Truyện Nhật Ký Anh Yêu Em - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Nhật Ký Anh Yêu Em

Truyện Nhật Ký Anh Yêu Em

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3521

Truyện Nhật Ký Anh Yêu Em

ngại.
- Ừ, không biết sao nữa Ngân à, mà thôi mình ăn cơm đi rồi còn về công ty, Hoàng đang có tí việc ở đó chưa làm xong nữa.- tôi cố lấy lí do để về sớm, tình cảnh này không hay cho lắm, tôi không muốn nghĩ lung tung gì.

Tôi cố ăn cho nhanh,

- Cô ơi cho tụi con tính tiền, – Ngân gọi.
- Để Hoàng trả cho, hôm nay con trai mời, – tôi giành phần, là đàn ông con trai ai lại để phụ nữ trả bao giờ.
- Thôi, hôm nay Ngân mời mà, Hoàng để hôm khác đi.- Ngân lại giành,
- Này, không để Hoàng trả thì hôm sau không có đi ăn chung nữa đâu nha, – tôi hớ miệng, không lẽ muốn đi ăn nữa, nhưng mà…
- Vậy thôi Hoàng trả đi, hôm sau Ngân mời hoặc là mời Hoàng về nhà Ngân rồi Ngân nấu chiêu đãi Hoàng nha.- thôi xong e, há miệng mắc quai, tôi cố nghĩ thoáng ra, bạn bè mà, phải không mày? Hoàng nhỉ??

Nói rồi tôi tính tiền cho chị chủ quán, rồi leo lên xe máy phóng thẳng một mạch về công ty tôi, để Ngân tự lái xe về công ty cô ấy.

Chap 75:

Sau khi Ngân đi khuất thì tự nhận thấy là vào làm việc giờ thì trở thành một nhân viên quá gương mẫu vì còn quá sớm thế nên tôi ghé vào một tiệm nước vỉa hè để nhâm nhi li café.

Ngày hôm nay tôi chưa gọi hay nhắn tin gì cho e cả, mà e cũng chả bắt sóng về chỗ tôi. Có phải tôi đang nản không nhỉ? Câu trả lời là không, chỉ là tôi đang cố gắng tìm lại nụ cười của hai đứa thôi, nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách. Khổ!

Tôi gọi e…

- Alo, a à, – đầu dây bên kia trả lời, giọng thánh thót…
- Hi, a chứ ai nữa, e ăn trưa chưa?- tôi hỏi,
- E ăn rồi, còn a thì sao? Hôm nay công việc thế nào rồi a?
- Cũng bình thường thôi e à, a vừa đi ăn về, đang ngồi ở quán nước nak.
- Hôm nay có rủ được chị đồng nghiệp nào đi ăn cùng không?- ấy chết, e đoán như thánh,
- Hi, có đâu, vừa vào làm đã quen ai đâu e, mấy chị có chồng cả rồi, a đi sợ bị đánh lắm.- Hè, tôi giả vờ tội nghiệp,
- Ủa, a chưa quen sao biết người ta có chồng rồi? nghi lắm à nha.- e chọc tôi.
- Có đâu, tại chị nào cũng khắc hai chữ có chồng lên trên trán à, ai có chồng là biết hết, mặt thì suốt ngày cau có…hehe.
- A nói xấu phụ nữ nha, e nhân danh phụ nữ phạt a không được gọi điện cho e trong vòng 24h, tút tút tút…- cái miệng e làm tút tút tút như là e đã cúp máy, giờ tôi mới cảm nhận được niềm vui ở từng lời trò chuyện với e, e và tôi!
- Thôi a xin, nhân danh con trai hà tĩnh a xin rút lại lời đó. Hi. Mà e cũng ăn ở tiệm hả?
- Dạ không a à, e về nhà ăn với má, ba thì đi gặp đối tác.
- Chà sướng nhỉ, nhất e rồi.

Chúng tôi ngồi buôn dưa lê tí nữa thì cũng chào nhau để đi làm. Bây giờ tôi mới thấm thía cảm giác ở xa nó dồn dập về tim thế nào khi được nghe thấy tiếng cười của người mình yêu, mãnh liệt, mãnh liệt vô cùng.

5h chiều, tan sở, tôi thả bộ về nhà, nhìn từng dòng người qua lại trên con đường bụi bặm chiều Sài Gòn mà thấy cuộc sống thật lắm bon chen. Có xe to thì ùn tắc to, còn tôi chưa có xe thì đi bộ một mạch về tới phòng, nghĩ mà thích chí.

Về tới phòng là tôi lao ngay vào nhà tắm, hưởng cái cảm giác bình yên dưới làn nước lạnh, tê tê. Ra khỏi phòng tắm, tôi lại lao ngay vào máy tính, dân tin chỉ biết tới cái máy thôi. Quanh đi quẩn lại thì chỉ có cái máy tính là sống thật thà với ta.

Buzz…yahoo nổi lên, là níck lạ,

- Ai vậy?- tôi nhắn tin trước,
- Bạn đoán thử xem, – tôi là tôi rất ghét mấy vụ này, có người yêu rồi nên chả thích mấy thử đoán đoán này nữa, bạn bè thì nói một câu cho rồi.
- Ai thì nói nhanh đi, mình đang bận, – tôi tỏ ra khó chịu.
- Mình mà bạn không nhận ra à, chán thế- lại cái kiểu này, tôi không ưa rồi mà lại cứ.
- Uh, – tôi chỉ nhắn tin có vậy.
- Chảnh thế bạn, – bên kia nhắn lại, tôi vẫn kệ,
- Làm quen không được hả bạn.- già rồi lại còn chơi trò này, tôi vẫn kệ.
- Ngân đây, đùa Hoàng tí mà có vẽ Hoàng không thích người lạ, – lại trò của Ngân,
- Hi, – tôi chỉ biết làm mỗi cái mặt cười.
- Sao biết số Hoàng vậy?- tôi hỏi,
- Thì Ngân thấy ở Facebook của Hoàng, -
- Mà sao không nấu ăn hả?
- Chưa, tí nữa Ngân mới nấu, mà Hoàng ăn cơm quán hả? qua đây Ngân nấu cho luôn nè, – e mời đùa hay thật nữa không biết?
- Thôi, xa lắm, đi ăn được có tí lại mất công đi về, – tôi lười cái khoảng thời gian đi về sau khi rời nhà lắm, tôi chỉ nghỉ nếu tôi đang ở nhà thì thời gian tôi đang đi về thì tôi đã có một giấc ngủ ngon lành rồi, lười, ”đi còn phải về mà!”
- Thì tí Ngân chở Hoàng về, qua ăn với Ngân cho vui chứ Ngân ăn mình cũng chán lắm.- e nêu lí do,
- Thôi để hôm sau, tí nữa Hoàng phải hoàn thành báo cáo nữa, xin để nhường lại hôm khác nha, hôm nào hết tiền thì Hoàng qua xin ăn ké, chỉ sợ lúc đó Ngân lại đuổi Hoàng ấy chứ.
- Uh, vậy để hôm sau vậy, tại lúc nãy Ngân có mua cua biển về nên mời Hoàng qua thôi, để hôm sau vậy, – thôi chết, được mời ăn hải sản mà còn chối, lại tưởng bở để rồi mất phần rồi, dại ghê, chắc lẽ giờ đồng ý? Hi,

Thật ra tối nay tôi ở nhà vì lí do đơn giản là lên Skype chát với e, lần đầu tiên thấy mặt e, vẫn xinh và hiền dịu như xưa. Nhớ quá, nhớ cái ngày ấy.

Chap 76:

Đã thêm một tuần trôi qua, cái gọi là lính mới không còn nữa. Tôi bắt đầu làm quen dần với công việc, những project lớn đầy hứa hẹn. Dù công việc nhiều thì sẽ thêm khó khăn và áp lực nhưng tôi lại thích thế, con người sống là để thực hiện đam mê mà. Và tôi tin tôi đang đi đúng hướng.

Cho dù tôi và e giờ đang mỗi đứa một nơi, cách xa muôn trùng nhưng trái tim tôi vẫn ở bên cô ấy, mãi mãi là vậy. Hơn một tháng xa nhau rồi, mọi chuyện xảy ra nhanh thật, nhanh tới nỗi tôi cứ tưởng mình đang mơ vậy. Công việc mới có vẽ tốt hơn, tôi không biết xa e đã là điều quá tệ chưa. Xa để biết a ở góc nào nơi trái tim e! e nhỉ?!

Sáng nay mở mắt đã là 8h sáng rồi. Chà đã! Ngày cuối tuấn mà. Lâu lắm rồi tôi mới ngủ nướng, lúc tối không bận công việc gì nên cày trận game, thỏa chí tung bay. Nằm nhoài trên giường, tôi vẫn cố lấy tay nhụi nhụi con mắt như đang chưa muốn bước ra khỏi giường. Tôi muốn nằm như vậy, đơn giản là vậy thôi.

Nhưng cũng chả được. Lại có điện thoại, tôi chả thích những lúc này thế nào. Nhưng tiếng điện thoại mỗi lúc mỗi dồn dập. Tôi cố rướn người lấy nó trên bàn. Mắt nhắm mắt mở nghe điện thoại. Tôi hơi ngạc nhiên là phía đầu dây kia bật lên tiếng nói của cô e dễ thương,

- Alo, – tôi chưa kịp hỏi ai nữa, chưa nhìn số, thì phía bên kia đã ngắt lời.
- A à! A ở chỗ nào vậy?- là e, người con gái a yêu.
- A đang ở phòng thôi, đang ngáp ngủ nè.
- Không, ý e hỏi a ở đường nào, e vào Sài Gòn rồi.- câu nói vừa dứt lời, nhanh như tia chớp đông, tôi bật dậy hỏi lại e.
- E vào thật hay là giỡn a đó, đừng làm a buồn nha.
- Thật, nhưng không phải vì a, e vào vì công việc thôi, tiện thể gặp a luôn.- Ừ, e vào là tốt rồi, a không cần biết vì điều gì, chỉ cần biết e sắp được gặp a.
- E đang ở đâu để a tới đón.

Sau khi cô ấy nói địa điểm cho tôi, may mà không xa chỗ tôi lắm, chắc công việc của cô ấy cũng ở trung tâm.

Tôi ra thuê một chiếc xe mấy rồi phóng xuống chỗ cô ấy đợi. Không thể đợi hơn được nữa. Tôi cóng đôi tay.

Đi khoảng 25p thì tới xuống nơi, không biết hôm nay chủ nhật người ta đi đâu mà đường phố đông thế biệt, kẹt xe, những lúc này tôi lại ghét Sài Gòn tới vậy. Xa mà đông.

Dừng xe ngay trước mặt e,

1 .. 37 38 39 [40] 41 42 43 .. 95
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)