Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3203

Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

hịu trừng phạt”vậy mà cậu thì…xem ra cậu đắc tội không ít với tên đó rồi

Tôi (bộ mặt méo xệch): này, liệu tớ vào đó thì truyện gì đáng sợ sẽ xảy ra. liệu tớ có thể trốn buổi tối nay được không? mà các cậu không sợ mùi hương của cây đó ak? và các cậu vào đấy làm gì

Tử Khiêm (chẳng biết là động viên hay là đang cảnh cáo tôi nữa. tất cả bọn con trai ở đây đều thật đáng sợ. bi h tôi còn thấy nghi ngờ không biết Tử Khiêm là thien thần hay ác ma giống 2 tên bạn của cậu ta nữa. Dù sao thì các cụ cũng có câu”ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”mà): đừng lo, Tường Vi. bọn tớ là 1 trong số ít những người không bị ảnh hưởng bởi mùi hương của cây dó và biết đâu cậu cũng vậy thì sao (hix, biết đâu cậu cũng vậy thì sao? vậy là đủ để hiểu rồi). Với lại tối nay Đường Chí Kiệt cũng tham gia mà. anh ta là mộc, có thể điều khiển được cây cối. cậu sẽ ổn thôi. còn nữa nếu Âu Triết Vũ đã muốn thì cậu không thể làm trái ý cậu ta đâu. bị đốt đấy (cười. còn cười được sao? cậu sẽ ổn thôi. liệu có ổn được không? chỉ sợ”cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”)

Tôi (tinh thần suy sụp hoàn toàn): sao lại là tớ chứ? hix hix

Chấn Thiên (cười tươi. xem ra tên này hả hê lắm): Đầu heo cô nương thôi than vãn đi. Tên Vũ đó mà nổi giận thì đáng sợ lắm. không ai có thể chống lại cậu ta đâu. ngay cả mấy vị hiệu trưởng dở hơi trường này còn phải kiêng nể cậu ta vài phần cơ mà

Tử Khiêm: uk, sức mạnh của Triết Vũ thật ghê gớm và đáng sợ. đúng là không hổ danh lthiên tài của khoá bọn mình.

Chấn Thiên (ánh mắt xa xăm): mình còn nhớ hôm đó Vũ đã thiêu cháy cả 1 góc rừng sau cơn phẫn nộ về cái chết của anh Tường Luân và công chúa Carey. chưa bao h mình thấy cậu ấy đáng sợ như vậy (rồi ánh mắt Chấn Thiên bỗng như sực tỉnh, sáng bừng và way về phía tôi. không biết tên mắc dịch này lại nghĩ ra ý tưởng wai’ gở gì rồi) Sao mình không nghĩ ra nhỉ? chẳng lẽ Vũ muốn cô đến đó vì…

Tử Khiêm (nhìn Chấn Thiên): Thiên, cậu nghĩ ra truyện gì sao

Chấn Thiên (lắc đầu): không, không có gì đâu. Đầu heo, cô về phòng đi.

Và chưa kịp để tôi trả lời thì Chấn Thiên kéo Tử Khiêm về phòng. bất giác 1 giọt nước mắt bỗng lăn trên khoé mắt. tôi không hiểu tại sao tôi lại khóc. nhưng có gì đó thật đau khổ và nuối tiếc. tôi cũng không biết tại sao nữa nhưng tôi thấy hối tiếc kinh khủng. tôi đang hối tiếc vì điều gì? câu chuyện của Âu Triết Vũ thì liên wan gì tới tôi? Bây h là 10h đêm, không hiểu sao ngoài trời lại lạnh như thế này nữa. mọi vật đều đã chìm vào giấc ngủ. tất cả hoà lẫn trong bóng đêm. Thỉnh thoảng đâu đó lại rúc lên tiếng cú kêu. gió thổi lào xào. thật là 1 cảnh tượng không mấy hay ho cho những người mắc bệnh yếu tim. trong bóng tối đang có 4 bóng người lúc ẩn lúc hiện dưới ánh sáng mờ ảo của trăng đang đi về phía trung tâm của khu rừng bí ẩn – khu rừng nằm ngay sau khu kí túc xá của sinh viên

Tường Vi (giọng mếu máo): Âu Triết Vũ, cậu tha cho tôi đi. tôi sợ lắm, nhỡ bị thầy cô phát hiện ra thì sao? Nếu bị đuổi khỏi trường này thì tôi sẽ không còn chỗ nào để đi nữa đâu đấy. Cậu có biết chỉ vì tôi không có tiền mà tôi đành chấp nhận trở thành đứa lạc loài, sống và học tập cùng với những người có siêu năg lực không hả? cậu tương tôi điên nên mới học ở đây để cho mọi người bàn tán, đối xử tệ bạc như vậy hả? chỉ vì cái học bổng và có chỗ ngủ ổn định thôi đấy. tôi không phải là người có phép thuật như các cậu cũng không phải là quý tộc, đại gia, giàu có như mấy người cũng không thông minh, tài giỏi đến nỗi được các trường mời đến học miễn phí. tôi…

Triết Vũ (giọng lạnh lùng): kể khổ đủ chưa? tôi nghe đau tai lắm rồi đấy. cô muốn kêu ca, phàn nàn uk? đã xảy ra truyện gì chưa mà cô than vãn vậy hả? mà dù có xảy ra truyện gì thì tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm. như vậy được chưa?

Tường Vi (không ai nhận ra nụ cười trên khuôn mặt của cô): âu Triết Vũ, cậu nhớ những gì cậu nói đấy nhé. mà cậu có biết cậu đang làm gì không đấy? cậu sẽ chịu trách nhiệm kiểu gì đây

Triết Vũ (có vẻ sắp nổi điên): đầu heo, nếu cô không ngậm cái miệng vịt bầu của cô lại thì cô mới chắc chắn là phải chuyển trường đó. tôi nói thì tôi sẽ làm, cô không phải lo

Tử Khiêm (giọng nhỏ nhẹ): thôi 2 người. các cậu cứ cãi nhau thế này thì mới chắc chắn là bị phát hiện đó

Chấn Thiên (nhìn về phía Tường Vi): Đầu heo, lên dây cót tinh thần đi nhé! Bắt đầu vào khu vực nguy hiểm của khu rừng bí ẩn rồi đấy. sẽ có nhiều bất ngờ thú vị xảy ra. cô sẽ không bao h được chứng kiến lại lần thứ 2 đâu. cố mà sống sót trở về nha

Tường Vi (giọng lo lắng và hoang mang cực độ): Đừng có doạ tôi, Giang Chấn Thiên

Có lẽ vì đang wa’ mải suy ngĩ về hành động của Âu Triết Vũ mà ngay cả Trần Tử Khiêm đã quên nhắc Tường Vi 1 vài chỗ đi khó của khu rừng. Vậy mà cả 3 đều không nhận ra 1 điểm Tường Vi luôn đi theo họ rất sát, không bao h để khoảng cách giữa 4 người là wa’ xa và cô luôn tránh được những đoạn đường khó đi, những đoạn đường nguy hiểm đầy đây gai. nếu là họ bình thường thì chắc chắn Triết Vũ, Tử Khiêm, Chấn Thiên sẽ ngay lập tức nhận ra rằng Hàn Tường Vi có vẻ rất thông thuộc địa hình khu rừng này. Chính Hàn Tường Vi hiện h còn đang thấy có gì đó không ổn xảy ra với mình. Cô có linh cảm rằng cô đã từng đến đây trong quá khứ. không phải 1 lần mà rát nhiều lần rồi.

Đang đi trong rừng, Triết Vũ, Tử Khiêm và Chấn Thiên bỗng giật mình bởi tiếng hét của 1 cô gái. Cả 3 lập tức way lại đằng sau và bắt gặp cảnh Tường Vi đang bị treo lủng lẳng trên 1 cái cây. mấy dây cuốn của nó quấn chặt chân Hàn Tường Vi và dốc ngược cô gái tội nghiệp theo kiểu chân hướng lên trời, đầu trúc xuống đất. Tường Vi vừa giãy giụa vừa la khóc: “cứu tôi với Âu Triết Vũ”. (hơ, lạ nhỉ? sao lại kêu cứu Triết Vũ, T/g tưởng phải kêu Tử Khiêm mới đúng chứ?) Âu Triết Vũ lập tức phát hoả, tạo lửa đốt cây. mấy chiếc dây cuốn tự dộng thả Tường Vi ra, Triết Vũ cũng đồng thời thu lại lửa. Tường Vi rơi thẳng xuống đất. Triết Vũ nhanh tay dang tay ra đỡ Hàn Tường Vi. Và Tường Vi nằm trọn trong vòng tay của Triết Vũ. yeah, tiếp đất an toàn ha.

TRIẾT VŨ (vẫn còn ôm Hàn Tường Vi): Này cô sợ đến vậy hả mà tim đập ghê thế

TƯỜNG VI (níu chặt Triết Vũ): Tất nhiên là tôi sợ rồi

TRIẾT VŨ (đột ngột thả Tường Vi ra làm cô gái rơi phịch xuống đất): Dù sao thì cô cũng đâu có sao. vậy thì đi tiếp thôi. lãng phí thời gian wa’ rồi

TƯỜNG VI (đau điếng cái mông): ôi cái mông khốn khổ của tôi. âu Triết Vũ. cậu là đồ tồi. sao cậu…

TRIẾT VŨ: cô dám nói với ân nhân của mình thế hả

TỬ KHIÊM: Triết Vũ, thôi nào. Tường Vi cậu đi tiếp được không? hay là để mình…

TƯỜNG VI (ngắt lời): được, tớ đi được.

CHẤN THIÊN: Tử Khiêm, cậu lo bò trắng răng rồi. mới có truyện cỏn con đó làm sao mà doạ được bạn đầu heo dũng cảm của chúng ta

TƯỜNG VI (nhìn Chấn Thiên bằng cặp mắt củ tỏi): nếu cậu bảo truyện tớ suýt chết là cỏn con thì cậu mới là đồ đầu heo đáy, Giang Chấn Thiên.

CHẤN THIÊN (cười gian sảo): vậy thì cô chết chắc rồi đầu heo. truyện vừa rồi mới chỉ là bắt đầu thôi. nhưng vì cô đã nói tôi thậm tệ vậy nên tôi sẽ không cứu cô nếu lần sau cô gặp truyện nguy hiểm đâu. hahahaha…

Tường Vi khẽ thở dài. ôi, cuộc đời sao mà bất hạnh vậy.

Khi cả 4 đã vào đến

1 .. 5 6 7 [8] 9 10 11 .. 67
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)