người ta nói dị chết, – Hi, e phản pháo
- Dị gì? A chị thấy tôi ở nhà mà không dị thì ra đường dị gì? Hay tôi là không khí vô hình, -
- Đâu có, má to thế mà, con thấy, a cũng thấy, má hỏi ảnh đi…hihi, – e lại cãi lời má, mà má nói đúng rồi, có người lớn ở nhà, chưa là gì mà cứ ôm nhau, cười chí chóe, dại chả biết đường
Má quý tôi rồi, làm biết bao nhiêu là món. Mà món gì giờ tôi cũng chẳng nhớ nỗi, hình như có món măng xào, món mà tôi thích nhất, chắc là e nói với má về sở thích của tôi.
- Chiều nay hai đứa đi với má tới một chỗ nha?- má nói
- Đi đâu má?- e với tôi cùng hỏi
- Đi xem bói chứ đi đâu,
- Ủa, sao phải xem chứ, con không tin xem bói, – e trả lời,
- Đi xem anh chị có hợp tuổi không, không thì khỏi yêu đường gì nữa.- má nghĩ tới chuyện sau này rồi…hi
- Dạ, thế cũng được, – tôi đồng ý, vì gái hơn hai, trai hơn một mà, lo gì, đi xem đã, cưới xin để sau,
2h chiều, hai đứa tôi với má đi xem thầy, ở dưới Quảng Nam, cũng cách khá xa, nghe đâu là xem chuẩn, má nói lại chứ tôi chả biết gì. Đi khoảng một tiếng rưỡi thì tới nơi. Chúng tôi mệt nhoài, lúc đầu còn hứng khởi chứ giờ đi xuống dưới này, nghe mà oải hẳn tinh thần.
Ông thầy này chắc cũng xem chuẩn thiệt, chứ người ra vào cứ gọi là nườm nượp nườm nượp à. Khổ thân ba má con bọn tôi đứng đợi mãi. Đứng đợi tới hơn một tiếng đồng hồ. Lượt chúng tôi bước vào.
Mà ổng bói gì xin được phép không tiết lộ, nhưng mà ổng nói là chúng tôi hợp nhau lắm, vì tôi nên e cười nhiều hơn, hạnh phúc hơn, có vẻ cũng đúng thật, chứ trước lúc gặp tôi mặt e lạnh lắm. Má e càng tin tưởng tôi hơn.
7h về tới phòng, chúng tôi nấu tạm món gì đó rồi ăn cùng nhau. Tuy hôm nay đi mệt nhưng thành quả gặt về đúng là bội thu, nhất là với tôi. E nhìn tôi cười cười,
- Có gì mà cười thế, mặt a dính cơm hả?- tôi hỏi
- Không, mặt a dính hai chữ đang vui kìa, lêu lêu- Hi, e chọc tôi
- Có gì mà vui?- tôi nhăn nhó, giả vờ thôi
- Thì vượt qua được vòng sơ tuyển, giờ qua thêm vòng 1/16, chuẩn bị vào vòng nockout nha.hix…- e cười nữa chứ, ừ, tôi vui thật,
- Thôi hai đứa ăn đi, làm gì mà vui như hội vậy?
Chúng tôi mắt vẫn lườm yêu nhau, công nhận hai đứa đang vui, nên má nói gì cũng giả vờ nghe theo cả.
Đang ăn bỗng má nói…
- Hay là hai con cưới nhau đi,
- Không được đâu má, a ý còn học mà, – e trả lời, còn tôi ngồi im
- Thôi cưới đi, cưới về má nuôi
- Thật chứ má?- e hỏi má vẻ thơ ngây,
- Dạ đợi con ra trường có công việc ổn định đã má à, bọn con giờ còn trẻ mà…- tôi nói
- Cưới đi, cưới về mà cười với nhau, cười thay ăn luôn…- trời, hóa ra má chọc bọn tôi, tưởng thật, hi, được cưới giờ cũng hay, có vợ ôm, mà thôi, ôm rồi lấy chi ăn…
Ăn xong tôi phụ e dọn dẹp, tôi rửa chén giúp e, tuy tôi cũng lười, nhưng mà thôi thì làm cho e, người mình yêu mà, nhưng không phải tôi cố ý làm cho má xem đâu, chả việc gì phải vậy.
9h tôi lên nhà xem ti vi với má tí rồi về. E tiễn tôi ra ngoài cổng, e cầm tay tôi, hôm nay e chủ động hôn tôi,
- Anh về ngủ ngon nhé, -
- Ừ, e cũng ngủ ngon nha, anh yêu em, – tôi nói với e
- Dạ, biết rồi, người lớn ngủ ngon…
Nói rồi e cứ bắt tôi về để e nhìn thấy, xong rồi e mới chịu vào nhà…
Chap 45:
Tết âm lịch năm 4, tôi đưa e về quê tôi. Cả làng ai cũng để ý. Tại tôi ở nhà là cái thằng hiền khô mà, chả biết tán gái. Thế mà đùng một cái, mới năm tư đã dẫn người yêu về ra mắt. Oai. Lúc đầu bố mẹ tôi cũng phản đối không cho tôi đưa về, nhưng khi tôi kể tôi và e yêu nhau hơn năm rồi, với lại ba má e cũng đồng ý cho chúng tôi qua lại.
24 âm lịch, chúng tôi về quê. Bố mẹ tôi quý cô ấy lắm, tại cô ấy là tiểu thư, nhưng biết cách cư xử, mà siêng việc nhà nữa. Về nhà tôi, e không dám ôm tôi giống như trước mặt bố mẹ e, vì e ngại, mà tôi cũng chả dám, mẹ tôi nghiêm lắm, giỡn giỡn thì được chứ lung tung là mẹ bắt tôi nằm giường đánh đòn là thường ngày lắm, cả xóm ai cũng biết tôi thương mẹ.
Nhà tôi không đủ điều kiện như nhà e, nên có lẽ e không quen, có lúc cả đêm e trằn trọc không ngủ được, vì cái giường cứng. Mà biết làm sao được, nhà tôi là vậy mà. Sau này tôi đi làm thì có thể khác, chứ bố mẹ tôi thì chỉ nuôi tôi ăn học là may lắm rồi.
- Tối qua e không ngủ được à, – tôi hỏi e,
- Dạ không, e ngủ ngon mà, – e trả lời tôi
- Xạo nữa, mắt e thâm cuồng rồi kìa, không quen hả? thôi chịu khó đi ha, – tôi ôm e vào lòng, giữa cái giá lạnh miền trung,
- Ừ, có anh bên cạnh là e không sao cả, một tí khó khăn thôi, ít bữa e sẽ quen thôi à, về đây bố mẹ anh quý e nên e cũng vui, hi.- e cười nói lại với tôi,
- Anh yêu em, – tôi nhẹ nhàng thì thầm vào tai e,
Chiều 29 tết, e nhặt lá cho tôi đùm bánh chưng, cả họ tôi ai cũng biết e rồi. E dễ mến nên tôi được mọi người khen là có phước có e bên cạnh à. Bà nội tôi thì cứ chọc, mày ở nhà lặng thế mà đi ra lừa được con gái, mà lại chị nữa chứ, giống bố mày. Hi, tại bố tôi cũng ít tuổi hơn mẹ. Cả nhà tôi được bữa cười phá lên.
- Tối nay đi đón giao thừa với a nha, – tôi hỏi, tại đón giao thừa ở ngoài thôn mà, tôi sợ e ngại
- Ra ngoài e có quen ai đâu, e ngại, – e ngại thật…
- Ngại gì, trước lạ sau quen mà, quen mấy đứa con gái ở làng a, rồi hỏi họ về tất xấu thời chăn trâu của a na, – tôi lém lĩnh,
- Lỡ đâu hỏi đúng người yêu cũ của a thì e có mà bị đánh chết nơi đất khách luôn à, – e chọc tôi
- Người yêu cũ của a họ đi lấy chồng cả rồi, con bồng con bế rồi e à, – tôi tới luôn
- Chết, hóa ra hồi xưa a yêu chị nào hơn cả chục tuổi lận hay sao mà giờ con bồng con bế rồi, e không phải là nạn nhân bị lừa đầu tiên à, – e chọc tôi thế đó,
- Đâu, a yêu đơn phương thôi, duy chỉ có e bị lừa thôi, haha, , – tôi cười to, còn e thì giả vờ giận tôi…
Tối hôm đó là lần đầu tiên e đón tết ở nông thôn, e cười thật nhiều…ở nông thôn không có pháo hoa, nhưng bù lại lại có không khí tết miền quê, đông vui, ai cũng dễ gần cả/. Tôi nắm tay e thật chặt, như chả cho ai lại gần e hết ấy, e cũng cầm tay tôi, . Tại đây tôi gặp lại Thủy, cũng về ăn tết mà.
- Chào anh chị, a chị có về ăn tết à, – Thủy hỏi bọn tôi
- Ừ, lâu rồi không gặp e nhỉ, – tôi chào lại nhỏ, còn Phương vẫn im lặng, hình như chưa quên vụ kia
- Chị còn giận e à, e xin lỗi, tại hồi đó e bốc đồng ấy mà, hi- Thủy chủ động nhắc lại chuyện xưa
- ừ, không có gì, hi vọng e hiểu bọn chị là được rồi, – e nói với Thủy
- Dạ, giờ e hiểu rồi, chỉ tại hồi đó trẻ con muốn khám phá thôi, mà a Hoàng có tiếng tốt ở làng e lắm, chị giữ cho kĩ nhé, chúc anh chị hạnh phúc, – Thủy nói thật lòng, chắc nhỏ giờ cũng có người yêu hạnh phúc rồi,
Thủy bước đi,
- Bước theo con gái nhà người ta đi kìa, nhanh đi chàng kìa, – e chọc tôi
- Hè hè, e lo mà giữ a đi, k nghe Thủy nói gì à?- tôi chọc lại
- Xì, không thèm, đi cho đi luôn
- Vậy được á? Vậy a bắt e lên nộp cho công an xã nè, có người vào làng mà không báo cáo, ta phạt người, tù chung thân suốt đời với ta,
Nói rồi e đuổi tôi, đuổi khắp về tận nhà luôn. Buồn cười thật, lúc nãy còn thẹn thẹn mà giờ dữ gớm. E thở hổn hển…tôi ôm e vào lòng, đi vào, mẹ nhìn tôi…
Chap 46:
Tôi ra ngoài tán “chị” lì là vậy mà về nhà thấy mẹ nhìn tôi đành buông “chị” ra, hix, e cũng hiểu cho tôi. Đêm nay nhà tôi làm gà đón giao thừa, có bia nữa. Gia đinh