Lời Trần Tình Của Một Ả Điếm Voz Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Lời Trần Tình Của Một Ả Điếm Voz Full

Lời Trần Tình Của Một Ả Điếm Voz Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2450

Lời Trần Tình Của Một Ả Điếm Voz Full

em đừng buồn nữa, anh hiểu mà, em yên tâm đi, anh sẽ không để thằng già kia đụng vào người em nữa đâu”
“Nhưng ổng biết chỗ này rồi, em sợ vài bữa nữa ổng sẽ qua đây tìm em thôi”
“Em cứ ở đây ngủ tối nay đi, để mai anh tính xem nên làm gì”
“Mà anh đừng nói cho mấy chị em của em nghe nha, em thật không muốn ai biết chuyện đâu”
“Ùa anh hứa mà, mình anh biết thôi” (Anh chỉ kể trên mạng thôi, lol)
“Thôi cũng khuya rồi, em ngủ sớm đi, anh cũng phải về nhà mai còn đi làm, có gì chiều mai anh qua gặp em, em tạm nghỉ làm 2, 3 bữa đi nha chưa”

Cuối cùng, mọi bí mật bấy lâu nay được giấu giếm cũng đã có câu trả lời. Thật sự, với một thằng làm công như em, không giàu có như em, thì quả là nhiệm vụ khó khăn khi không biết phải làm sao để giúp nàng trong khoảng thời gian này. Đến bản thân em còn lo chưa xong, chẳng may nếu đồng ý quen nàng và giúp đỡ nàng, nói thật là sẽ khổ cho cả hai. Do đó, em không dám hứa gì nhiều với nàng, chỉ dám khuyên nàng yên tâm và bớt lo lắng, nếu thằng già đó đụng đến nàng nữa, em sẽ tìm cách trả thù và hứa sẽ “tặng” cho nó một thân hình biến dạng như những cú đá mà nó “tặng” cho bé Huệ trước đó.

Qua những lời kể của bé Huệ, em tin chắc rằng thằng chó già này nó bị thần kinh và mắc chứng cuồng dâm, chỉ có cuồng dâm mới có thể làm những hành động chó má như thế này với một cô bé chỉ mới 18 tuổi, đáng tuổi cháu của nó. Mọi thứ có vẻ như xảy ra đúng với suy nghĩ của bé Huệ khi tối ngày hôm sau, thằng già ấy lái xe hơi đến phòng trọ tìm nàng, và tại đây đã xuất hiện một cuộc ẩu đả gay gắt trước khi “lòi” ra thêm nhiều tấn bi kịch mà không chỉ một mình bé Huệ là nạn nhân…

Chap 22: Cho anh làm “Người hùng”.

Ở chap trước, sau khi chào bé Huệ tại phòng trọ, và khuyên nàng nên bình tâm nghỉ ngơi vài bữa, em trở về nhà với tâm trạng nhiều suy nghĩ vu vơ. Em lo rằng nếu chẳng may thằng cha đó đến tìm bé Huệ, rồi em sẽ giải quyết ra sao. Với em, giải quyết bằng nắm đấm không phải là cách tốt, lạng quạng thằng nhập viện, thằng đi tù thì bỏ mẹ, với lại em đâu phải dân giang hồ gì cho cam, nếu quýnh nhau thì chắc em quýnh không lại nó rồi, nghe bé Huệ nói thằng cha đó tướng bự lắm, cứ nghỉ đến ổng đấm một cú thật mạnh vào mồm em, máu xịt ra ào ào mà thốn éo tả nỗi. (Thằng nào kêu tao nhát đó).

Nói thật là em không thể tin rằng cuộc sống của bé Huệ lại nhiều biến cố đến vậy, không thể nghĩ rằng nàng lại bị một thằng già dâm nó đánh đập và bạo hành dữ dội. Địt mẹ nó chứ, bỏ tiền ra chơi con người ta được rồi, lại còn làm mấy cái trò bẩn thỉu như vậy, dù sao bé Huệ cũng đáng tuổi con, tuổi cháu nó. Đành rằng nó chi tiền lớn ra bao gái thì nó có quyền, nhưng đĩ điếm cũng là con người, cũng biết đau, biết tủi, biết nhục chứ đâu phải như động vật vô tri vô giác cho bọn nó đánh đập.

Em biết trong thế giới mại dâm có nhiều câu chuyện còn kinh khủng hơn là chuyện của bé Huệ. Chẳng là trước đây em có quen một người chị, cũng làm nghề mại dâm, có lần chị ấy kể rằng, đĩ điếm nó chia ra nhiều loại lắm, có loại bị bọn ma cô, tú bà, tú ông chi phối hết tiền bạc, bị bọn chúng đánh đập dã man, nhưng đổi lại là không phải lo về khoản kiếm khách, lo về chuyện bị khách đánh đập, quỵt tiền…

Trong khi đó, có một số cô gái hành nghề mại dâm tự do, tức tự kiếm khách, tự trả tiền phòng, kiếm được trọn số tiền, nhưng đổi lại họ phải chịu những cuộc ẩu đả gay gắt từ chuyện giành giật khách với các gái mại dâm khác, đôi khi họ bị khách quýnh, quỵt tiền, và thậm chí bị cướp hết tài sản trên người. Trên đây là 2 ví dụ về hình thức mại dâm mà em biết được, nói gì thì nói, cả hai cách đều có cái lợi và cái hại, được cái này mất cái kia. Thật, em không biết mấy đứa con gái ở chung phòng với bé Huệ đang làm theo kiểu nào, chỉ biết rằng tối nào bọn họ cũng đi ra ngoài, có thể họ ra đứng ở nơi cột điện, chân cầu nào đó, hoặc có thể tụi ma cô, tú bà gọi điện cho bọn họ đến chỗ khách hẹn sẵn. Nghĩ đến vậy mà em thấy xót cho mấy chị em, cuộc sống của họ thật chán chường, buổi sáng thì ngủ li bì, để rồi khi ánh đèn đêm xuất hiện, họ lại lao ra ngoài cho một cuộc mưu sinh nơi phố thị xa hoa.

Trở lại với căn nhà của em vào buổi tối hôm ấy, em vì buồn chán nên có lang thang trên mạng và nghiên cứu các bài viết về nghề mại dâm. Không hiểu điều gì đã khiến em phải tò mò về nghề mại dâm đến như vậy.

Trong số các bài viết, có một bài mà em cảm thấy nó xảy ra rất giống với trường hợp của bé Huệ, con Ly…Điển hình là một bài viết của ả điếm tên Giang, 20 tuổi, quê ở Bắc Giang. Trong bài, con Giang cho biết, “Với chúng em, việc bị khách “bùng tiền” hay đánh đập trong trạng thái không thể kiểm soát được (say rượu, phê thuốc, vv… ) có khi không đáng sợ bằng việc chúng em phải chiều những vị khách tỉnh táo, minh mẫn nhưng lại có sở thích và những hành vi thú tính, quái ác, chẳng giống người thường. Bạo hành gái bán dâm còn kinh khủng hơn nhiều lần so với bạo hành tình dục thông thường trong gia đình, bởi giữa những cô gái làm nghề này với khách hàng không có mối ràng buộc nào. Hơn nữa, nếu có bị bạo hành, chúng em chỉ biết âm thầm chịu đựng chứ không thể cầu cứu vào ai. Sau nhiều lần bị đánh đập, chửi mắng, bị các “má mì”, chủ chứa đuổi ra ngoài đường. Em chuyển sang làm gái mại dâm tự do. Kể từ lúc đó, em không thế nhớ là mình đã bao nhiêu lần bị khách làng chơi “chơi xong” rồi trở mặt, không chịu trả tiền. Chưa kể, có lần, tiền không đòi được, em còn bị đánh đập thậm tệ.

Bọn khách làng chơi cũng có dăm bảy loại, có người tốt, có người xấu nhưng nói thực là chẳng biết ai là tử tế, ai là lưu manh. Chỉ khi vào phòng với họ rồi quan hệ với họ thì mới hiểu họ là kiểu người như thế nào. Một lần nọ, em có khách đúng lúc đang ế ẩm, hết tiền tiêu nên mừng húm.

Thấy mặt mũi ông khách hiền lành, tử tế, em lại thầm nhủ hôm nay số mình may. Nhưng em đâu ngờ lúc xong xuôi, em quay lại hỏi tiền thì ông ta trợn mắt bảo: “Bây giờ tao không có tiền trả cho mày đấy rồi sao”. Em ngơ ngác rồi hỏi lại với giọng khá gay gắt thì ngay lập tức, hắn quay lại đánh đập em luôn.

Rồi cũng có khi quan hệ xong, em vào phòng tắm còn khách ở ngoài bỏ đi luôn mà không thèm trả tiền. Em phát hiện thì họ đã đi xuống dưới đường rồi. Lúc ấy, em tủi nhục lắm.

Trước khi trở thành một nữ mại dâm tự do, em đã từng là một nữ mại dâm làm trong nhà chứa có bảo kê, tuy nhiên, ngay cả khi có bảo kê đàng hoàng thì có nhiều lần, em vẫn không tránh khỏi tình trạng bị ép buộc quan hệ tình dục, bị đánh đập và không được trả tiền. Có những vị khách còn kề dao vào cổ để đe dọa, ép quan hệ.

Quan hệ xong mà còn “cứng đầu” đòi tiền thì chỉ có nước “ăn đập”. Vì thế, nếu gặp những đối tượng này, van xin không được, em và các “đồng nghiệp” đều nhắm mắt buông xuôi, đến lúc xong mà còn sống sót thì mới biết là mình may mắn.

Thậm chí, sau khi đã làm cho chúng thỏa mãn cơn say dục vọng, em còn tiếp tục bị mang ra làm “bia đỡ đạn”, làm “quả đấm” để khách làng chơi thoải mái chửi bới, đay nghiến, trút giận bằng những lời lẽ không thể thô tục hơn”.


Một ngày nữa lại trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau em đến công ty trong bộ mặt thều thao, buồn bã như mất sổ gạo, đến nỗi t

1 .. 30 31 32 [33] 34 35 36 .. 47
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)