Tự Truyện - Đơn Phương Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Old school Swatch Watches
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Tự Truyện - Đơn Phương Full

Tự Truyện - Đơn Phương Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2804

Tự Truyện - Đơn Phương Full

ng ta tiến tới kéo chị đi.
- Buông tôi ra!! Buông ra…!!!!! – tiếng hét của chị vang lên khi người đàn ông ấy kéo chị đi, còn tôi thì như bức tượng k nói đc câu nào vì bất ngờ quá…chị làm gái ư…không thể nào…không thể nào…a…a…a…
- Câm ngay!! Mày im đi không hay là muốn mọi người chú ý tới cái ổ điếm này hả??
- Buông ra!! Khốn nạn!! – chị vẫn phản kháng mạnh mẽ
- Bốp… – ông ta tát chị quá mạnh làm chị ngã xoài ra nền nhà.
Nhìn cảnh tượng thế này máu điên trong người tôi sôi lên, ngay lập tức tôi xông tới dùng hết sức đạp cho ông ta làm ông ta cũng ngã xoài xuống đất…
- Á! Thằng chó! mày ăn gan hùm mà dám cắn trộm tao! Đc rồi! hôm nay tao sẽ cho 2 chị em mày về đoàn tụ với ông bà…
Vừa dứt lời ông ta bật dậy tát tôi đến nỗi nổ cả đom đóm mắt, với cái thân hình dài như cây sào của tôi nhưng tôi lại hay ốm yếu còi còi nên chả có sức mà đánh trả nữa đành đứng yên cho ông ta đánh, thấy tôi bị đánh chị ra sức van xin ông ta tha cho tôi…
- Đừng…đừng…đánh em tôi nữa! Tôi hứa với ông là ngày mai tôi sẽ đi làm là đc chứ gì!
Nghe thấy chị nói vậy ông ta thôi không đánh tôi nữa…
- Mày cũng biết điều đấy con điếm! Nhưng khách đang cần mày ngay đêm nay cơ!
- Tối nay tôi k thể đi đc vì hôm nay tôi…tới…“ngày”…
- Mẹ kiếp! Sao mày k nói sớm! gặp gái điếm đến ngày đen vl! Chắc cả tuần nay tao tạch “Lô” rồi! Đù má nó.
Chửi rủa xong ông ta quay sang phía tôi và nói:
- Xin lỗi chú em nhé! Tại bà chị điếm của mày k nói sớm! Nếu mà nói sớm thì chú em đâu có bị ăn đòn oan! Còn con điếm kia khi nào hết…nhớ đi làm đấy không thì tao san bằng cái ổ điếm này!!!
Ông ta đi rồi nhưng tôi vẫn không tin đó là sự thật, những gì vừa mới xảy ra nó như là một giấc mơ vậy, sao chị có thể là loại người ấy đc cơ chứ! Tại sao? Tại sao???
- Em khinh chị lắm đúng không?? – chị lên tiếng sau một hồi tôi và chị đều im lặng.
- Em…em…!! – tôi lắp bắp chả nói lên lời.
- Cuộc sống ngoài xã hội không đơn giản như em nghĩ đâu vì một hoàn cảnh nào đó mà đẩy con người ta vào hố đen của tội lỗi! Đúng như lời người đàn ông vừa nãy nói! Chị…chị…đi…làm “gái”! Một nghề dơ bẩn của xã hội.
Trên đời này loại người tôi khinh rẻ nhất là người làm gái, tôi chẳng cần biết vì hoàn cảnh nào mà họ có thể làm công việc đó chỉ cần nói tới người làm gái là tôi đã ghét rồi, các cụ nói cấm có sai “ ghét của nào trời trao của ấy” giờ đây ghét và khinh bọn họ mà tôi đã dãi bày hết tâm sự mà tôi ấp ủ bao năm nay với một người làm gái…mà người làm gái đó chẳng phải là ai mà chính là chị người mà tôi nghĩ rằng đó là chị gái của tôi sao bao năm tôi không đc mơ về chị…
- Sao…sao! chị làm nghề này.!
- Chuyện kể ra thì dài lắm! Nếu bây giờ mà kể ra thì không hết đc đâu em!
- Không!!! Em cần chị kể ngay cho em, nếu chị không kể thì coi như em với chị chưa quen nhau và em sẽ bảo bố chuyển chỗ trọ ngay lập tức!
- Thôi…đc…rồi! Chị sẽ kể! Chị cũng muốn có người để dãi bày tâm sự này!
- À! Trước khi chị kể thì chị tìm bộ quần áo nào kín đáo mà mặc đi! đừng ăn mặc như thế trước mặt em!
- Chị…chị…!!! xin lỗi…
…..
Chị kể với tôi là quê chị ở Thái Bình nhưng nhà chị không phải ở trung tâm thành phố nhộn nhịp và tấp nập mà nhà chị thuộc vùng biển, nhà chị có 4 người và dưới chị có một cậu em trai.Nhà chị nghèo lắm, cả 4 miệng ăn,sinh hoạt trong gia đình, việc học tập của chị và cậu em trai đều dựa vào việc đánh bắt cá trên biển của bố mẹ chị.
“Cái Thủy với thằng Thành đâu! Ra phụ giúp bố mẹ mày mang cá về” – tiếng của mấy bác đi đánh cả cùng bố mẹ chị.
“Dạ! hôm nay nước lên có đc nhiều cá không bác” – chị nhanh nhảu hỏi.
“Mày nhìn coi! Đc có mấy con đủ để kiếm cốc bia cốc rượu thôi! Cá to vào hết nhà mày rồi!thôi hai chị em ra nhanh lên kẻo bố mẹ đợi!”
Nói đến nghề đánh bắt cá ở biển thì có không ít những kiểu đánh bắt cá khác nhau như là đánh bắt cá ven bờ người dân ở đó hay gọi là đi “te” tức là chỉ đi một đêm để đánh bắt cá ven bờ biển nếu hôm nào đi gặp phải đàn cá lớn thì còn đc ăn chứ hôm nào không gặp đc đàn cá to thì đành tay trắng mà trở về nhà.Lúc đầu bố mẹ chị cũng làm theo cách đó nhưng làm nhiều mà không thấy có hiệu quả nên bố mẹ chị quyết định vay tiền ngân hàng đóng thuyền để đi đánh bắt cá với hiệu quả cao hơn, việc đóng thuyền to đi đánh bắt cá đồng nghĩ với việc phải đi xa bờ, đi xa bờ thì không thể về ngày một ngày hai đc mà có khi cả tháng bố mẹ chị với về nhà một lần cùng với một khoang thuyền đầy cá và mỗi lần như vậy chị cùng với cậu em trai của mình cùng nhau ra đón cá, đón bố mẹ sau một tháng trời xa cách.
Bờ biển thật nhộn nhịp,nào là những ngư dân từ biển cả trở về sau những ngày dài lênh đênh trên biển,những người thân của họ đang chờ đón họ trở về và còn có cả các hàng buôn đến đây mua cất cá về bán cho các nơi khác.Cuộc mua bán có thể xuất hiện ở khắp mọi nơi trên bờ biển…
“Thủy! Thành! Bố mẹ ở đây!”
“Bố! Mẹ! sao đợt này bố mẹ đi lâu vậy!” – chị hỏi.
“À! Đợt này cá về nhiều quá lên phải lán lại trên biển hơi lâu chứ để đợt sau đi thì đc ít lắm” – bố chị lên tiếng.
“Thế sau đợt này bố mẹ không đi nữa ạ?” – cậu em trai của chị lên tiếng
“Không đâu con trai! Không đi nữa thì lấy gì nuôi các con và trả nợ ngân hàng chứ!”
“Thôi nào 3 bố con! Nhanh mang cá từ trong khoang thuyền ra đi kẻo ươn hết bây giờ”
“Đợt này đc nhiều nhỉ mẹ nhỉ?”
“Ừ! May mà đợt này đc nhiều chứ không thì chết! Sắp đến ngày trả nợ hàng tháng ngân hàng và đầu năm học rồi còn gì! Thế thằng Thành ở nhà có ngoan không! Nó có nghe lời con không”
“Em nó ngoan lắm mẹ à!Nó học chiều thì nó nấu cơm sáng còn con học sáng thì nấu cơm chiều! Còn việc học hành thì nó vẫn đứng top10 trong lớp!”
“Thế thì tốt! Thật ra bố mẹ đi làm xa thế này bố mẹ lo cho các con lắm! Nhưng chỉ vì miếng cơm manh áo mà phải khổ thế này đây! Vậy 2 đứa cố gắng mà học vào rồi kiếm cái nghề mà làm chứ đừng làm nghề của bố mẹ! Vất vả lắm”
Không cần bố mẹ phải nhắc nhở việc học hành gì nhiều, 2 chị em chị đã sớm nhận thức đc hoàn cảnh gia đình và sự vất vả của bố mẹ đã phải đi làm xa để kiếm miếng cơm manh áo nuôi 2 chị em khôn lớn lên chị và cậu em trai rất ngoan,những lúc bố mẹ không có nhà thì chị như là người mẹ người cha chăm sóc dạy bảo cậu em trai khôn lớn.Không những ngoan mà hai chị em chị học rất giỏi, quanh cái góc bàn học của 2 chị em chị toàn là giấy khen của mỗi một năm học…
…..
Thời gian thấm thoát thoi đưa, bỗng chốc chị đã là học sinh lớp 12 với bao ấp ủ và hi vọng cho tương lai thoát khỏi cái cuộc sống đầy vất vả này.Lớp 12, một lượng kiến thức rất lớn, lượng kiến thức lớn đó không thể với 45’ có thể tiếp thu hết đc mà phải đi học thêm ở ngoài để bổ xung những kiến thức và cách giải nhanh với một số bài tập trắc nghiệm, bạn cùng lớp với chị cứ học xong là chạy xô hết đi học thêm học nếm, nhưng nhà chị đâu có điều kiện để chị đi học thêm đâu, nên chị chỉ biết về nhà chăm chỉ làm các bài tập ở các quyển bài tập nâng cao mà không có sự giúp đỡ của thầy cô giáo. Lúc tôi viết tới đoạn này là lúc tôi đang là sinh viên năm hai của một trường đại học và trong năm thứ hai đó tôi đc học 1 môn, môn đó có tên là môn “xã hội học” Trong đó có một nội dung liên quan đến cuộc sống của chị đó là “Nếu cha mẹ

1 .. 35 36 37 [38] 39 40 41 .. 55
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)