Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3667

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

y rồi mà cô ta vẫn còn mải ngắm trăng anh không chịu được nên phải lên tiếng.

Hồng giật mình quay lại, thấy cái tên Trường mà cô ghét, anh ta đúng là vô duyên, người ta đang có hứng tự dưng lại xuất hiện làm gì, nhìn mặt anh ta là tiêu tan hết cả, thôi thì vào.

Không thèm bảo anh ta thế nào, Hồng quay gót vào nhà luôn, nhưng anh ta đứng chắn trước mặt nó và khiêu khích hỏi.

- Cô sợ tôi ăn thịt cô à, cô có biết mình bất lịch sự lắm không hả đến nhà người ta thì cũng phải chào một tiếng chứ…?

Hồng điên máu lên bảo:

- Này, anh kia anh đừng tưởng anh chơi thân với con bạn tôi thì tôi nể anh nhá, và báo trước cho anh biết tôi sẽ phá anh đến cùng, tôi không bao giờ để nó rơi vào tay ác quỷ như anh đâu…!

Trường phì cười, con nhỏ này đanh đá đấy, cô ta thú vị hơn Loan nhiều, và dữ nữa, hai con bé này…

- Ha ha ha…!

Trường ngồi thụp xuống vì cười, từ lúc gặp Loan và Hồng tới giờ anh mới cảm thấy thoải mái như thế này, anh có thể cười suốt, anh cười rất tự nhiên, không phải giả tạo, anh cảm thấy thư thái ở trong lòng.

Con Hồng nó nghĩ tên này bị điên, thôi thì vào, ở đây thêm chút nữa mình cũng bị điên theo thì khổ, nó quay gót bước đi, nhưng Trường lôi nó lại và bảo:

- Tôi muốn biết hai người có quan hệ gì…?

Hồng tròn xoe mắt nhìn Trường không hiểu, anh ta và con Loan thích nhau mà bạn của nó anh ta cũng không biết, hay là con kia nó chưa nói.

- Tôi tưởng anh và nó thích nhau, thì anh cũng phải biết tên của bạn thân của nó chứ…!

- À, ra cô là bạn thân của Loan, nhưng vấn đề tôi thích cô ấy thì còn chưa biết được…!

Hồng chán nản bảo:

- Đó là việc của hai người, nhưng tôi thấy tội nghiệp cho con bạn tôi, sao nó lại chọn một tay chơi như anh làm gì…?

Anh kinh ngạc nhìn con Hồng sao nó biết anh là một tay chơi nhỉ, anh nhìn nó khó hiểu và hỏi:

- Sao cô nghĩ tôi là một tay chơi…?

Hồng khoanh tay lại nhìn Trường và bảo:

- Có thể tôi chưa bao giờ gặp anh, nhưng ở anh toát ra quá nhiều mùi vị của đàn bà, và nếu tôi không nhầm thì anh hình như là rất đau khổ, trong đôi mắt anh luôn ánh lên cái nhìn vừa nuối tiếc, vừa đau thương…!

Hồng nói xong một hồi, nó cũng không hiểu tại sao mình có thể hiểu anh ta như vậy, mới có gặp nhau thôi mà sao mình có thể đọc vị hết được cảm nhận của anh ta, sao lạ thế này nhỉ…?

Trường chấn động, anh không tin nổi nữa, anh luôn là một người khó đoán mà, sao cô ta có thể nói trơn tuột hết nó ra, trong khi chính anh cũng không biết hết về mình, lẽ ra anh phải cảm thấy vui vì có người hiểu mình nhưng anh lại thô lỗ bảo:

- Cô thì biết cái gì, cô đừng tưởng là mình đã biết hết về người khác mà lầm…!

Hồng tức khí bảo:

- Tôi chỉ nói những gì mà tôi cảm nhận được, anh đừng có mà vênh lên như thế, không phải là anh đang rất cô đơn hay sao, anh cần có một người bạn ở bên mình, tôi nghĩ chắc là đêm nào anh cũng thở dài vì chẳng có ai ở bên cạnh…!

Hồng nói với cái giọng thương cảm.

Trường bóp chặt lấy tay của Hồng, anh quên mất là nó đang ốm, anh trừng mắt bảo nó:

- Tôi cấm cô đừng bao giờ nói với cái giọng đó với tôi, tôi không cần cô phải thương hại…!

Trường đẩy Hồng ra và bảo:

- Cô biến đi cho tôi nhờ…!
Hồng xoa xoa vào cánh tay bị đau vì bị tên kia nó bóp, anh ta đúng là thô bạo mà, anh ta và con Loan gặp nhau trong trường hợp nào nhỉ, mặc xác hai người, mình cần ngủ, mình trở nên đa sự từ khi nào thế, mà sao mình lại hiểu anh ta đến vậy, tại sao mình không trách anh ta vì anh ta thô bạo với mình, mà ngược lại mình càng thương hại anh ta hơn, thế là thế nào…?

Sáng hôm sau, Trường cho người đưa Loan và Hồng về nhà sau khi họ đã ăn sáng, thái độ của anh ta với Hồng rất lạ, anh ta cứ nhìn nó buồn buồn, còn con Loan thì vẫn vô tư như trước, nó không cần quan tâm, cái nó cần là ăn, nên nó chẳng để ý gì cả, còn con Hồng thì khác, nó thấy anh ta nhìn mình như vậy, nó hiểu, anh ta lại bắt đầu nhớ nhiều về quá khứ rồi, xin lỗi nhé, tôi không có ý làm cho anh đau khổ.

Ngồi trên xe chỉ có con Loan là líu lo, còn con Hồng tranh thủ để ngủ, nó đã quá mệt mỏi rồi.

Anh lái xe trả từng đứa về nhà một, Loan thì về nhà nó trước vì nhà nó tiện đường hơn, còn Hồng thì về sau, anh tài xế đưa cho Hồng một tờ giấy và một cái hộp, anh ta bảo nó:

- Cái này là của cậu Trường nhờ tôi đưa cho cô…!

Hồng mở ra xem trong đó là một đống thuốc mà nó phải uống, anh ta cũng chu đáo quá nhỉ, còn lá thư thì anh ta viết cho nó chỉ có mấy chữ.

- “Cô là đồ nhiều chuyện, tôi hy vọng là từ nay cô sẽ ăn ngon ngủ kỹ vì đã lỡ gây ra cho người khác phải nhớ chuyện mà anh ta không muốn, cô rất giống mẹ tôi, đừng bao giờ tự hào là mình hiểu người khác quá, nếu không lại chuốc họa vào thân thì khổ, chào cô…!”.

Hồng cầm tờ giấy mà cảm tưởng nó sẽ tan thành từng mảnh trong tay cô, anh ta là ai chứ mà lên mặt dạy đời mình như vậy, đồ chết tiệt.

Hồng định không nhận luôn cả gói thuốc kia nhưng anh ta nài nỉ quá, anh ta khổ sở bảo:

- Nếu cô mà không nhận thì cậu Trường sẽ đuổi việc tôi mất, tôi còn phải nuôi gia đình và mẹ già nữa chứ, mong cô thương tôi…!

Nghe anh ta nói một hồi mà Hồng cảm thấy nẫu cả ruột, thôi thì nhận cho xong mặc anh ta có mẹ già hay không.

- Vậy thì cám ơn anh nhé, nhờ anh chuyển lời tới anh ta là “Chúc anh ta sống tốt”!

Hồng nói câu cuối với cái giọng mai mỉa nhất mà cô biết, anh chàng kia thì chỉ còn nước cười trừ, anh lắc đầu lẩm bẩm, con nhỏ này cũng kinh thật, cậu chủ của mình mà cô ta cũng dám trêu vào.

Bà Hoa nhìn thấy mặt đứa con gái mình về nhà an toàn và khỏe mạnh thì bà cũng an tâm, cũng may là đêm qua cái thằng tên là gì ấy nhỉ đúng rồi là Trường gọi điện về báo là nó không sao liên tục cho bà, mà anh ta cũng tâm lý đấy, nhưng bà vẫn phải xạc cho nó một trận, sao nó dám làm cho bà đau đầu vì nó thế này:

- Con kia, mày có biết là vì mày mà tao không ngủ được cả đêm không hả…?
Hồng biết lỗi nên ỉu xìu nói:

- Con xin lỗi mẹ mà, chẳng qua là con có việc đột xuất nên…!

- Thôi khỏi phải giải thích lôi thôi, mày mà làm như thế nữa thì mày nên mua sẵn quan tài cho tao đi là vừa, tao không chịu nổi thêm lần nữa đâu…!

Hồng ôm lấy mẹ mình, và bảo:

- Con biết rồi, mẹ của con là yêu con nhất, mẹ thấy đấy, chẳng phải là con của mẹ vẫn bình thường hay sao…!

Bà sờ vào tay và người nó tuy còn hơi nóng nhưng đã khỏe mạnh ra, bà thở phào, nhìn gói đồ trên tay nó bà tò mò hỏi:

- Cái gì đấy con…?

- À, cái này là thuốc uống của con…!

Bà cầm lên xem, toàn là những vị thuốc quý, mà sao con Hồng nó có nhỉ.

- Ai mua cho con, đừng bảo mẹ là cái anh chàng tên Trường đấy nhé…?

- Dạ, vâng thì tối hôm qua con và Loan ngủ ở đấy mà, bác sĩ cũng là của gia đình anh ta…!

- Nhưng theo mẹ biết thì bạn bè của con không có ai giàu có như thế cả, và chúng mày làm gì mà lại tụ tập đông như thế hả, có cần phải ngủ qua đêm như thế không…?

Hồng còn chưa biết chả lời mẹ như thế nào thì có tiếng chuông cửa, bà vội chạy ra mở, Hồng lợi dụng lên phòng, nó cần phải thay bộ đồ này ra, nghĩ mà cũng ngại thật mình mặc nó suốt từ hôm qua tới giờ.

- Đoài, cháu đến rồi hả…?

- Vâng, cháu chào bác…!

- Vào đi, sao còn đứng đó…!

Tiếng va ly kêu lên cành cạch trên sàn nhà, và tiếng nó

1 .. 52 53 54 [55] 56 57 58 .. 131
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)