Đọc Truyện Học Sinh Cá Biệt Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Học Sinh Cá Biệt Full

Đọc Truyện Học Sinh Cá Biệt Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 800

Đọc Truyện Học Sinh Cá Biệt Full

ôi chẳng buồn để ý, đang đá banh bằng mắt sao? Trò chơi vừa mới vừa lạ đây! Từ phía sau, thằng nhóc Trung đi tới, đặt lên bàn chỗ tôi 1 ly sữa. Thằng nhóc nhìn tôi rồi liếc 2 tên kia:
- 1- 0- 0!

Trời đất, thằng nhóc cũng biết cái trò đá banh bằng mắt này sao? Thiệt là tài quá đi mà. Tôi liếc nhìn 2 người kia. Mặt hắn và Thiên đang méo xệch, trông rất tức cười. Thằng nhóc còn buông thỏng 1 câu xanh rờn:
- 2 người lo tu dưỡng nhan sắc đi, sắc mặt xấu thế còn lâu mới bằng em!- Thằng nhóc cười lộ 4 cái răng sữa đáng yêu.- Chút nữa ăn xong vào phòng tôi.

Tôi cũng cười vì mặt hắn và Thiên cứng như tượng đá, tôi đến đây là để trông thằng nhóc Trung, phải ăn nhanh rồi vào phòng mới được. Tôi kẽ đưa ly sữa lên miệng uống thì Thiên nói nhỏ:
- Tức thật, thua thằng nhóc đó rồi.

Tôi nhún vai, con trai đúng là 1 loài sinh vật khó hiểu!

Chap 24: Lựa chọn…

Tôi đẩy cửa vào phòng của thằng nhóc, bỏ bên ngoài 2 tên đang cãi nhau gì mà 0 gì mà 1, mệt xác. Thằng nhóc đang tô màu, nó ngước nhìn tôi, rồi quay vào vẽ tiếp. Tôi ngồi trên giường nó, lấy điện thoại ra bấm.
Nếu chụp hình nó mà bán thì chắc hẳn kiếm được rất nhiều tiền. Nói vậy thôi chứ quyền riêng tư, làm sao tôi dám bán. Bán thằng nhóc này vì tiếc cả đời ấy chứ, nó đẹp quá mà!

Mà cũng kì lạ thật, sao không thấy ông bà chủ căn nhà nhỉ? Tôi buộc miệng hỏi nó:
- Ba mẹ nhóc đâu rồi?
- Công tác nước ngoài rồi, đang cắt hợp đồng với Lâm Gia.- Thằng nhóc vẫn vẽ vời mà không chú ý đến tôi.

Hôm kia tôi đọc báo, Lâm Gia là 1 tập đoàn có thế lực, lại có Tuyết Lan, tại sao lại cắt hợp đồng nhỉ? Chắc chắn sẽ phải bồi thường và có thiệt hại cho cả hai. Tôi dự định hỏi tại sao thì thằng nhóc trả lời:
- Anh ba với Anh hai chán bà cô đó rồi, hôm qua anh ba điện thoại về nói chuyện với ba mẹ, ba mẹ đã bay sang Mỹ cắt hợp đồng, còn anh hai, hôm qua về nhà thì đóng cửa phòng cái rầm, chắc đang tức chuyện gì, là
do bà cô Tuyết Lan thì phải! Cái gì mà trong giả ngoài thật ngoài thật trong giả, chả hiểu! Tất nhiên là có thiệt hại cho đôi bên nhưng Đỗ Gia không chấp nhận con ký sinh trùng như Lâm Gia. Có lợi thì cả 2 cùng hưởng chứ họa là chỉ có Đỗ Gia thôi!

Thằng nhóc tuôn 1 tràng, tôi có chút á khẩu, nó nói chuyện cứ như người thành thạo trong chuyên ngành. Thằng nhóc rất thông minh, rất có triển vọng. Hình như nó còn đọc được suy nghĩ của người khác nữa.
Thằng nhóc cuối cùng cũng tô xong, giơ lên cho tôi xem:
- Nhìn này, đẹp không? Tôi vẽ tặng công chúa cóc ghẻ đó!
- H…hả???- Tôi nhíu mày nhìn bức tranh, có thể nói là biến dạng… Thằng nhóc vẫn cười toe. Đối với đứa con nít 7 tuổi vẽ vậy cũng tốt rồi, tôi cảm động suýt rơi nước mắt.
- Nè, cầm lấy, cho đấy!- Thằng nhóc híp mắt.

Trời ơi, tình cảm mẫu tử trong tôi nỗi dậy, tôi gật đầu nhận ngay.
Nhất Trung quay ra cửa phòng nhìn 2 tên đang đứng chết trân trước cửa:
- 2- 0- 0!- Thằng nhóc chu môi tinh nghịch.

Sắc mặt hắn đỏ bừng lên, Thiên thì nhìn trân trân. Tôi có chút tò mò, trò chơi đá banh bằng mắt chơi ra sao vậy? Hình như thua sẽ có 1 hình phạt rất ghê rợn thì phải! Tôi nghiêm túc ngắm nhìn bức tranh, nhìn kĩ cũng rất dễ thương. Thằng bé có nhiều biệt tài và thông minh như thế sao anh ba của nó lại là học sinh yếu nhỉ???

Hắn bước vào phòng, kéo tay tôi:
- Này, bạn cùng bàn, hôm qua tôi không hiểu môn Toán, chỉ giúp tôi vài bài đi, qua phòng tôi này!
- Ủa, tôi nhớ hôm qua 3 tiết là Ngữ Văn, Hóa, SHCN mà! Không hiểu Toán gì cơ?- Tôi bắt ngay thóp của hắn. Hắn đỏ mặt, Thiên đứng đó nhếch mép:
- Vẫn là 0!
- Nãy giờ các người chơi football bằng mắt hả? Gì mà 0, 1, 2 hoài vậy?

Thiên nhún vai, hắn và thằng nhóc cũng không trả lời. Xem tôi không ra trọng lượng nào hết! Ức chế!

Đúng lúc đó, phòng đối diện có tiếng mở cửa, là my prince! Anh ấy mặc áo thun và quần sọc, nhìn vẫn lãng tử lắm! Oh, so Cute! Thấy mắt tôi sáng quắt lên thì nhóc Trung lấy tay che mắt tôi. Nó thỏ thẻ bên tai:
- Đừng có ý xấu với anh rể chứ!- WHAT??? Nó nói gì vậy? Nó nghĩ tôi sẽ marry với nó sao??? Không có đâu nha, đừng tưởng chị mày nhận bức vẽ thì nói gì là nói! Ừ, Nam cũng là anh hắn mà… Tôi đang nghĩ gì thế!
Mặt tôi đỏ rần.

Thằng nhóc buông tay khỏi mắt tôi, hắn túm cổ áo thằng nhóc nhấc bổng lên. Thằng nhóc tay chân quơ loạn xạ, miệng hét thả xuống. Hắn nói:
- Đừng có mưu đồ bất chính với chị dâu.
- Nói nhảm, anh em các người cho rằng con dâu Đinh Gia chết rồi sao?- Thiên cũng cãi.

Nghe tiếng trnh cãi, Nam liếc mắt vào. Hoàng tử chỉ cười cười không nói, tôi nhún vai. Thôi mặc xác cái tụi trốn Biên Hòa này đi! Xem hoàng tử của tôi không trọng lượng sao?

Chap 25: Công viên trò chơi…

Hoàng Nam đẩy cửa bước vào. Tim tôi đập nhanh, vậy có phải là thích không nhỉ? Tôi đưa tay lên áp vào khuôn mặt nóng bừng của mình. Cuộc giao tranh giữa 3 người vẫn chưa có dấu hiệu chấm dứt. Thằng nhóc thì đánh ầm ầm vào lưng hắn, hắn và Thiên thì túm cổ thằng nhóc không cho bước xuống. Nam ngồi xuống cạnh tôi:

- Đi công viên trò chơi nhé!

- Dạ… Dạ được!- Tôi cười với hoàng tử.

Thằng nhóc Trung lúc này bắt hơi được chuyện thì nhảy bổ vào người hoàng tử:

- Không được có mưu đồ bất chính với em dâu, muốn đi thì phải cho em đi với!

- Này, còn 2 đứa em nữa anh nhỉ?- 2 tên kia câu vai hoàng tử.

Anh nhún vai. Tôi thì sao cũng được, càng đông càng vui. Hơn nữa đi chơi với 4 hot boy xinh đẹp ngời ngời thì mình cũng thơm lây. Tôi đứng dậy:

- Đi thôi!

- Để anh chuẩn bị xe.- Nam nói.

- Thôi, mình đi bộ đi, vừa coi như đi dạo. Chắc cũng không xa đâu!

Tôi chẳng nghe ai ý kiến ý cò gì cả, vậy thì nhất trí.



Cuốc bộ từ Đỗ Gia ra công viên hết 30 phút mà chẳng thấy đâu, cả đám mệt rã người. Tên nhóc Trung thì hoàng tử cõng, luôn mồm than mỏi chân @@ Hắn và Thiên liếc xéo tôi. Tôi đành ngậm bồ hòn, im lặng là tốt nhất vì mở miệng ra có dép bay vào thì sao? Lạ thật nhé! Đi hoài mà chẳng thấy trung tâm thành phố đâu cả, toàn thấy bụi rậm rừng cây!!!! Tôi bắt đầu hoang mang:

- Anh Nam, chúng ta có đi đúng đường không đấy?

Nam đứng nhìn trời đất 1 chút rồi quay sang Thiên và hắn. Hắn gãi cái đầu ổ quạ đốm chó của mình, ngẫng lên nhìn tôi:

- Chẳng phải cô bảo đi dạo cô dẫn đầu sao?

- Ơ, công viên cơ mà!!!=.=- Tôi chống chế.

- Hay nhỉ? Mình đang ở trong rừng thì phải!- Thiên nhìn tôi đăm đăm như dao!

- Thế mình về đi, trời còn sáng, không sao đâu!- Tôi núp sau lưng Nam.

Thế là chẳng ai nói gì, quay đầu đi ngược hướng lúc nãy, tôi đi cuối, chẳng dám làm tiên phong nữa. Tôi dẫn đầu hay thật, từ thành phố mà lên tới rừng chỉ trong vòng 30 phút, có lẽ là lỗi… bước chân 3 người kia quá dài. Thằng nhóc Trung ngủ gật trên lưng Nam, vậy cũng tốt, nó mà tỉnh dậy rồi thì thế nào cũng quát tháo… công chúa cóc ghẻ!

Đi được 15 phút thì ra khỏi khu rừng hoàn toàn, đây là 1 cánh đồng lúa xanh rì, nhìn đẹp vô cùng! Cả đoàn *thám hiểm* đang đi thì đột ngột dừng lại. Hoàng tử quay xuống cười cười:

- Hình như anh đi sai đường rồi, ra ngoại ô thành phố rồi!

Hả??? Tôi có nghe lầm không? Miệng tôi há hốc, mặt 2 tên ấy cũng chảy dài ra. Tôi thở dài:

- Mình đi ra tiếp đi, nhưng nghỉ chân 1 chút, em mỏi quá!

- Ừ, mệt thật!- Hắn cũng phụ họa.

Chúng tôi n

1 .. 9 10 11 [12] 13 14 15 .. 27
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)