n ở đây cũng khá giống sân sau ở trường mình. Đột nhiên như nhớ ra điều gì, Nim nhìn Devil vừa cười vừa hỏi:
( Này! Hôm bữa vào phòng bạn… tôi đã thấy bức tranh treo phía trên giường… )
Devil thoáng ngạc nhiên trước những gì Nim nói. Cậu nhóc bối rồi vài giây rồi lấy lại bình tĩnh…
- Bạn đã đi quá giới hạn rồi đó! Ai cho phép bạn đụng chạm vào đồ đạc trong phòng tôi hả????
Bỗng dưng Nim thấy cơn tự ái ùa vào người. Chính cậu nhóc nhờ vả Nim về nhà lấy đồ, bây giờ lại còn lên giọng trách móc. Nim còn chưa hỏi tội cậu ta dám chụp lén ảnh mình, thế mà bây giờ… Cô bé vùng vằng giật tay mình ra ngồi xuống ghế đá. Khuôn mặt đầy vẻ giận dỗi…
Devil cũng bình thản ngồi xuống bên cạnh. Mắt ngước nhìn trời xanh… cảm giác khi có người ngồi bên cạnh mới tuyệt vời làm sao, không còn cô đơn, không còn lẻ loi, không còn lạnh giá……………….
5 phút…
10 phút…
Cả hai vẫn im lặng. Đúng hơn là Nim vẫn còn giận nên không thèm đả động gì cậu nhóc. Hai tay cô bé vòng ra trước ngực, dựa vào thành ghế rồi nhìn thẳng về phía mấy chậu hoa, trong lòng đầy oán trách kẻ ngồi bên cạnh. Nhiều khi cô bé không hiểu từ lúc nào mình có thói dễ hờn dỗi và giận dai như thế, lúc trước Nim rất ít khi nổi giận với ai, lúc nào cũng cố nhường nhịn cho qua. Nhưng từ khi quen Devil cô bé phát hiện ra càng lúc mình càng thay đổi, ít ra là mạnh mẽ hơn, quyết liệt hơn…
- Đưa di động đây! – cuối cùng Devil cũng phải cất tiếng trước
Nim nhìn sang cậu nhóc, nhíu mày lại rồi cũng lôi trong bọc quần cái điện thoại rồi đưa cho Devil, mặt vẫn tỏ ý giận dỗi khiến Devil phải bụm miệng cười…
Dù ra vẻ không để ý nhưng chốc chốc Nim vẫn liếc mắt sang nhìn Devil, cô bé đang cố gắng để hiểu những việc mà Devil đang làm với cái di động của mình…
Một lát sau…
- Xích qua đây! Nhanh! – Devil lại ra lệnh
Lần này thì Nim thật sự nổi khùng, tai đã bắt đầu có mấy làn khói thoát ra. Tuy rất giận nhưng không hiểu sao Nim vẫn làm theo lời cậu nhóc là ngồi xích lại. Chắc có lẽ là do bị Devil áp đặt trong thời gian lâu quá nên bây giờ dù nhận thức đã tỉnh nhưng ý thức vẫn còn khá mơ hồ chưa thể điều khiển được hành động…
Sau khi hoàn thành xong “chỉ thị” của Devil. Nim dự định sẽ quay sang phía cậu nhóc để mắng một trận tơi tả vì cái tội cứ hay bắt nạt mình…
Nhưng có nằm mơ Nim cũng không ngờ được những chuyện gì sẽ xảy ra sau đó…
Một cái kiss vào má ngay khi Nim vừa quay mặt sang phía Devil…
Tệ hại hơn là trọn cảnh nụ hôn đã được Devil thu hết vào di động của Nim bằng một thao tác chụp ảnh rất nhanh chóng. Có vẻ cậu nhóc đoán được Nim sẽ làm gì nên mới… nhân cơ hội! +_+
Trong khi cô bé vẫn còn ngơ ngác và mất tinh thần vì sự tấn công trực diện chớp nhoáng của Devil thì ác quỷ đã kịp thời save tấm ảnh rồi cất di động vào túi áo
- Đó là sự trừng phạt cho sự giận dỗi con nít của bạn! – Devil đứng dậy nói đều đều nhưng mặt vẫn không giấu được nụ cười
Bây giờ Nim mới tá hỏa nhận thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc vừa xảy ra. Định níu tay Devil để đòi lại cái di động nhưng cậu nhóc đã đi về phía trước, cách Nim một khoảng khá xa. Cô bé vội vàng chạy theo, lòng thầm nguyền rủa cái tính hay tin người của mình.
Chỉ còn vài mét nữa là Nim đuổi kịp cậu bạn trai tinh quái của mình, không hiểu sao Devil đang bị thương mà đi nhanh quá. Chắc là vì cậu ta cao nên chân dài hơn, suy ra bước xa hơn!
“Sắp đuổi kịp rồi”! – Nim vừa nghĩ như thế vừa hí hửng chạy theo…
Nhưng một cú tấn công bất ngờ phía sau lưng khiến Nim thấy trời đất như tối sầm lại…vô hình……trong mơ hồ cô bé nhìn thấy Devil… đang một mình… phía trước…
MẶT NẠ QUỶ
- Ủa??? Mới nghe tiếng bước chân của con nhỏ đây mà??? Sao giờ im ắng thế nhỉ??? – Devil thắc mắc rồi vội dừng lại, quay lưng nhìn. Nhưng trong tầm mắt của cậu nhóc lúc này chỉ là một không gian vắng tanh, Nim đã hoàn toàn biến mất!
Devil dừng hẳn rồi bước theo hướng ngược lại, trong lòng chợt dâng lên nỗi lo lắng tột độ.
- Con nhỏ không bao giờ bỏ đi được. Tính nó không phải thế! – Devil vừa lầm bầm trong miệng vừa bước từng bước tìm kiếm hình bóng của Nim, đôi mắt rậm dài lại rung rung lên phát ra nhưng ánh nhìn đầy hoang mang…
Và cậu nhóc khựng lại khi nhìn thấy sợi dây chuyền của Nim đang vương lại trên hàng cỏ dại dưới chân. Devil cúi người xuống nhặt lên, nhìn sợi dây chuyền với đôi mắt chăm chú… sở dĩ cậu nhóc biết đây là đồ trang sức của Nim vì đã có lần nhìn thấy cô bé đeo khi đút cháo cho mình ăn…
Vài giây sau…
- Mẹ kiếp! Con nhỏ có chuyện rồi! – Devil đứng bật dậy rồi chạy thật nhanh về phía dãy nhà sau của bệnh viện. Chưa bao giờ ác quỷ lâm vào tình trạng hoảng sợ như lúc này, những hình ảnh của một thời quá khứ kinh hoàng lại ùa về trong tâm trí… ” Mẹ ơi! Mẹ ơi! Ba ơi đừng bắt mẹ đi! Ba ơi đừng giết mẹ của con! Mẹ………………………………….. ” Và rồi cậu nhóc ôm đầu bực tức, cơn đau thể xác đang trỗi dậy nhưng vẫn không nhức nhối bằng cơn đau tinh thần. Những ám ảnh xa xưa lại khiến Devil hoang mang về cô bạn gái đáng thương của mình… . Devil có linh tính rằng… nếu chậm chân… mình sẽ mất Nim mãi mãi…
Nim lờ mờ tỉnh dậy trong trạng thái ê ẩm toàn thân. Cô bé không biết mình đang ở đâu, chỉ thấy rất lạnh, cảm giác như bị cheo leo trên đỉnh núi. Cú đánh sau đầu vẫn khiến Nim choáng váng… . Đôi mắt cô bé dần dần hé mở
Và đập vào đôi mắt của Nim ngay bây giờ chính là gương mặt của Nhã Trúc! Cô ta đang chăm chú nhìn Nim với sự thích thú thể hiện rõ…
- Mày tỉnh rồi à????????? – một nụ cười mỉa mai được phát ra từ miệng của cô dì ghẻ
Nim vừa ngạc nhiên vừa hoảng sợ. Theo phản xạ tự nhiên, cô bé cựa mình nhưng sao thấy toàn thân cứng đơ ra, tay chân cũng không động đậy được. Nim hốt hoảng nhìn lại mình thì suýt ngất đi khi thấy cả cơ thể cô bé đang bị trói chặt vào một cây cột bằng gỗ bán kính nhỏ nhưng khá dài. Cây cột này lại được quấn chặt vào lan can của… sân thượng bệnh viện!!!!!!! Từ chỗ Nim đang đứng đến mặt đất dưới kia tệ lắm cũng phải 8 tầng lầu! Cô bé run lập cập khi lỡ đưa mắt nhìn xuống dưới, mọi thứ cứ như xoáy vào mắt Nim khiến cô bé chóng mặt… Chỉ cần một cái cắt dây và một cú xô nhẹ cũng đủ để Nim rơi xuống dưới đó…
- Đúng là ông trời giúp tao xử mày! Đã bao nhiêu lần tao cảnh cáo mày là đừng đụng vào bất cứ cái gì của Nhã Trúc này! Nếu không thì sẽ phải chết rất thê thảm! Không ngờ điều đó tới nhanh như vậy! – Nhã Trúc vừa nhìn Nim vừa cười khoái trá. Mái tóc uốn xoăn của cô ta bay tung trong gió chiều che gần hết khuôn mặt. Trông Nhã Trúc lúc này không khác gì một con quỷ nữ!
Nim lạnh sống lưng. Có nằm mơ cô bé cũng không ngờ Nhã Trúc lại có thể ác đến mức này…
Cô bé vừa run vừa sợ, môi tái nhợt, đôi mắt nhìn về phía con người đang đứng trước mặt mình, nỗi kinh hoàng thoát bùng lên… Chẳng lẽ cuộc đời mình lại chấm dứt theo cách như thế này hay sao????????????
……………………………………………..
Tính đến bây giờ đã là dãy thứ 10 mà Devil đi tìm. Cậu nhóc lục tung tất cả các phòng bệnh, các nhà kho, các khu nội trú trong bệnh viện, thậm chí là cả tolet nhưng không hề thấy tăm hơi của Nim. Nhưng vết thương trên cơ thể lại nhức nhối khiến đôi chân Devil ngày một chậm lại. Sợi dây chuyền trên tay cậu nhóc bị
1 .. 15 16 17 [18] 19 20 21 .. 55