Đọc Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc
Đánh giá:
7/10Bình chọn: 2284
hông mặt Trân đỏ cả lên làm Duy không khỏi phì cười.
”hahahah Cô ấy chắc đang nghĩ gì bậy bạ nữa đây. Mình đã nắm bắt lại được hạnh phúc và bây giờ mình sẽ chẵng bao giờ để nó vụt mất nữa. hà hà nhất định là như vậy ” Duy miệng cười toe toét còn tay thì vẫn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Trân như sờ nó sẽ vụt mất đi vậy.
Nãy giờ tâm trạng ai cũng không tốt nên chẵng để ý đến chuyện Trân với Duy nắm tay, nhìn nhau cười tình cảm cả.
Cuối cùng cũng về đến nhà trọ của cả 2 khối. Nó bị bà cô trách mắng vì có tội lề mề, chậm chạp, hên sao có hắn đở lời không thì nó có mà nghe giảng đạo đến khuya.
Nó ê ẩm bước ra khỏi phòng của bà cô, vừa thấy nó, nhỏ Châu chạy lại. Thế là 2 cô nàng chạy ra phía sau ngồi tâm sự:
- Sao lúc nãy mọi người biết tao gặp sự cố mà đi tìm thế nó nhìn Châu thắc mắc hỏi.
- Àk chuyện là thế này. nhỏ châu ngồi tường thuật.
Quay lại quá khứ:
Châu và Huy là người đặt chân đến nơi đầu tiên và được cô Lan hết lời khen ngợi. Tuy vậy nhưng tâm trạng Huy chẵng vui tí nào và Châu cũng dễ dàng nhận ra được điều đó. Hai người ngồi ở ngoài cửa nhà trọ đợi mọi người về. Rồi các cặp cũng lần lượt về đến, Duy và Trân cũng tiếp bước tình cảm cõng nhau đến nơi. Nhưng cả Huy và Châu chẵng ai nhận ra được điều đó.
Khi được khoảng 7h30 vẫn không thấy bóng dáng của nó và hắn đâu, lòng Huy như muốn lộn ra khỏi người, tâm trạng cứ lo lắng, bồn chồn không yên nên đã xin phép bà cô cho đi kiếm nó và hắn. Đương nhiên là cả 3 người kia không thể nào bỏ mặc nó và hắn nên cũng cùng nhau đi tìm. Huy cố chạy nhanh hết sức có thể vì Huy có linh cảm có chuyện không hay xảy ra với nó, nhất là hắn đang ở bên cạnh nó nữa. Chạy được một lúc cả 4 người thấy 2 chiếc ba lô đặt cạnh nhau dưới một góc cây, nhìn chiếc ba lô của nó, Duy biết ngay thế là cả 4 đứa nháo nhát tìm nó và hắn, chợt Huy thấy chiếc điện thoại bé xinh của nó ở dưới một cái bật đá, và bên dưới là một cái hố sâu, nên Huy đoán ngay là cả 2 người đang ở dưới đó nên lên tiếng hét to. Và chính cái hét to đó cũng đã làm phá vỡ một nụ hôn ngọt ngào sắp xảy ra.
- Thì ra là thế. Hihi Huy tốt thật đó đúng là bạn tốt của tao mà nó cười tít cả mắt.
- Thế mày có thích Huy không ??? Nhỏ châu hơi buồn hỏi.
- Đương nhiên là thích rồi nó quay sang nói tỉnh rụi.
- Cái gì ??? nhỏ Châu bất ngờ tròn mắt nhìn nó.
- Cái gì là cái gì ??? Nó ngây thơ hỏi.
- Vậy mày hết thích thằng Khánh rồi àk ??? tim Châu bắt đầu rỉ máu nhưng cũgn cố gượng hỏi để xác định sự thật.
- Sao mà hết được nó cuối gầm mặt xuống.
- Vậy sao mày lại thích Huy ??? nhỏ Châu tức giận nói.
- Ừ thì tao thích Huy, nhưng chỉ thích như bạn bè thôi, con này nghĩ bậy bạ không vậy mày nó chống cầm liếc Châu.
- ừ thì……… tại mày nói không rõ ràng mà nhỏ Châu thở phào nhẹ nhõm.
- Đâu phải tại tao, tại đầu óc cũa mày đen tối quá nó nhìn châu cười gian gian.
- Ừ đen giống mày thôi Châu lấy tay hất cái đầu nó một cái.
- Con này………………… nó xoăn tay áo lên định cho Châu một trận thì:
- Loa Loa Loa Loa !! Các em tập trung tại sân trước nhanh nào Thông qua cái Loa càng làm cho tiếng của cô Lan thêm phần uy lực.
Nó tạm thời tha cho Châu, 2 đưa tung tăng đến sân trước nghe thông tin.
Tại sân trước với sự hiện diện của 70người học sinh và một người phụ nữ đầy lực lưỡng:
- Hôm nay như thế là được rồi. Ngày mai chúng ta sẽ có một buổi sáng tuỵệt vời ở đây. Nên bây giờ các em hãy ngủ một giấc thật ngon để lấy sức. Ở đây có 7 phòng, nam theo nam, nữ theo nữ. Tôi chia như sau: @*)$*)(*%)(ﹾﹾﹾ(^&*#&()$*)_#()_(. Rồi quyết định vậy đi mời các em về phòng đã được phân.
Thế là mọi người tản về từng phòng. Nó và Châu cùng phòng thế là có dịp 8 suốt đêm rồi. Nó vừa bước vào phòng:
- Hô hô hotgirl Nhi của khối 10 kìa tụi bây mọt con nhỏ hét toáng lên.
- Hotgirl nổi gì tao thấy nó giống như kẻ bám zai thì đúng hơn. Suốt ngày bám theo anh Khánh con thứ 2 nói với một chất giọng chanh chua.
- Nhìn kỹ lại mình đi, chỉ có Trân là mới thích hợp với anh Khánh thôi. Mày đừng mơ mộng nữa con nhỏ thứ 3 tiếp nối bạn bè mình lên tiếng sỉ nhục nó.
Nó vẫn im lặng bước vào chỗ và nằm xuống. Nhỏ Châu thấy vậy cũng đi theo mà khôngquên lườm mấy con nhỏ kia, đang lẽ Châu đã cho tụi nó một trận nhưng nó đã ngăn cản lại. Có lẽ nó cảm thấy những lời tụi nó nói thật sự là đúng, nó nằm ngủ mà 2 dòng nước mắt cứ ứa ra, trong đầu nó ” đừng mơ mộng nữa, chỉ có Trân mới xứng với Khánh thôi ” câu này cứ vang lên như nhắc nhở nó nhất định không được kỳ vọng nữa. Nhìn nó vậy Châu cũng buồn cho nó.
Chap 36:
Một buổi sáng đẹp xinh báo hiệu cho một ngày mới nữa đã tới, nó uể oải bước ra khỏi nhà trọ sau một đêm không ngủ được. Vừa bước ra thì thấy ngay cái bóng dáng quen thuộc đang đứng sừng sững trước sân, đầu thì ngước lên ngắm nhìn bầu trời vào buổi sáng sớm. Chẵng biết sao nó cứ đứng im như tượng mà nhìn hắn từ sau lưng, cái lưng khỏe khoắn ấy, nó không sao quên được cái cảm giác được chạm vào bờ vai ấy. Tự nhiên nó đưa bàn tay mình định chạm vào hắn, thì cũng vừa lúc hắn quay lại, thế là nó đứng như trời trồng. Đỏ mặt cuối xuống một cách ngại ngùng, hắnhơi bất ngờ trước hành động của nó định lên tiếng hỏi thì tiếng nhỏ Châu vang lên:
- Con này mày dậy chi sớm vậy hả ??? Châu từ trong nhà lù lù đi ra.
- Ờ tao………………………. nghe tiếng Châu nó quay ngoắc lại.
- Mày sao ??? nhỏ Châu nhíu mày hỏi, thì liếc sang thấy hắn cũng ở đó:
- Hai người làm gì ở đây sáng sớm vậy ??? Châu tròn mắt hỏi.
- Tao………………………….. nó không biết trả lời sao.
- Chỉ là tình cờ thôi, cô ra rồi kìa hắn trả lời qua loa rồi chỉ tay về hướng pà cô đang lù lù đi ra.
Thế là cả 3 bước lại chỗ đám đông nơi cô sắp tuyên bố chuyện gì đó. Châu vẫn không thôi khó hĩu về chuyện của nó và hắn.
- Bây giờ chúng ta sẽ đi tham quan 1 nông trường hoa rộng lớn và tuyệt đẹp, các em vô chuẫn bị rồi lên đường nào tiếng cô vẫn dõng dạc như ngày thường.
Sau một lúc chuẫn bị, tất cả mọi người theo bước chân của cô Lan tiến về nông trường của loài hoa.
Vừa bước vào ai cũng kinh ngạc trước vẻ đẹp của nông trường đầy màu sắc của tất cả các loài hoa. Quản lí nông trường chào đoán rất niềm nở, thế rồi mọi người tản ra để đi tham qua vườn hoa. Nó muốn đi một mình nên đã bảo Châu đi với những người khác. Còn nó lê chân khắp nông trường, ở đây khá rộng, hương hoa bay phảng phất khắp nơi làm cho tâm hồn của nó cảm nhận được sự yên bình hiếm có. Không khí ở đây thật trông lành làm cho nó dễ chịu, nó thoáng nghĩ ước gì nó có thể ở đây mãi mãi, thì sẽ chẵng bận tâm hay vương vấn cái tình cảm của mình. Đi được một lúc nó cảm thấy đôi chân mình rả rời cả đi nên nó ngồi xuống cạnh một góc nhỏ của nông trại với đủ các loài hoa.
Nó đưa mắt ngắm nhìn các loài hoa, thì phát hiện một loài hoa màu tím, nó tiếng lại gần thì nhận ra ngay đó là những bông hoa lavender.
Nó ngồi quan sát kỹ bông hoa lavender mà lâu nay nó chỉ được nhìn thấy qua mạng. Bỗng:
- Cháu có biết ý nghĩa của loài hoa này không ???? một giọng nói trầm lắng vang lên.
Nghe giọng nói nó quay lại nhìn, thì thấy một bà lão đã quá cái tuổi 70 nhìn nó hiền hậu hỏi.
- Bà hỏi cháu ạ ???_Nó hỏi lại bà.
- Ừ cháu đấy bà mỉm cười đáp.
- Ý nghĩa
1 .. 28 29 30 [31] 32 33 34 .. 39