Đọc Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc

Đọc Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2283

Đọc Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc

của nó là đợi chờ tình yêu phải không ạ ??? Nó cười buồn nói.
- Đúng rồi, mỗi loài hoa mang một ý nghĩa khác nhau chẵng hạn như hoa hồng đỏ thể hiện một tình yêu mãnh liệt, violet tím đại diện cho sự chung thủy, hoa cẩm chướng ý nghĩa của một tình bạn trong sáng…….. Tuy lavender không nổi bật so với các loài hoa khác nó quá nhỏ bé và tầm thường. Nhưng lavender có một ý nghĩa đặc biệt đối với bà. Bà đã ở nông trường này suốt 40 năm để chờ một người vì bà tin ông ấy sẽ quay về đây, quay về với bà và cuối cùng ông ấy cũng đã quay về  bà vừa kể vừa mỉm một nụ cười nho nhỏ.
- Làm sao bà có thể chờ 1 người trong thời gian lâu đến như vậy ??? nó ngạc nhiên khi nghe bà kể.
- Bởi vì ông ấy là chồng của bà, và bởi vì bà yêu ông ấy, một tình yêu xuất phát từ cả trái tim cháu ạ  bá vẫn mỉm cười nhìn nơi xa xâm, ánh mắt lóe lên 1 niềm tin vĩnh cữu.
- Vậy ông đã đi đâu ạ ??? nó tò mò hỏi.
- Ông ấy đã rời bà khi vừa cưới tròn 5 năm để đi theo đuổi sự nghiệp của mình  bà cười buồn nói.
- Vậy tại sao bà không đi theo cùng ông ạ ??? nó ãân tiếp tục hỏi.
- Bởi vì nơi đây là noi lưu giữ tình yêu đẹp của ông và bà. Bà muốn ở đây đợi ông về cùng những nhánh hoa lavender này và cuối cùng bà cũng đợi được  bà mỉm cười hạnh phúc.
- Cháu thật ngưỡng mộ bà  nó cười buồn.
- Có phải cháu cũng đang đợi chờ một tình yêu đúng không ??? bà quay sang nhìn nó trìu mến hỏi.
- Sao bà biết ạ ??? nó ngạc nhiên hỏi.
- Nhìn vào mắt cháu bà đoán là như vậy bà từ tốn nói.
- Vâng…… mà cũng không hẳn vậy, vì cháu đã định từ bỏ nó, từ bỏ tình yêu của cháu  nó ngập ngừng nói.
- Tại sao cháu không tiếp tục đợi chờ nó, biết đâu đó chính là tình yêu thật sự cũa cháu thì sao.  bà nhẹ nhàng hỏi.
- Cháu………………… nó không biết phải trả lời ra sao.
- Thôi bà phải về đây, ông ấy đang chờ bà  bà mỉm cười hạnh phúc nói.
- Dạ cháu tạm biệt bà  nó lễ phép đứng dậy chào bà.
- Tạm biệt cháu  bà nói.
- Dạ.
- Mà trước khi đi bà có điều này muốn nói  bà nói tiếp.
- Sao ạ ??? nó ngẫn ngơ hỏi.
- Đôi khi đợi chờ cũng là hạnh phúc đấy cháu ạ. Thôi bà đi đây  nói xong bà quay lưng đi.
Để nó ở lại với câu nói sau cùng của bà cứ vang lên trên đầu nó. Nó bước đi về phía cỗng nông trường mà trong đầu vẫn suy nghĩ miên man về câu nói đó. Trời đã ngả trưa mọi người tiến về nhà trọ:
- Bây giờ chúng ta ăn trưa sau đó nghỉ ngơi một lúc thì chúng ta sẽ lên xe về lại trường  cô lan dõng dạt nói.
Cả 70 người tiến vào ăn trưa, làm căn nhà trọ ồn ào cả lên, nhưng nó vẫn không nói gì đầu óc thì vẫn miên man suy nghĩ, làm cho Châu, Huy, và hắn khó hĩu. Sau một hồi ăn trưa nó đã suy nghĩ thấm thía lời bà nói và đưa ra quyết định sẽ xác định tình cảm của hắn một lần nữa.

Chap 37:
Kết thúc bữa an nhanh chóng, Trân lại gần hắn nói thì thầm vào tai hắn:
- Ra ngoài này tí chị có chuyện muốn nói với em  nói xong Trân quay lưng bước đi.
Để lại cho hắn một bộ mặt khó hịu ” Chuyện gì vậy nhỉ ”. Dù vậy hắn cũng nhẹ nhàng rời khỏi phòng ăn đi theo Trân.
Về phần nó tại trong đầu nó lúc đó chỉ mãi lo suy nghĩ nên chẵng để ý đến chuyện gì. Sau khi quyết định xong thì nó mới đưa mắt tìm hắn nhưng chẵng thấy bóng dáng hắn đâu. Thì:
- Ê Châu !! Mày có thấy Khánh đâu hông ??? nó vớ Châu hỏi.
- Hình như nó mới đi ra ngoài thì phải. Mà mày kiếm nó chi vậy ?? Châu thắc mắc hỏi.
- Àk tao có chuyện ấy mà, thôi mày ăn tiếp đi tao đi đây  nó cười trừ rồi đứng dậy bước ra ngoài.
Nó vừa đi vừa ngoái đầu nhìn xung quanh để kiếm bóng dáng hắn, thì nghe một cuộc đối thoại của 2 chị lớp trên:
- Anh Khánh với con nhỏ Trân lớp mình quen nhau thật đó mày  NS 1 nói.
- Sao mày biết ??? NS 2 tò mò hỏi.
- Lúc nãy tao thấy 2 người đó kéo nhau qua bờ đá bên kia kìa  NS 1 nói tiếp và chỉ tay về phía xa xa.
- Thật sao mày ??? NS 2 tròn vo mắt hỏi.
- Ừ 100% luôn, nhìn thân mất lắm cơ  NS 1 nói chắc chắn.
- Hiz tiếc thật, mà dù sao 2 người đó đẹp đôi thế kia  NS 2 nói tiếp.
- Ừ đúng là kim đồng ngọc nữ  NS 1 tiếp lời.
Cuộc đối thoại vô tình này như hàng nghìn nhát dao đâm thẳng vào tim nó, nó định quay bước về lại nhà trọ, thì câu nói của bà lại vang lên trong đầu nó, ” Dù gì mình cũng muốn xác định lại tình cảm này một lần cuối, cố gắng lên Nhi ” nó thầm nhủ rồi mạnh dạng bước tới nơi được nhắc đến trong cuộc đối thoại lúc nãy.
Quay qua với Trân và hắn:
- Khánh àk chị muốn xin lỗi em chuyện này ??? Trân mỉm cười nhìn hắn.
- Dạ chuyện gì ạ ??? hắn bất ngờ hỏi.
- Chị đã nói dối rằng mình thích em  Trân nói một cách chậm rãi.
- Trời em còn tưỡng chuyện gì, chuyện này em biết lâu rồi  hắn phì cười rồi nói.
- Sao em biết được ??? Trân ngạc nhiên hỏi.
-Nhìn vào mắt chị em thấy rằng nó chẵng có chút xíu nào gọi là thích cả  hắn từ tốn giải thích.
- Chỉ nhìn vào mắt chị mà em biết sao em tại thật. Nhưng dù chị cũng phải xin lỗi  Trân nói tiếp.
- Không có gì đâu ạ  hắn nhe răng cười nói.
- Hồi trước em không cười nhiều như bây giờ nhỉ ??? Trân tò mò hỏi.
- Dạ có lẽ vậy.  hắn gãi đầu nói.
- Vậy sao bây giờ lại cười nhiều thế này  mặt Trân gian gian hỏi.
- Bởi vì em…………… hắn ngập ngừng nói.
- Vì em đã yêu một người con gái, và người đó đã thay đổi em  Trân tinh nghịch nói xen vào lời hắn.
Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
- Và người đó chính là Nhi  Trân lại tiếp tục nói
- Sao….sao…chị…lạ…ại bie…iết ạ ??? hắn bất ngờ đỏ mặt, miệng lắp bắp nói không dám nhìn Trân.
- Hahahhaa, nhìn thái độ của em kìa dễ thương thật  Trân bật cười to làm mặt hắn càng đỏ hơn.
Vừa lúc nó cũng chạy đến nơi và cách hắn và Trân không xa đủ để nghe 2 người nói chuyện.
- Em có thích Nhi không ??? Trân nhìn hắn trìu mến hỏi.
- Không  hắn ngẫng đầu lên nói.
Cái chữ ấy lại một lần nữa như sét đánh nghang tai nó. Và nước mắt đã rơi từ lúc nào.

Được khoảng 10s nó quay mặt lại chạy thật nhanh rời khỏi chỗ đó.
Tiếp tục cuộc nói chuyện của hắn và Trân:
- Em xạo vừa thôi  Trân đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn.
- Em nói thật. Em không thích Nhi mà em…..yêu Nhi chị ạ  ánh mắt hắn phát ra một ngọn lữa tình yêu đang bùng cháy.
- Trời vậy chị cứ tưỡng chị đoán nhầm chứ  Trân thở phào nhẹ nhõm.
Hắn lại mỉm cười.
- Vậy sao em không nói cho Nhi biết đi ??? Trân hỏi tiếp.
- Em nghĩ rằng loại người tồi tệ như em sẽ làm tổn thương cô ấy nữa  hắn buồn bã gục mặt xuống nói.
- Em có phải là thiên tài của trường không vậy ??? Trân nhìn hắn hỏi.
- Sao cơ ạ ?? hắn thắc mắc ngẫng cái đầu lên nói.
- Em ngốc vừa thôi. Nếu em không nói ra thì sẽ càng làm tổn thương người ta đó ngốc àk  Trân phì cười rồi nói tiếp.
- Là sao ạ?? hắn nhìn Trân khó hĩu.
- Nhi yêu em, và em cũng yêu Nhi, nếu em khôgn nói ra lòng của mình thì càng làm cho Nhi tổn thương và cả em cũng đau không kém. Tại sao em cứ muốn mọi chuyện rắc rối như vậy ???
Hắn vẫn im lặng, nhìn nơi xa xâm.
- Chị đã từng cố quên một người và đã có ý định trả thù người đó để nổi hận lấn át tình yêu. Nhưng tất cả đều vô hiệu vì tình yêu là bất diệt, vì thế em hãy một lần lắng nghe tiếng gọi từ con tim mình đi, đừng nên những lý trí ngu ngốc của mình ràng buộc  Trân dịu dàng nói tiếp.
- Em cảm ơn chị, thật sự cảm ơn chị  đôi mắt hắn như sáng lên, hắn quay sang cảm ơn Trân lia lịa.
- Còn ng

1 .. 29 30 31 [32] 33 34 35 .. 39
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)