ần thiết, đại loại như là ngày nào lên trường lại, khai giảng ngày nào, lao động ngày nào (em chúa ghét lao động không công), và một tin quan trọng mà em thật sự vui mừng đó là khi cô nói:
“Các em, bây giờ phân công lại chỗ ngồi sẽ rất mất thời gian, các em cứ ngồi theo như sơ đồ năm lớp 10, các em còn nhớ chứ, những em mới chuyển vào cô sẽ phân sau, tạm thời, ai ngồi với ai năm lớp 10 thì cứ ngồi y như thế”
Dĩ nhiên là ngồi gần người mình quen biết sẽ thấy ổn định hơn rất nhiều nên ai cũng đồng ý. Em và Kim Anh cũng nhìn nhau rồi cười…
Em xin nhận xét chung về Kim Anh (từ giờ cho phép em gọi là Syno nhé, vì giờ đã là bạn thân của em): Ngoại hình xinh (hoa khôi trường lúc đó đấy, đã update ảnh #1), lúc đó thì tính không hẳn là hiền, đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy, em rất thích kiểu người như vậy.
Nhớ lại lần đầu ngồi chung với Syno thì chả dám nói cái gì, ngại lắm các bác ợ.
Em cái đầu thì được nhưng mà mỗi tội nhát học bài kinh khủng, đi học trong cặp chỉ có vở nhé, sách thì cuốn nào của môn nào cần thì đem, còn không thì bỏ ở nhà cho đỡ nặng cặp, người đã cao còn gầy, đeo nặng cho mà trẹo vai.
Năm lớp 11 em không mua thước luôn, toàn dùng ké, nhớ lần đầu làm toán hình không có thước, em vò đầu bức tóc không biết mượn ai vì lúc đó kiểm tra, cô nghiêm lắm. Lúc đó vẫn chưa nói gì với Syno, bé biết ý liền đẩy cây thước sang nói, “thước đây nè, kẻ đi”. Em “Ừh” một tiếng nhẹ. Thế là bắt đầu nói chuyện thân hơn từ đó.
CHAP 5: TIẾN TRIỂN
“Hãy học tập những điều hay lẽ phải ở người khác, khoét đi những cái nhược điểm trong mình và lấp đầy bởi những điều hay lẽ phải đó”
Vẫn là quá trình tập luyện để trở nên nam tính hơn.
Một nhân vật trong lớp đã ảnh hưởng đến em về mặt cư xử, đó là Hồ Bảo Ân (giờ đang là bạn thân của em, update ảnh #1)
Khá là đẹp trai (kiểu baby), hơi ốm giống em, tính hiền, ăn nói nhỏ nhẹ, không bao giờ làm mất lòng người khác, học hành lúc đó cũng khá. (mỗi tội ngồi bên bé Ánh Nguyệt tính quái quái nên có nhiều chuyện dở khóc dở cười xảy ra), tuy nhiên có một nhược điểm là hay dễ đỏ tai. Thằng này lúc đó em chấm thì tính nó cũng giống con gái lắm. Nhưng mà như em đã nói thì em sẽ tiếp thu những cái hay và loại bỏ những cái không tốt.
Sang học kỳ 2 năm 11 thì em mới chơi thân với Ân, tính nó không đua đòi, không yêu cầu điều gì ở người khác, cư xử hòa đồng với mọi người, nói chuyện khá là có duyên và mỗi khi nói thâm thì cực kỳ khó đỡ, chuẩn không cần chỉnh. Nó ghét những ai lợi dụng bạn bè, lợi dụng tiền bạc.
Ngồi bên nó là Ánh Nguyệt, em xin tóm tắt về Ánh Nguyệt theo suy nghĩ của em: Gương mặt nhìn cũng dễ thương, nhưng đó chỉ là bề ngoài, trong lớp gặp bạn bè thì mượn tiền hết đứa này đến đứa khác, ngay cả em cũng bị nó mượn nữa, trong lớp thằng nào hiền là nó mượn hết, lúc thì cho mượn 2000 mua ổ bánh mỳ, lúc thì 5000 mua chai nước mà chả bao giờ thấy trả.
Hết mượn tiền thì tới mượn điện thoại nhắn tin (mặc dù khi mượn nói là để chơi game). Thằng Lâm Tuấn đưa điện thoại cho nó mượn chơi game 1 đêm, không hết pin mà hết hơn 80k tiền card. Thế mới hãi. Nhí nha nhí nhố như con nít, ngồi bên thằng Ân hết chồng chồng rồi vợ vợ, nhìn gai mắt lắm. Ánh Nguyệt là người đã giúp em nhận ra bản chất của những đứa con gái hám tiền. chuyên đi lợi dụng người khác và em nghĩ có lẽ nó cũng đã giúp thằng Ân thay đổi một số cách nhìn nhận về con gái.
Tiếp theo là một nhân vật (giờ cũng là bạn khá thân của em). Nguyễn Viết Thịnh.
Thịnh nhìn vẻ ngoài thì hơi đen, tóc để mái giống em (có điều tóc em đen hơn nhiều hơn và cứng hơn, nói cho các bác một sự thật tóc em là tóc mây ), tính tình bộc trực, rất là người lớn, thiên về triết lý cuộc sống rất nhiều, có gì nói nấy, không a dua, luôn giữ vững lập trường của mình, rất vui tính nhưng cũng rất dễ cáu khi bị chọc dai.
Em học được ở Thịnh một điều quan trọng đó là cách nói triết lý và luật nhân quả của cuộc sống (giờ đây em hoàn toàn tin vào điều đó). Cách nói chuyện giống một người đã trưởng thành
Em học được ở Bảo Ân cách cư xử với mọi người các thím ạ. Tuy nhiên chỉ là một ít, luôn bình tĩnh, điềm đạm, ăn nói nhẹ nhưng mà rõ ràng. Đó là điều em đang rất cần lúc này.
Đến giữa học kỳ 2 năm 11 này, em học tập và rút ra được kinh nghiệm khá là nhiều. Game em vẫn chơi nhưng ít lại và thay vào đó là nghiên cứu công nghệ thông tin (không ai hướng dẫn, tự thân vận động, một ngày em nghiên cứu về lập trình web và máy tính ít nhất là 5 tiếng đồng hồ), lập ra diễn đàn trường. Quảng bá cho các thành viên trong trường vào. Và cuối cùng em quen được một nhóm girl lớp 10 chơi thân với nhau gồm Thanh Huyền, Ngọc Tuyết và Như Quỳnh. Trong đó em bị ảnh hưởng (dù chỉ là 1 ít), từ Tuyết. Dương Thị Ngọc Tuyết (update ảnh #1). Lúc đó mấy đứa bạn hay ghép em với nó, em thấy em nó đẹp nên ừ đại cho nó oai thôi chứ đâu có thích (giờ thì em ít liên lạc vì thấy tính của em không hợp với nó, nếu lúc đó chọn Hoa Khôi của trường, em sẽ chọn bé Tuyết là xứng đáng nhất)
Sở dĩ em nói em bị ảnh hưởng từ Tuyết vì sao.
Thứ nhất: Ngoại hình xinh, dáng chuẩn, đa phần gái loại này khá chảnh, đến lúc này khi gặp gái xinh, em rất lúng túng, Tuyết đã giúp em tự tin hơn trong việc nói chuyện với con gái tuy hòa đồng nhưng mồm miệng (em này mồm miệng không vừa đâu, được mỗi cái tính hòa đồng), cái này khoảng sang năm 12 mới phát huy tác dụng.
Kết quả lúc này của em sau 1 năm tập luyện (tính theo thang điểm 10)
+Ngoại hình: Tóc để mái bình thường, không tạo kiểu gì hết. Nói chung giống thằng ngố (5/10)
+Nói chuyện: Nói chuyện với con trai thì không sao, rất là men, đã bắt đầu nói tục. Trước con gái thì cũng nói chuyện được tuy nhiên vẫn còn hơi đơ 1 tí. (7/10)
+Đi đứng: Như bao thằng khác thôi: (8/10)
+Tính: Vui tính, hiền, hòa đồng, không làm mất lòng ai. Tuy nhiên vẫn khá rụt rè. (6/10)
Một kết quả quan trọng ở đây là chuyện em bị đơ 1 tí trước con gái, nhiều thằng cũng bị như em. Chứng tỏ rằng, em đã bắt đầu có cảm giác gì đó từ người khác giới.
Và năm 12, một năm mà em đã gặp khá nhiều khó khăn, thử thách. Cảm giác chiến thắng xem lẫn chán nản, hy vọng để rồi thất vọng, và em thấu hiểu được chính mình…
CHAP 6: NGỌ NGUẬY
Em bắt đầu lên lớp 12 với học lực khá – ngưỡng cửa cuối cùng của đời học sinh em đã chạm đến. Những thời khắc thử thách đã đến với em như sắp đặt từ trước.
Lớp em vẫn y nguyên như vậy. Có một vài nhân vật mới chuyển vào nhưng không quan trọng cho lắm. Vẫn là ngồi chung với Syno – dãy bàn thứ 2, ghế thứ 2 cửa lớp đếm vào. Thằng Ân thì vẫn ngồi chung với Ánh Nguyệt dãy thứ nhất ghế thứ 2. Thằng Thịnh và Lâm Tuấn ngồi trên thằng Ân. Những cuộc chém gió là không thiếu, tất nhiên cũng rất là vui.
Thằng Ân hay qua chở em đi học, lúc thì ăn sáng ngoài vỉa hè, lúc thì ăn ở căn tin. Em thích ăn ở căn tin nhất các thím ạ, rẻ mà lại ngon. Thường thì em, Ân, Thịnh, Tuấn hay lên sớm rồi ăn sáng ở căn tin là nhiều. Có bữa em đi 1 mình (do thằng Ân nó qua đợi em mà em chưa ngủ dậy, nó tức mình đi luôn, nghĩ lại thấy tội nó quá) lên trễ, lúc đó đói bụng quá rồi, thôi thì xuống căn tin 1 mình vậy. Từ tầng 1 em đi xuống