Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full

Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2027

Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full

khỏe lại được không?
- …
- Dừng đi em à, xem như là người lạ. Như chưa từng quen biết…Nếu anh gặp em có lẽ cũng chỉ là với tư cách người yêu của A, nhưng có lẽ anh không còn tư cách đó nữa…Xin lỗi em, là tại anh. Anh tệ và khốn nạn, đi tìm một người khác tốt hơn anh đi nhé…
- Anh đừng tháo nhẫn ra nhé
Tiếng nấc của P, và câu nói đó khiến mình mềm lòng.
- …
- Xin anh…đừng tháo nhẫn ra.
- Uhm.
- Có lẽ em sẽ đi du học, lúc nãy em đã nghĩ kĩ, em đã gọi cho bố mẹ. Bố mẹ muốn em đi du học nhưng em không muốn. Có lẽ bây giờ là khoảng thời gian đúng.
- Uhm.
- …
- …
Khóe mắt mình cay cay, kết thúc với P…ừ, P sẽ đi du học, sẽ không được gặp P nữa…
- Chúc em hạnh phúc…
Bỏ lại câu nói vô chừng ấy, mình bước đi…
Bỗng, một cái ôm từ đằng sau…một cái ôm ấm áp
- Một lần nữa thôi, để im vậy đi…
Vẫn là tiếng nấc ấy…
- Anh hãy hạnh phúc bên A nhé. Em sẽ nói A tất cả lỗi là tại em…Anh đừng áy náy…đừng tự dằn vặt mình…Anh đừng tháo nhẫn ra nhé…
- …Lúc này trên mặt mình đã là hai dòng lệ…
Đau, đau trong tim…Quặn…thắt tim lại…Có cảm giác như ai đang bóp trái tim mình lại…
- Ngày mai em sẽ đem xe và đồ anh về nhà, anh cứ ở đây chăm sóc A…
- …
- Em xin lỗi, nhưng cám ơn anh, khoảng thời gian hạnh phúc lắm…Cám ơn anh đã cho em biết hạnh phúc là như thế nào…
- …
- Em sẽ vẫn yêu anh, và không quên anh.
Nói rồi P quay người mình lại và đặt lên môi mình một nụ hôn…
Ôi, nụ hôn…Nụ hôn của sự đau khổ…nó hòa quyện với những giọt nước mắt của hai đứa…Mặn? Không. Đắng? Không. Đau? Không
Dường như nó hòa trộn tất cả…nụ hôn dài, mình nhắm mắt, không đủ can đảm để đối mặt với nó…
Ôm mình thật chặt, P nấc lên rồi dần buông ra…
- Hạnh phúc em nhé!
- …
P quay lưng thật nhanh và bước đi…
Vậy là…một người con gái đã bước ra khỏi đời tôi…
Vậy là…một tình yêu còn ở lại, nhưng người thì đã dần quay bước đi…
Nhìn theo cái bóng ấy, nó cô đơn, đến và đi…vẫn vậy, vẫn một mình, em là gió sao? Còn anh là gì? Anh là cây? Em đến rồi em lại đi đến một phương trời khác?
Ừ, anh chúc em hạnh phúc, đó không phải là lời nói thật lòng của anh. Nước mắt anh vẫn rơi, máu trong tim anh vẫn chảy…Nhưng anh vẫn mong em sẽ được gặp một người tốt hơn anh…
Anh sẽ không quên em…
Chào em, người con gái từng bước qua đời anh…

Nơi yên vui nay đã mãi xa một người chỉ còn nỗi nhớ
Đành lạc loài chơ vơ như cánh én mãi nơi phương nào…

Và giờ người ra đi…trong con tim không nghĩ suy…
Để lệ hoen đôi mi anh cần chi những hoài nghi khi em không trở lại
Chỉ còn lại đôi vai…Trong cơn mưa không có ai
Lời ngọt ngào bên tai về ngày mai anh đã sai…

Nhưng giờ đây tình yêu đã vỡ tan…
Để mình anh chìm vào từng nỗi nhớ miên man…
Lang thang nơi đó…

***

Này người yêu xin quay mặt đi
Đã hết thương yêu nhau rồi
Này người yêu em đi về đi
Xin em đừng hờn trách tôi
Vì giờ đây trái tim đã giá lạnh
Từng giọt mưa bay trong chờ mong
Khẽ xóa môi son phai nhòa
Nhìn giọt mưa bay trong trời thu
Cho ai lòng càng nát tan
Vì giờ đây tôi và em chia tay…

Lặng…
Đứng nơi đó một lúc sau thì mình gạt nước mắt
- Mạnh mẽ lên nào, vào chăm sóc A, A là người mình có lỗi nhất…
Tự nhủ lòng như vậy, mình quay bước vào phòng A đang nằm…
A vẫn nằm đó, vẫn bóng dáng đó, em ngủ lâu quá…Nhưng rồi em sẽ tỉnh mà
Lại sờ trán A thì A đã hạ sốt rồi, có lẽ y tá mới tiêm thuốc cho A, thấy chú H đang ngồi đấy ngủ gà ngủ gật
- Bố mẹ A khi nào xuống hả chú?
- Bố mẹ A tính lái xe xuống mà chú bảo để mai đi máy bay, vả lại mình lo được
- Vâng, thế cho an toàn
- Thôi chú đi nghỉ đi, để cháu trông A
- Có được không?
- ĐƯợc, chú đi nghỉ đi, về nhà A ấy, chìa khóa nhà chắc vẫn trong xe.
- Thế cám ơn cháu nhé
Chú H nhìn mình bằng ánh mắt long lanh rồi ra về. Tội chú ấy, có lẽ cũng mệt lắm rồi.
Mình chạy vội ra canteen bệnh viện mua một chén cháo…Rồi chạy vào, thì thấy A đã tỉnh rồi…
Vui lắm, nhưng cũng đau lắm, nhưng tâm trạng lúc này của mình là xấu hổ…
Phải, xấu hổ…nhưng mặc kệ, mình vẫn tiến đến bên A, không còn nở được nụ cười nữa…
Nhìn A hốc hác quá, môi khô rồi, chết rồi, không có nước…
- ĐỢi anh tí nhé…
Mình vội chạy ra canteen mua một chai nước suối và mua một bình thủy nước xôi, khăn tắm, khăn lau mặt và chén muỗng,…vào gấp quá chưa kịp chuẩn bị gì cả cơ mà bệnh viện nó chém ác thật nhưng thôi thầm nghĩ mua cho vợ nên cũng ray rứt đôi chút…
Quay về phòng với lỉnh kỉnh đồ đạc, mình sắp xếp ngăn nắp rồi pha ít nước ấm cho P, giặt khăn lau mặt…nhưng A vùng ra…
Khẽ nói:
- Cút đi
- …
- Anh biến đi
- …
Mình vẫn cố gắng tiến đến để lau mặt cho A…
- ANH CÚT ĐI…BIẾN ĐI
- Anh xin lỗi
- Anh đốt nhà rồi anh xin lỗi sao?
- …
- Tôi chết là anh vừa lòng phải không?
- Anh cút đi…
- Anh xin em…đừng vậy nữa, để anh chăm sóc em, rồi anh sẽ biến đi…
- Không, cút. Ngay bây giờ…
Thương A lắm, yêu A lắm, vẫn chịu đựng, vì mình là người có lỗi, mình vẫn bươn tới để lau mặt cho A, A giằng ra và đánh đập mình, mình đau lắm, đau trong lòng lắm… A đánh nhẹ quá, sức khỏe A yếu, bây giờ còn kích động…
Một giọt nước mắt khẽ rơi…
- Anh xin em…Đừng kích động nữa, đừng vậy nữa. Xin em…xin em đó A à, đừng vậy nữa…
Và mình khóc, giọt nước mắt yếu đuối, giọt nước mắt đau khổ…
- Anh cút đi cùng con P đi…
- P chuẩn bị đi du học rồi…
Nghe đến đây thì A khóc, khóc nức nở, và rồi mình cũng khóc…
Hai đứa khóc…
- Anh yêu em A àh.
- …
Những giọt nước mắt cứ vậy mà lăn dài, lăn dài…điểm kết của nó là cuối gương mặt, rồi nó sẽ rơi xuống…rơi xuống…và rồi nó sẽ tan đi như bao hạt sương…
- Anh tệ lắm em nhỉ? Nhưng cho anh chăm sóc em, rồi anh sẽ biến mất khỏi cuộc đời em…
- …
- P đi rồi sao?
Vẫn giọng nói cứng rắn ấy…
- Uh
- Sao anh không đi cùng nó?
- …
- Anh không trả lời được àh?
- …
- Đợi em chết rồi anh về đây sao?
- …
Rồi mình lặng lẽ quay đi, ra đứng bên cạnh cửa sổ…mở cửa sổ ra…
Một cơn gió buổi đêm khẽ lùa vào…
Lạnh…
Gió ơi, mi có hiểu cảm giác của tao lúc này không?
Châm điếu thuốc và rít lên…
A vẫn khóc…mình vẫn hút thuốc…nhưng kèm theo đó, là từng giọt nước mắt…
Dập thuốc, chỉ dám đứng xa xa nhìn A…không dám lại gần…
- Anh là người có lỗi…
- …
- Rồi anh sẽ đi, cho anh chăm sóc em…rồi anh sẽ đi…
- …
Mình im lặng tiến đến bên A…
Vẫn ngồi đấy…A thất thần…mình nhìn A, A nhìn vào một nơi xa xăm…hai hàng mi vẫn chảy những giọt nước mắt đau khổ. Và mình cũng thế…
Có nói xin lỗi, rồi thì cũng chẳng làm được gì…
Nhưng nói ra rồi, lòng nhẹ nhõm được phần nào…
Mình lẳng lặng đi giặt khăn cho A, rồi lau mặt cho A…
Sau đấy mình bón cháo cho A ăn…
A vẫn chấp nhận sự quan tâm của mình…nhưng với một con người vô cảm xúc
Hôm sau mẹ A xuống, bố A phải họp cơ quan nên không xuống được…
Mẹ A ôm A khóc nhiều lắm…và hỏi cả ngàn lý do…nhưng…A im bặt…
Và không nói mình chính là cái lý do ấy…
Mình cũng là một thằng yếu đuối, không dám thừa nhận cái lý do ấy, vì mình sợ mất A…
Hai hôm trôi qua, mình vẫn chăm sóc A đều đặn…nhưng A vẫn như cái xác không hồn, người không có dù là một tí cảm xúc, ánh mắt vẫn vô hồn…
- Em đánh đập chửi bới anh đi…đừng tự dày vò mình như vậy…
Mình khóc và nói với A, nhưng trái lại…A vẫn vậy, im lặng…
- Xin em đừng vậy nữa…
Vẫn là cái khoảng không gian im lặng đó…A càng lúc càng xanh, đôi lúc A sốt cao quá lên cơn co giật…rồi A nói

1 .. 18 19 20 [21] 22 23 24 .. 33
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)