò mỗi đội chọn ra 2 người, rồi người nam bế người nữ, thì đội nào lâu hơn, chân ai cao hơn, lãng mạn hơn,…Mình với em nó mng về cái giải nhì cho đội. Nói thật là vì mọi người ham vui với em nó cứ dí mình, chứ mình đuối như con cá chuối, tối qua nhậu, sáng thì ko ăn sáng, đi còn chưa nổi mà phải vác “con lợn” gần 50 kg, mặt mình như khỉ ăn ớt mà em nó cười hớn hở rồi ôm cổ mình cứng ngắc, cũng được đụng chạm vài chỗ nhưng mà mệt quá, chả hứng nổi.

Trò bất ngờ nhất là trò thi cấn socola, đặc biệt chỉ dành để chọn “cặp đôi trời đánh” dành cho các cặp độc thân và ko phải người yêu. Có 10 cặp tham gia, người xem thì đông lắm, hò hét điếc cả tai. Mội cặp được phát 1 thanh socola dài như cái xúc xích có 1 vệt kem màu trắng đánh dấu điểm giữa, nam 1 đầu, nữ 1 đầu và chỉ được dùng miệng cắn, cả 2 không được buông ra, ai buông ra coi như thua. Tiêu chí là không được cắn quá vạch trắng, 2 người cứ cắn dần xích lại tới vạch đến khi nào ko dám gần nữa thì xin thôi, sau đó đo xem đội nào còn khúc ngắn nhất thì thắng.

Lúc chơi buồn cười lắm các bạn ợ, ai cũng ngại còn người ngoài thì vun vào, chụp hình tùm lum cả. Mình với em V cắn từ từ rồi cũng đến chỗ cần phải dừng. Thấy mình dừng lại em nó chớp mắt rồi ra hiệu mình cắn tiếp. Mình làm 1 miếng ngay sát vạch trắng luôn, lúc này là 2 mụi đã chạm nhay rồi ợ. Bất ngờ em nó làm 1 miếng nữa, đệt, mình đỏ hết cả mặt, may mà đeo quả kính đen còn đỡ ngại. Vâng, môi chạm môi luôn ấy ợ, như hôn nhau ấy, mọi người thì ko cho thả ra, còn giữ đầu mình lại, em nó thì cười. Giữ như thế khoảng 1 phút luôn ấy ợ. Và tất nhiên là đội mình thắng. Phần thưởng là dc hôn 1 cái nhưng mình chỉ dám hôn má thôi, trước bàn dân thiên hạ, ai dám làm bậy.

Chơi chán cũng đến lúc ăn, rồi mọi người tụ tập hát hò, mình thì kiếm chỗ nào nằm ngủ cái không có chết. Chiều, đến trò bắn súng sơn, tất nhiên là em nó vẫn tò tò theo đuôi mình, mình đã dặn cứ ở nhà nấp, bắn được ai thì bắn lại không nghe, chạy theo mình (vì mình bắn cái này khá giỏi, chỉ thích 1 phát trúng đầu) nên mình đi công. Lúc bắn ra thì vâng, hậu quả của việc chạy theo mình là bị gai nó rạch cho 1 vệt ở bàn tay, còn bị ai đó bắn vào đùi 1 cái thâm tím (vì em nó mặc quần ngắn lắm, cái quần họ phát cho không đủ để chống lực nên tím là đương nhiên). Lúc ra thì khóc lóc với mình, mắt đỏ hoe, mình lại phải băng tay cho mặc dù có tí bé xíu (mình lúc nào cũng thủ băng vết thương trong bóp), đệt, còn bắt bôi dầu cho cái chỗ tím nữa cơ ợ. Ngay bắp đùi non, Công nhận em nó có làn da mát và nuột không tả được các bạn ợ.

Xong đến phần tự do, ai làm gì thì làm, phần lớn chị em đi bơi, đàn ông oánh bài, thanh niên thì đi…xem chị em bơi hoặc dạy chị em bơi. EM nó cũng bắt mình bơi mà mình lấy cớ.. không biết bơi để thôi. Lúc chị em thay đồ ra thì ối giời ơi, máy ảnh chớp tụt chả ống kính, anh em yếu tâm lí thì té hết xuống hồ Mình thấy em nó múp nhưng ko phải mập, bụng cũng nhỏ thôi, da trắng nhugn7 chỉ thú 2 thứ 3 trong đám thôi. Chép miệng cái rồi mình ra bãi cỏ bờ sông nằm, gió mát lại thiu thiu ngủ.

Tự nhiên thấy có nước bắn vào mặt mình, mưa ah? Mình mở mắt thì ối giời ơi, em nó đang đứng ngay trên đầu mình, tay đập đập lọn tóc cho nước bắn xuống. Em nó mặc cái quần ngắn củn, cái áo thì rộng rộng, dài che cả cái quần đang nhìn mình nhăn nhở, con gái gì mà vô ý thế không biết nữa, đứng thế bố ai mà chịu được?

- Chán bơi lại ra phá anh hả? Mình hỏi cũng chẳng thèm đứng lên, ngu gì

- Vâng bơi tí cho mát thôi. Anh ngủ hoài thế?

- Ah, nằm chơi gió mát không ngủ hơi phí

- Hihi. đi bơi thuyền với em đi! Em nói rồi chỉ ra sông có mấy người đang chèo cái thuyền như thuyền đua ấy

- Uh cũng được đấy! Mình đồng ý luôn vì cũng thích xuống sông chèo sang cái bãi bên kia, như quê mình vậy, thấy nhớ quá

- Để em đi lấy vé! Em nó mừng lắm chắc tại vì không phải năn nỉ mình

Hai đứa xuống thuyền, em nó không biết chèo mà cứ đòi chèo nên 1 hồi mà cứ xoay vòng tròn, chả đi được đâu. Mình chỉ 1 hồi cũng tạm ổn rồi 2 đứa chéo đi xa lắm, trời râm, gió mát rượi mình cảm thấy thnh thản và yên bình lắm, lâu rồi mình không được thả hồn với trời đất thế này, chẳng muốn nghĩ gì cả.

- Em bơi giỏi không? Mình hỏi

- Dạ cũng giỏi anh! (mẹ tự tin thấy ớn)

- Vậy lát có gì cứu anh. Mình nói rồi cởi áo phao ra, khó chịu vì cái áo phao

- Anh không biết bơi thật ah? Em nói cũng cởi áo phao theo mình

- Thật chứ giỡn ah, đúng hơn là bơi được vài mét (Nói thế chứ mình bơi còn giỏi bằng mấy em nó)

- Hôm nào em dạy anh bơi

- Thôi, em mà dạy ai dám học?

- Sao zịa? EM bơi hơi bị chuẩn đấy nhá

- Không phải chuyện chuẩn, mà xuống hồ bơi với em ai còn tâm trí để mà bơi. Lo ngắm chứ ngu gì bơi

- Lần này thì anh nói đúng. Em phá lên cười, nhìn cũng xinh ghê, cái thuyền loạng chạng luôn

Có tiếng cano chạy tới, thì ra thằng quản lí ở bên thuyền, nó ra bắt mặc áo phao vào. Mình năn nỉ gãy lưỡi nó cũng đồng ý rồi dặn lúc về phải mặc vào ko nó bị la. Mình và em V cứ men bờ sông bên kia, chèo dọc theo cái bãi hoa màu, nhiều lúc là dừa nước, đi xa lắm. Đến 1 đoạn có cái cầu gỗ hướng ra sông, mình đoán là người ta làm để chuyển rau củ xuống.

- Lên đây chơi chút nha em

- Để thuyền ở đâu? Mất thì sao? Em hỏi mình

- Không, lên bờ ngay đây thôi, đứng trông

Em gật đầu rồi mình cột thuyền, để 2 cái mái chèo lên bờ cho chắc. Mình bước lên trên bãi mà nhớ quê quá, lâu rồi mình ko về. Thấy mình đăm chiêu em nó có hỏi, mình kể về quê mình 1 hồi. Chẳng biết nắm tay em nó từ lúc nào.

- Khi nào có dịp ra Bắc về quê anh chơi. Em quay sang nhìn mình nói

- Đồng ý thôi, chắc về ra mắt luôn. Mình cười

- Ý kiến hay đấy, hay là làm luôn anh? Em bật lại mình

2 đứa im lặng 1 lúc, đi xuống chỗ cái cầu ngồi, vẫn nắm tay. Em hỏi mình

- Anh có thích em không?

- Em xinh thế có điên mà không thích ah? Mình bất ngờ vkd

- Không, không phải thích đó, nghiêm túc coi. Em cau mày với mình

- Hihi…thích. Mình bối rối

- Thích ở điểm nào?

- Ở,…umh…cái bánh mua ở Vincom, hahaha. Mình chẳng biết nói sao và muốn lảng sang chuyện khác

- Lại thế rồi, ứ nói chuyện với anh nữa bây giờ

- Hihi, thích…mà anh sợ lắm. (Mình biết quả này mình ko chạy dc nữa rồi)

- Sợ cái gì? Anh mà cũng biết ợ á?

- Anh với em 2 thế giới khác nhau mà em. Xung quanh em thiếu gì người mà anh chẳng bằng cái móng tay người ta. Anh tự biết lượng sức mình cho bớt khổ mà.

- Èo bọn đấy em chẳng thích. Em thích anh. (Em ghé sát tai mình thì thầm)

- Thế thì chia buồn với em rồi. Đặt nhầm chỗ rồi

- Nhầm kệ em! Em nói dứt khoát

- Thích anh làm gì em. Không đáng đâu. Không phải vì anh không thích em, mà anh không muốn em khổ thôi. Cô nào dính đến anh cũng khổ hết ah`. Mình cố cười

- Em lại muốn thử cái khổ ấy xem thế nào. Với lại anh tốt với em như vậy, chẳng lẽ lại để em khổ. Chẳng tin. Em nói rồi cũng cười lại.

Tự nhiên mình thấy nhớ đến bé mà mình nuôi mấy năm trời, mình cũng tốt với người ta nhất trên đời, rồi cũng chọn người khác không phải mình. Mới có vài tháng, mình chưa quên được. Đó có lẽ mới là người mà mình yêu thực sự.

- Đấy là em chưa thấy lúc anh khùng lên thôi

1 2 3 4 [5] 6 7 8 .. 40
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)