Truyện Hay Nói Yêu Em 7 Lần Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Hay Nói Yêu Em 7 Lần Full

Truyện Hay Nói Yêu Em 7 Lần Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 1726

Truyện Hay Nói Yêu Em 7 Lần Full

kẻo không kịp bây giờ – Nhỏ nhìn hai nhỏ bạn cáu lên, nói đến ăn uống là chẳng thể chậm trễ được, nếu chậm trễ thì nhỏ cảm thấy có lỗi với tâm hồn ăn uống của mình.
- Ăn cái đầu của bà – Nhỏ Phương lườm nhỏ mắng – Tụi mình mau đi theo ba con yêu nhền nhện kia, rình xem ba đứa nó bàn kế sách gì để còn đối phó chứ, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng mà.
- Đúng đó. Cái ngu của kẻ bại trận chính là không biết địch làm gì – Nhỏ Chi gật gù tán thành – Nhìn ba nhỏ đó không đi về lớp thì tui chắc chắn ba nhỏ đang tìm chỗ nào đó để bầy mưu tính kế chiến thắng bà đó.
Thế là hai nhỏ đuổi theo ba con yêu nhền nhện kênh kiệu kia, đi được một đoạn, cuối cùng ba cô bạn cũng chịu dừng lại, và mấy giây sau đó, Tùng Linh thấy choáng cả mặt mày khi nhìn thấy người đang đi đến gần ba nhỏ chảnh chọe kia, còn cười rất ư là thân mật nữa.
Người đó không phải ai khác chính là chị Quỳnh Chi.
- Sao sao, chị Quỳnh Chi lại lại nói chuyện với ba con nhền nhện tinh đó chứ? – Nhỏ Chi muốn cà lăm khi nhìn thấy chị Quỳnh Chi.
- Nhìn là biết, họ quen nhau chứ còn gì nữa – Nhỏ Phương bực tức nói – Không ngờ họ biết nhau, vậy liệu chuyện đánh cá, chị Quỳnh Chi co biết hay không nhỉ.
Tùng Linh cũng thấy nóng mặt cực kì, nhỏ không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Nhỏ ghiến răng ghiến lợi thúc giục hai nhỏ bạn:
- Lén đến đó nghe thử xem sao.
Cả ba liền lèn lút đến gnhe trộm, cụng may là họ ngồi ở sau một dãy hang bong dài, cho nên ba nhỏ có thể dễ dàng đến phía sau nghe trộm.
Sự thật được vén ra khiến Tùng Linh tức đến mức muốn hộc máu ngay tại chỗ.

- Thật là đáng ghét mà – Nhỏ Phương tức giận đứng bật dậy kêu lên.
Tùng Linh và nhỏ Chi không kịp ngăn cản nhỏ Phương đành phải đứng dậy theo, vốn dĩ hành động nghe lén là không lịch sự rồi, nhưng dù xấu hổ cũng không thể trốn ở đây mãi được.
Bốn người kia nghe tiếng nói thì giật mình quay đầu lại, Quỳnh Chinh nhìn thấy Tùng Linh thì gương mặt hơi tái, nhưng rồi nhẹ nhàng mĩm cười gọi tên nhỏ:
- Tùng Linh. Em cũng đến đây chơi hả.
- Thật là không dám nhận chị em với chị đâu, kẻo lại thấy mình là một con lừa mất. Hóa ra trong khi em dốc lòng giúp chị qua lại với anh Tuấn Anh thì chị và ba bạn ấy là cười tôi là con ngốc.
- Dốc lòng – Quỳnh Chi lúc này lộ ra vẻ mặt đanh đá có thừa cùa mình nhìn Tùng Linh cười nhạo – Em thật sự dốc lòng vì chị hay sao. Vậy chủ nhật vừa rồi vì sao lại chạy đến làm kì đản cản trở chị với anh Tuấn ANh chứ?
- Có chị làm kì đa thì có. Rõ ràng chị chạy từ nhà mình đến nhà chúng tôi kia mà, có báo ai tiếng nào đâu chứ. Sao dám bảo tôi làm kì đà của chị hả – Tùng Linh cáu gắt vặn lại ngay, nhỏ nhất quyết không để chị ta vừa ăn cưới vừa la làng được.
- Nhưng vì sao em đem bài đến, còn lôi kéo bạn của em đi theo nữa, rõ ràng cố ý ngăn chị với anh Tuấn Anh ra mà – Quỳnh Chi không chịu thua nói.
- Ngày nào mà tôi không học cùng anh Tuấn Anh chứ? Không tin chị hỏi anh ý đi. Hỏi thử xem anh ấy muốn dạy ai học thì biết? – Tùng Linh đắc ý nói.
- Nghĩ bằng đầu gối thì cũng biết anh Tuấn Anh muốn dạy chị gái tôi học rồi. Không nghe câu:”Dạy một kẻ thông minh để thấy mình thong minh hơn à. Còn dạy một kẻ ngu ngốc sẽ khiến mình háo điên”. Lẽ nào anh Tuấn Anh thèm dạy một kẻ thểu năng như bà – Nhỏ tóc ngắn hất mặt bĩu môi đáp.
- Chị gái… – Cả ba nhỏ lập tức hét lên, ba nhỏ cứ tưởng đâu chị Quỳnh Chi biết bọn họ đánh cá với nhau nên mới muốn mượn nước đẩy thuyền, mượn gió bẻ măng, để hai bền đều tìm cách giúp chị ấy thu phục anh Tuấn Anh. Nào ngờ sự thật còn hơn như thế nữa.
- Nói như vậy, ngay từ đầu chị đã biết bọn tôi đánh cá với nhau, và khi thấy tôi đến tìm chị, chị nhanh chóng gật đầu chấp nhận để tôi giúp đỡ chị. Có phải tất cả đều là âm mưu của chị hay không? – Tùng Lunh phẫn nộ hỏi, giờ phút này nhỏ cảm thấy mình qúa ngốc, lại đi nối giáo cho giặc như thế. Nhỏ thật là muốn cắn lưỡi cho mình chết tươi đi để khỏi bị cục tức hành hạ.
- Là tự em tình nguyện chạy đến làm mai cho chị nhé. Chị không hề kề dao vô cổ em bảo em phải giúp chị, là do em ngốc thì trách ai được chứ? – Quỳnh Chi cười nhạo nhỏ đáp.
- Nói xem, nếu như chúng tôi không biết sự thật này. Sau khi chị làm quen được với anh Tuấn Anh, có phải chị sẽ về phe ba con nhền nhện kia hay không? – Nhỏ Phương ghiến răng ghiến lợi hỏi Quỳnh Chi.
Nhỏ Tóc ngắn vừa nghe nhỏ Phương hỏi xong thì phá ra cười lớn, mấy nhỏ bạn của nhỏ cũng hùa nhau cười theo, nhỏ tóc ngắn kéo tay Quỳnh Chinh về phái mình nói:
- Tất nhiên là về phe tụi này rồi. Bạn này thểu năng thật đấy à.
Nhỏ Phương nghe mà sôi cả ruột.
- Như vậy thì không tính – Nhỏ Chi bèn lên tiếng – Đánh cược được nói là chúng ta là người cưa đổ anh Tuấn Anh, nhưng chúng ta không có bao gồm cái bà chị xấu xa này. Dù chị ta có cua được thì cũng không được tính.
- Sao lại không tính, chẳng phải các người cũng đã định như thế nên mới ra sức kết hợp hai người bọn họ hay sao – Nhỏ tóc quăn bước đến hung hăng đáp.
- Đúng đó, lúc đầu mình nghĩ như vậy. Nhưng sau đó cảm thấy như vậy thì phạm luật quá, cho nên mới ra sức ngăn chị ấy đấy – - Tùng Linh cũng cong cớn đanh đá không kém đáp lời – Giờ sao đây, các người sợ thua bọn này nên mới ra sức muốn nhét chị ấy vào có đúng hay không? Nếu thấy mình không đủ tự tin, thì cứ thừa nhận thua đi, tụi này sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra hết.
Ba nhỏ kia thì tái mặt nhìn Quỳnh Chi, Quỳnh Chi cũng mím môi. Ba nhỏ nhìn nhau đắc ý cười sau đó vộ tay bắt nh� Chi tức tối mắng.
- Bây giờ bà định làm sao? – Nhỏ Phương nhìn Tùng Lin him lặng nãy giờ bèn hỏi.
Tùng Linh ngẩng đầu quay lại nhìn hai đứa bạn và nói:
- Khi bạn tìm thấy tình yêu, đừng bao giờ bỏ qua cơ hội. Bồng bột có thể khiến bạn hối hận rất lâu, nhưng hèn nhát có thể khiến bạn hối hận suốt đời. Tui thấy thay gì chờ cơ hội, bây giờ cứ đi trực tiếp bày tỏ với anh ấy. Đánh nhanh thắng nhanh, kẻ rat ay trước luôn là người có lợi thế mà.
- Hai nhỏ bạn nhìn nhỏ hật đầu bảo:
- Tụi tui ủng hộ bà
Cả ba đập tay nhau bày tỏ quyết tâm.

“Muốn được một chàng trai để ý đến mình, trước hết phải thay đổi bản thân. Không nên hoàn toàn thay đổi cá tính của mình, nhưng nên thây đổi những hình thức tùy tiện của bản thân”
- Hình thức tùy tiện á? Nó là thế nào cơ – Tùng Linh nghe nhỏ Phương đọc một thử nghiệm bí kiếp có được sự chú ý của chàng, nhưng ngôn từ quá phức tạp, nhỏ chả hiểu cái gì hết.
- Trời ạ, có thể mà bà cũng không hiểu sao? – Nhỏ Phương than trời lắc đầu chịu thua trước câu hỏi ngây thơ có thừa của nhỏ.
- Nói vầy cho dễ hiểu. Bây giờ tui ví dụ nhá, bà hãy xách túi đi từ cửa lại đây và ngồi xuống xem nào – Nhỏ Chi bèn thúc giục nhỏ.
- Để làm gì? – Tùng Linh bèn thắc mắc.
- Đừng hỏi, cứ làm đi – Nhỏ Chi liền giục.
Tùng Linh thở hắt ra đành miễn cưỡng đứng dậy xách túi và đi ra cửa, sau đó thất thểu đi vào. Nhỏ Phương và Nhỏ Chi đang nằm trên giường của nhỏ nhìn nhỏ không chớp mắt. Tùng Linh chẳng hiểu hai đứa bạn muốn làm gì, cố đi đến bên giường xong thì quăng cái túi cái phịch xuống giường, sau đó nhào đến ngã lăn ra giường bảo.
- Xong rồi đó.
- Chính là như vậy – Nhỏ Phương đập tay cái bốp kêu lên, rồi nhỏ Phương nhìn nhỏ lắc đầu thở dài – Bà xem, có đứa

1 .. 42 43 44 [45] 46 47 48 .. 57
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)