Bố em với mái tóc đã rụng gần hết, từ trên cầu thang từ từ xuất hiện, vừa nhìn thấy em, ổng ra vẻ vui mừng hớn hở. Em biết ổng thương em lắm, nhưng cái tính vũ phu và mê gái đẹp của ổng đã phá tan nát gia đình của em, nếu không giờ đây em đã không ra nông nỗi này, và mẹ em cũng vậy.
“A Ly, con đến lâu chưa, bố nhớ con quá”
“Con đến nhờ bố giúp một việc rồi đi liền”
“Sao con gấp quá vậy, cứ từ từ, hay là con dọn về đây ở lại đi”
“Con không về đâu, và cũng không làm phiền bố quen gái gú, bồ nhí gì đâu”
“Con vẫn giận bố những chuyện ngày xưa à”
“Con cũng muốn bỏ qua tất cả cho bố lắm, nhưng trái tim của một người làm con không cho phép, chính bố đã lấy đi mẹ con và thời thơ ấu của con. Hôm nay, con đến đây chỉ để mong bố giúp cho con một việc cuối cùng thôi, sau đó con không làm phiền bố nữa”
“Con muốn gì bố cũng chiều hết”
“Chuyện này là chuyện vô cùng tế nhị, con mong bố nghiêm túc. Bố có quen người nào giàu có, đang cần tìm bồ nhí không”
“Sao con lại hỏi vậy”
“Một người bạn của con đang cần tiền gấp, và nó không nghĩ ra cách nào có thể kiếm tiền nhanh nhất bằng cách này, bố xem giúp được nó không”
“Bạn con đang cần bao nhiêu tiền, bố đưa cho, coi như bố cho con”
“Con và nó rất cần tiền, nhưng tụi con sẽ không đi xin xỏ kiểu này, tụi con muốn tự mình kiếm ra số tiền đó và không cần bố thí của ai hết. Bố hiểu ý con chứ”.
“Ùa để bố xem, thôi, có gì ngày mốt con kêu nó qua nhà gặp bố nhé”
“Vâng cám ơn bố, con xin phép đi”
“Ơ mà Ly ơi, ở lại ăn cơm đi…”
Sau khi đã nhận được sự giúp đỡ của bố em, như đã sắp đặt, 2 ngày sau em đưa con Huệ tới gặp bố. Trước mặt em và Huệ, bố em đã mở lời:
“Bạn con đây phải không, xinh xắn đáng yêu quá”
“Sao, bố đã kiếm được người chưa?”
“Thật ra, bố vẫn chưa kiếm được ai”
“Nhưng thế này đi, từ giờ cháu cứ ở đây, coi như làm giúp việc nhà cho bác, lâu lâu thì ra ngoài tiệm canh giúp bác. Còn số tiền thì bác sẽ trả đủ, y như số tiền cháu làm bồ nhí của người ta. Cháu là bạn của con gái bác, cứ xem như bác giúp đỡ cho con gái vậy” (Bố em quay sang nói chuyện với Huệ)
Cảm thấy có vẻ yêu cầu của bố khá ổn, em mới dặn Huệ là cứ ở lại nhà làm như yêu cầu của ông già. Vì đang cần tiền nên bé Huê không còn sự lựa chọn khác. Sáng ngày hôm sau đó, em giúp con Huệ dọn đồ đạc để chuyển đến nhà bố em. Mấy chị em trong phòng có hỏi “con Huệ sao lại dọn đi gấp vậy”, 2 đứa em giả vờ là: “Huệ đến nhà người quen ở vài tháng, tiện chăm sóc cho bà cô bị bệnh”.
Từ lúc con Huệ dọn tới đó, em cũng không có liên lạc gì với nhỏ nữa bởi vì em nghĩ chắc nhỏ Huệ sẽ sống ổn ở nơi ấy, chắc chỉ làm các công việc như dọn nhà hay canh tiệm hàng, như lời bố em đã hứa với nó lúc thỏa thuận. Nhưng thật không ngờ, cho đến cái ngày con Huệ trở về phòng trong thân thể bầm tím người thì em mới biết được bố em đã nói dối tất cả. Cái thú vui mê gái đẹp của ổng đã bộc lộ ra chỉ vài ngày sau khi bé Huệ đến ở. Ổng đã hành hạ, đánh đập và cưỡng hiếp nhỏ một cách thậm tệ, trái hẳn với những gì mà ổng đã hứa với 2 đứa em trước đó. Thật sự em giận bố em, và giận cả bản thân em lắm vì đã một phần làm bé Huệ ra nông nỗi này. Em không ngờ cái tính vũ phu của ổng trước đây hay đánh đập mẹ em, giờ vẫn không hề có dấu hiệu thuyên giảm. Em biết bản tính ba em thất thường lắm, hồi xưa, có lần buổi chiều ổng cưng chiều và hay nhõng nhẽo với mẹ em, nhưng khi đêm về, không biết vì lý do gì mà ổng đánh đập mẹ em kinh khủng lắm, thiếu điều nữa là mẹ em chấn thương sọ não sau khi bị ổng phang nguyên cái mũ bảo hiểm vào đầu.
…
“Thật là chó má mà, dù sao anh cũng cám ơn em đã nói thật cho anh biết điều này, giờ em kể thật anh đi, có phải bé Huệ đang ở bên nhà ba em không”
“Em nghĩ chắc là vậy anh à, em xin lỗi đã giấu giếm anh đến giờ này”
“Anh không trách em, anh chỉ trách ba em thôi, lớn già đầu rồi còn làm mấy cái trò vô lương tâm như thế này”.
“Anh yên tâm đi, ngày mai em sẽ qua đó nói chuyện với ổng, em sẽ cố đưa bé Huệ về lại”
“Ùa, chiều mai em với anh qua đó nói chuyện với ba em cho ra lẽ”
“Có gì anh đừng đánh ổng nhé, ổng tuy xấu xa nhưng dù sao ổng cũng là ba em, em thật không muốn chứng kiến cảnh ba em bị người ta đánh đâu”
“Ùa anh hứa, chỉ nói chuyện cho ra lẽ thôi, nếu ổng làm quá thì anh không nể đâu”
“Ba em quen nhiều xã hội đen lắm, anh đừng nên dính vào ổng nữa, anh cứ để em nói chuyện với ổng”
“Ùa vậy thôi nha, giờ anh về, có gì chiều mai 6 giờ anh qua phòng rồi em dẫn anh qua nhà ba em, chậm trễ quá anh sợ bé Huệ bị ổng đánh chết mất”
“Dạ, anh về cẩn thận ạ, mà anh nè, anh đừng kể cho người khác nghe chuyện này nha, coi như chỉ có em, anh và bé Huệ biết thôi”
“Ùa, anh biết rồi, chào em”
…
Mọi bí mật lâu nay dường như đã dần sáng tỏ, dù cảm thấy rất tức giận với con Ly nhưng em cũng không trách nó, bởi vì thật ra nó chỉ muốn giúp bé Huệ kiếm tiền thôi, nó đâu biết được rằng ba nó đã tráo trở phản bội lời hứa, một mặt thì nói chỉ cho Huệ làm việc nhà, mặt khác thì lại thuê nhà riêng cho con bé ở rồi hành hạ, cưỡng hiếp. Cả con Ly và bé Huệ dù sao cũng chỉ là nạn nhân của đồng tiền và bọn đàn ông xấu xa. Đến giờ em vẫn không tin được thằng già Minh hói, thằng mà đã cho người đánh đập em và cả bé Huệ, lại chính là bố ruột của con Ly. Một con bé đáng yêu đến thế này mà lại có thằng cha già khốn nạn, chẳng trách sao trước đây mẹ con nó phải dọn đồ ra ngoài ở.
Trở về nhà khi đồng hồ điểm 11 giờ kém, đúng như lời hứa, em đã về nhà trước 11 giờ. Sự thật là em muốn ngay đêm hôm ấy, em sẽ lập tức qua tìm thằng Minh để nói chuyện ra lẽ và giải cứu bé Huệ. Nhưng nghĩ giờ đó đã quá khuya rồi, qua đó nhiều khi cũng vô ích, với lại em đã hứa với bố em sẽ về sớm, mắc công ông bà già lo lắng nữa, mà con Ly thì 12 giờ cũng phải đi làm rồi. Thôi thì ráng đợi đến chiều mai qua đó xem sao, hi vọng rằng bé Huệ vẫn bình an vô sự.
Đêm hôm ấy, em có gọi thử vào số điện thoại của bé Huệ nhưng vẫn là những tiếng ò í e chán ngắt. Suy nghĩ một hồi thì em nhắn tin cho con Ly, nhờ nó cho biết số điện thoại của ba nó, nhưng chờ mãi vẫn không thấy nó hồi âm cho đến khi em buồn ngủ quá, chợp mắt lúc nào không hay biết.
Sáng mở mắt ra, cả người em mình mẩy ê ẩm, đầu đau như trời giáng, chắc do tối qua đi đêm trúng gió và suy nghĩ lung tung. Như mọi ngày, em trở lại với công việc trong tâm trạng không thoải mái lắm. Cũng hên là hôm ấy sếp em đi công tác nên không thấy khuôn mặt ủ rủ nặng nề của em. Mắc công ổng bảo em thiếu nhiệt tình trong công việc, rồi đuổi việc em nữa thì khổ.
8 tiếng đồng hồ hành chính trôi qua chầm chậm dài như cả thế kỷ. Trước khi rời khỏi cơ quan thì cu Bình có gọi điện cho em:
“Ê ku, con Vy với thằng chồng mới cưới của nó vừa về Việt Nam kìa, nó rủ mấy đứa mình đi uống cà phê, tiện cho tụi mình làm thân với thằng chồng của nó luôn”
“Thôi kệ con mẹ nó, chồng chéo cái đéo gì, tao không đi đâu”
“Sao tự nhiên mày lại ghét nó vậy”
“Không phải tao ghét gì nó, tại tao đang lo cho con Huệ, chả còn tâm trí gì mà đi gặp vợ chồng nó nữa”
“Thế cuối cùng mày có đi không, tối nay 7 giờ, nó có rủ thêm 2 con bạn nước ngoài đi nữa đó, nghe nói 2 đứa này đẹp lắm”
“Mày thích thì