Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3240

Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

ho khục khặc suốt. Dyland đấy cô ngồi vào chiếc ghế trống còn lại ở bên cạnh Triết Vũ. Tường Vi miễn cưỡng ngồi xuống mà không dám quay sang nhìn mặt Âu Triết Vũ

Triết Vũ (không chịu nổi không khí yên lặng này nên đã lên tiếng trước): Cô…cô…

Tường Vi (quay qua nhìn Triết Vũ bằng cặp mắt tròn xoe như 2 viên bi ve): tôi? khụ…khụ…

Triết Vũ: cô không sao chứ? cô có vẻ ho nhiều đấy, đầu heo

Tường Vi (nở nụ cười yếu ớt): cậu lo lắng cho tôi uk, Triết Vũ? khụ…khụ…tôi không sao đâu. uống thuốc là sẽ khỏi mà, khụ…khụ…

Triết Vũ: hôm qua…cô đã ngủ ở đâu vậy

Tường Vi (cười gượng): thì còn ở đâu nữa. tất nhiên là ngoài. . khụ…khụ…hành lang rồi

Triết Vũ (cúi gằm mặt xấu hổ): xin lỗi, tôi không biết là…

Tường Vi: bây h xin lỗi thì có tác dụng gì sao? khụ…hi vọng sau này cậu đừng có bao h để tôi vào tình trạng như vậy nữa. tôi khó xử lắm. khụ…khụ…khụ…khụ…
Triết Vũ: tôi xin lỗi. cô…tôi…tôi có truyện muốn…

Dyland (vẻ mặt quan tâm): em ho nhiều quá đấy, Tường Vi? em vẫn ổn chứ? hay để anh đưa em về.

Tường Vi (khoát tay): không, khụ…khụ…em muốn chờ Trúc Lam.

Dyland (miễn cưỡng): thôi thì tuỳ em, nhưng nếu em thấy mệt quá thì phải bảo anh ngay nhé

Sau khi thấy cái gật đầu đồng ý của Tường Vi thì Dyland mới yên tâm quay qua nói chuyện với Thiên Dã về vụ án quan trọng của Liên minh pháp thuật. không ai để ý rằng Triết Vũ vẻ mặt vô cùng đau khổ, tay nắm chắc lại như sợ không kìm chế được sẽ đánh cho ai đó phải thân tàn ma dại. Chờ cả một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy phòng mổ mở cửa, Tường Vi mệt mỏi thiếp đi trên ghế. Và mỗi lúc đầu cô lại nghiêng nghiêng, cứ nghiêng dần và tựa vào hẳn vai Triết Vũ. Triết Vũ thoáng 1 nụ cười và ngồi im, không động đậy. (Để tg kể cho mọi người tình trạng lúc này của mấy người kia naz. Thiên Dã và Dyland vẫn đang trao đổi với nhau rất nhỏ, sợ ảnh hưởng đến mọi người mà. Kì Bình và Vô Kị thì cứ hết vỗ vai lại chuyển sang vỗ lưng Chí Kiệt. Tử Khiêm thì an ủi Chấn Thiên. Bây h trông Giang Chấn Thiên là người khổ sở nhất ở bệnh viện. ngay cả bố mẹ của Trúc Lam nhìn trông cũng không thảm não như vậy)

Chấn Thiên ngồi nhìn đăm đăm vào cửa phòng cấp cứu. trông như một thằng vô hồn vậy. rõ tội nghiệp. Tường Vi khẽ cựa mình và tỉnh dậy.

Triết Vũ: tỉnh rồi hả, đầu heo.

Tường Vi (gật đầu và nhìn thẳng về phía phòng cấp cứu): vẫn chưa xong hả

Tường Vi vừa nói dứt lời thì cánh cửa phòng bật mở. Một cô y tá xinh đẹp bước ra. Theo sau cô là ông bác sĩ già trực tiếp thực hiện ca phẫu thuật cho Trúc Lam

Bác sĩ (gật đầu): ca phẫu thuật thành công tốt đẹp. bây h chỉ còn chờ cô ấy tỉnh lại nữa thôi

Mọi người (mừng rỡ, nét mặt đều giãn ra): ôi, tốt quá. thật là tốt mà. Cám ơn bác sĩ nhiều nhiều

Bác sĩ: không có gì. đây là việc của tôi mà. gia đình có thể yên tâm được rồi

Chấn Thiên (ôm chầm lấy bác sĩ): cám ơn bác sĩ nhiều. thật sự cám ơn, vậy là Trúc Lam vẫn sống. tạ ơn trời phật

Bác sĩ (cười hiền từ): phải cô ấy vẫn sống. bạn gái của cậu vẫn ổn. cậu không cần phải lo nữa

Chấn Thiên: vâng. dù sao vẫn cám ơn bác sĩ một lần nữa. cám ơn vì đã cứu sống người con gái quan trọng nhất cuộc đời cháuTriết Vũ được giao nhiệm vụ đưa Tường Vi về. thật ra là do Dyland và hội hs có nhiệm vụ nên phải đi gấp. Chấn Thiên thì không chịu rời xa Trúc Lam lấy nửa bước. cậu khăng khăng ngồi chờ ở bệnh viện cho đến khi Trúc Lam tỉnhdậy. Còn Tử Khiêm thì đã về trước do có hẹn với Lâm Vũ Giai Đình (???)

Triết Vũ (nhếch mép cười): sao mặt cô cứ hằm hằm thế, đầu heo.

Tường Vi (nhìn Triết Vũ như muốn ăn tươi nuốt sống): cậu cố tình phải không Âu Triết Vũ. tôi đang bị ốm mà cậu không cho tôi bắt taxi về trường mà còn bắt tôi đi bộ về cùng cậu. cậu…

Triết Vũ (nhìn Tường Vi phì cười): đồ ngốc, đi taxi thì còn có ý nghĩa gì nữa.

Tường Vi: là sao?

Triết Vũ: đầu heo như cô có nói cũng không hiểu đâu

Tường Vi (bĩu môi): không nói làm sao cậu biết tôi sẽ không hiểu

Triết Vũ: thôi, đừng có giận nữa. cho tôi xin lỗi naz. vụ lúc sáng ấy, tôi không cố ý làm cô bị tổn thương đâu. tại lúc đấy tôi đang không vui nên…

Tường Vi: tôi biết rồi, nhưng lần sau cậu đừng có vậy nữa. tôi không thích đâu

Triết Vũ (bỗng dừng lại và nắm lấy tay Tường Vi): tôi hỏi cô câu này, cô phải nói thật nhé

Tường Vi (nhìn chằm chằm vào tay Âu Triết Vũ và tay mình): cậu hỏi đi…nhưng có thể bỏ…

Triết Vũ: giữa cô và Dyland có quan hệ gì với nhau? hai người đang trong giai đoạn tìm hiểu hả
Triết Vũ: giữa cô và Dyland có quan hệ gì với nhau? hai người đang trong giai đoạn tìm hiểu hả

Tường Vi (sửng sốt): cái gì cơ? vớ vẩn. giữa tôi và anh Dyland chỉ đơn thuần là tình anh em thôi. sao cậu lại có thể nghĩ ra được 1 truyện buồn cười như vậy hả

Triết Vũ (vẻ mặt mừng rỡ): Thật sự là giữa hai người không có truyện gì?

Tường Vi (run lên vì lạnh): tất nhiên là thế rồi, cậu toàn hỏi những câu hỏi ngớ ngẩn. vậy mà cũng là hoàng tử trí tuệ sao

Triết Vũ (phì cười và cởi chiếc áo khoác của mình ra khoác lên người Tường Vi): uk, đôi khi tôi cũng hơi ngốc một chút. nhưng h thì tôi biết mình phải làm gì rồi. Nào, h thì chúng ta về trường thôi. leo lên lưng tôi, tôi sẽ cõng cô về. Còn nhìn gì nữa…nhanh lên, đường về còn khá xa đấy

Thế là Tường Vi để Triết Vũ cõng về. cô dựa đầu vào bờ vai rộng của Triết Vũ mà ngủ. ở bờ vai ấy, cô luôn tìm thấy được sự bình yên và an toànTại phòng bệnh của Trúc Lam. Trúc Lam đã tỉnh từ nửa tiếng đồng hồ trước. mọi người cứ thi nhau vào hỏi thăm Trúc Lam làm Chấn Thiên chưa có cơ hội nói chuyện riêng với cô bạn. Mãi một lúc sau, khi mọi người đã yên tâm ra về và bàn giao lại Trịnh Trúc Lam cho Chấn Thiên chăm sóc (cậu bé lăng xăng đấu tranh mãi mới nhận được nhiệm vụ vinh quang này) thì cơ hội mới đến.

Trúc Lam (nhìn Chấn Thiên đầy nghi ngơ): cậu còn ở đây làm gì? sao chưa về trường vậy

Chấn Thiên (cười khì): thì Thiên được giao nhiệm vụ trông Trúc Lam đêm nay mà

Trúc Lam: cậu uk? không thể nào? bố mẹ tôi đâu. sao họ có thể dể tôi nằm một mình ở đây mà…

Chấn Thiên: cậu đừng lo Trúc Lam. mình sẽ bảo vệ cậu mà

Trúc Lam (nhìn Chấn Thiên không tin tưởng): bảo vệ tôi? bằng cách nào? cho tôi thêm một cái tát nữa hả

Chấn Thiên (cười hối lỗi): Xin lỗi cậu về truyện đó nha, Trúc Lam. tại…

Trúc Lam (cố cười gượng gạo để Chấn Thiên khỏi lo nhưng thật sự là h cô thấy rất mệt mỏi): Được rồi. mình biết rồi, cậu được tha thứ. nhưng lần sau còn thử tát tôi 1lần nữa xem, tôi sẽ đi công bố truyện xấu của cậu cho cả trường Dracate biết đấy

Chấn Thiên: ukm, biết rồi mà Trúc Lam này, tôi có truyện muốn nói với cô. hi vọng cô sẽ đồng ý.

Trúc Lam: thì nói ra trước đi. nếu không quá đáng thì tôi sẽ đồng ý.

Chấn Thiên: làm bạn gái của tôi được không

Trúc Lam (mở to mắt nhìn Chấn Thiên): cậu nói gì vậy Chấn Thiên? tôi nghe không rõ

Chấn Thiên (nhìn thẳng vào mắt Trúc Lam): làm bạn gái tôi nhé, Trúc Lam? chúng ta tìm hiểu nhau đi, được không?

Trúc Lam (ngạc nhiên): cậu…tôi…

Chấn Thiên: nếu cậu chưa thể đưa ra quyết dịnh ngay lúc này thì tôi có thể chờ. cậu không cần phải trả lời ngay lập tức đâu

Trúc Lam (dứt khoát): không, tôi sẽ nói luôn quyết đinh của mình. Giang Chấn Thiên, cậu nói là cậu muốn

1 .. 39 40 41 [42] 43 44 45 .. 67
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)