Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full
Đánh giá:
7/10Bình chọn: 3246
xá để sắp xếp chỗ ở mới (Tường Văn và Như Nguyệt đã xin phép cho năm người được ở lại trường với các hiệu trưởng. Và với vị thế của mình thì không có gì khó khăn mà 5 con người lạ mắt đã được cho ở lại và được theo học tạm thời ở đây)
Tường Vi (nhìn Chấn Thiên và Tử Khiêm đầy cảnh giác): sao hai người lại nhìn tôi như thế?
Tử Khiêm (nở nụ cười): mình không thể tin nổi cậu lại là công chúa Carey, Tường Vi ak. Thật sự là bất ngờ quá
Tường Vi (cười mím chi): ukm thì mình…
Chấn Thiên (búng 1 cái vào mũi Tường Vi đau điếng): Đau không, đầu heo
Tường Vi (nhăn nhó): Tất nhiên là đau rồi. cậu…
Chấn Thiên (ôm chầm lấy Tường Vi): vậy không phải là mơ rồi. cậu chính là Carey uk? Con nhỏ này, sao không nói sớm cho bọn mình biết hả? giấu kĩ quá đấy
Triết Vũ (cho Chấn Thiên một cú đá đẹp mắt như trong phim chưởng): có bỏ ra không hả? Trúc Lam của cậu ở kia kìa
Chấn Thiên (cười nhăn nhở): gì mà giữ vợ ghê thế. không ai làm gì đâu mà lo
Trúc Lam (nhìn Chấn Thiên như sắp cho 1 cái tát đến nơi): lo hay không thì liên quan gì tới cậu. mau bỏ ra đi
Chấn Thiên (mặt méo xệch): gì thế 2 người này? tôi chỉ muốn tỏ tấm lòng tình thương mến thương với cô bạn thân thuở nhỏ, lâu ngày không gặp thôi mà
Trúc Lam+Triết Vũ (cùng nhằm cái mặt Chấn Thiên mà phi thẳng cái dép vào): này thì thương này.
Tử Khiêm (cười): thôi đi Chấn Thiên. Có hai người đang ghen kìa
Triết Vũ: ai ghen chứ. ko bao h
Trúc Lam: phải. chẳng qua là thấy ngứa mắt thôi
Tường Vi (gãi cằm suy nghĩ): bốn người bị sao vậy? chẳng giống bình thường gì cả
Triết Vũ toan trả lời thi bỗng 1 anh chàng đẹp trai xuất hiện. Gương mặt cương nghị, dáng vẻ rắn rỏi, đôi mắt. Chàng trai kia chạy lại chỗ Tường Vi với vẻ mặt hớt hải: “đi thôi Nữ hoàng. Có truyện xảy ra rồi. Phe chống đối học viện vừa tấn công gia tộc băng. Mà Tường Văn đâu. còn những người này là ai vậy?”Tường Vi ngạc nhiên: “anh là ai thế? tôi không phải là…”. Anh chàng đẹp trai kia nhướng lông mày nhìn Tường Vi như nhìn người đang bị mê sảng: “nè nữ hoàng, đừng bảo ngay cả Giang Vĩ Hải này cậu cũng quên đấy nhé. biết là cậu chỉ có mỗi mình Tường Văn thôi nhưng cũng nên để ý tới cả người khác nữa chứ?”. Trúc Lam nghe đến cái tên Giang Vĩ Hải mà ngỡ ngàng: “Giang Vĩ Hải không phải là Chủ tịch Giang, papa Chấn Thiên sao?”
Thời gian trôi, hoàng hôn giờ khác xưa
Gió đã thổi tan mây khói
Thanh gươm đoạn tình xưa xuất hiện
Rốt cuộc ai tình nguyện?
Ôm li rượu chìm trong ái tình
Mà chẳng thể ngăn nổi nỗi nhớ
Chẳng thể phá được chiếc kén tình tự dệt
Giọt máu cuối cùng cũng đã tuôn rơi
Vẫy tay không quay đầu ngoảnh lại
Một mối tình si vì ai lưu lại
Quay người bước đi, sao nỡ buông tay
Đã từng tay trong tay, đã từng xa cách
Vì quá nhiều lí do
Người ra đi nước mắt tuôn trào
Đã từng khóc đã từng cười
Vì quá nhiều lí do
Tình yêu giờ đã chẳng còn nguyện vẹnBầu trời về đêm đẹp và yên tĩnh lạ. Tường Vi và Triết Vũ lang thang bước trên sân trường Dracate.
Tường Vi (thở dài): không biết bọn anh Tường Luân xoay xở thế nào rồi. mình thấy lo cho mọi người quá
Triết Vũ (giọng trầm hơn bình thường): Xin lỗi. mình ước gì có thể sử dụng năng lực mới thành thạo để đưa các cậu về nhưng mình lại không thể…mình
Tường Vi (nhìn Triết Vũ nơt nụ cười dịu dàng): không sao đâu Vũ Vũ. chắc nhóm anh Tường Luân, Dyland hay Thiên Dã sẽ lo được thôi. Họ đều rất giỏi mà. Cậu đừng xin lỗi. cậu không có lỗi gì cả. Thay vào đó hãy tập trung tinh thần cho các buổi tập huấn mà papa”nhí”của mình đề ra. Cậu phải cố lên nhé
Triết Vũ (gật đầu): ukm, mình sẽ cố
Tường Vi (bỗng nở nụ cười ranh ma): Triết Vũ này, ngày mai là bọn mình sẽ phải đến lớp học theo lệnh của các hiệu trưởng…
Triết Vũ (một nụ cười ma mãnh xuất hiện trên khoé môi): mình hiểu cậu muốn nói gì rồi. Sáng hôm sau, tại lớp mà bọn Tường Vi được chỉ định học. Trúc Lam ngáp ngắn ngáp dài. Chấn Thiên mắt đỡ đẫn do thiếu ngủ (chắc do ảnh hưởng của việc gặp được papa ngày còn trẻ nên hơi shock). Tử Khiêm thì tỏ ra vô cùng thân thiện với các bạn mới. Tường Vi và Triết Vũ xuất hiện sau cùng với vẻ mặt thờ ơ, bất cần đời, trông rõ ngứa mắt. Tường Vi vừa xuất hiện thì cả lớp bỗng nhao nhao lên: “cô ta giống Nữ hoàng quá nhỉ? lời đồn quả không sai. cô ta là họ hàng của Như Nguyệt phải không?…”
Nam sinh 1 (hỏi Tử Khiêm): bạn gái kia là ai vậy
Tử Khiêm: Hàn Tường Vi…ak không, là Carey
Nam sinh 2: giống nữ hoàng nhỉ? họ là họ hàng của nhau ak. Hay là chị em sinh đôi
Chấn Thiên: có nói ra thì mấy người cũng không tin đâu. nên tốt nhất là đừng có hỏi nữa
Nam sinh 1: tại sao? cậu không nói ra sao biết chúng tôi sẽ không tin
Chấn Thiên: vậy tôi nói họ là mẹ con, cậu có tin không
Nam sinh 3: vớ vẩn. ai tin nổi truyện đó. hai người họ cùng tuổi, mẹ con kiểu gì
Nam sinh 2: theo như cậu nói thì trừ khi cô bạn kia đến từ tương lai, còn không thì là truyện không thể. mà làm gì có thần chú nào có thể đi xuyên thời gian chứ? cậu muốn giỡm thì cũng nên chọn truyện mà giỡn
Chấn Thiên: không tin thì thôi, ai bắt mấy cậu tin đâu. thế mới nói có nói thì mấy người như các cậu cũng không hiểu nổi
Nam sinh 1: thằng này, mày muốn ăn đòn hả. người mới mà dám hỗn với mấy anh thế ak. mày ám chỉ bọn tao ngu đần đấy uk. đúng là ngu còn lên mặt mà. trên đời này không có phép đi xuyên thời gian như thế đâu
Nam sinh 2: phải, mày là cái thá gì mà lên mặt. cái loại nghèo kiết xác, đến quần áo cũng không mua được 1 bộ hẳn hoi mà mặc. rách te tua, nhìn trông rõ thảm
Chấn Thiên (nhướn lông mày): quần áo của tôi làm sao cơ? có biết đây là mode năm nay không hả mà dám chê? tôi mà nghèo ak? nghèo mà lái con Lamborghini? trong túi không bao giờ có tiền lẻ mà chỉ dùng thẻ tín dụng. Cũng…
Trúc Lam (cười): bình tĩnh nào Chấn Thiên. đừng có cáu.
Nam sinh 3: một thằng khùng, cỡ mày thì pháp thuật yếu xìu nên đừng có ra oai ở đây. ngậm miệng lại đi
Triết Vũ (nói thì thầm với Tường Vi): rõ khổ. từ trước đến h, đại thiếu gia tập đoàn Giang thị luôn được người ta ca tụng. nay lại bị mấy người không có tên tuổi chê bai thì sẽ ức chế rồi. chưa kể, đường đường là 1 thành viên của Ngũ hành lại bị kêu là pháp thuật yếu xìu thì chắc… (lắc đầu)…cậu ra tay trả thù cho tên ngốc đó đi… (nháy mắt và đáp lại là nụ cười tinh quái của Tường Vi)
Tường Vi (chạy lại gần chỗ 3 nam sinh kia và chìa ra 3 lon nước): mời các cậu. hi vọng sẽ nhận được sự giúp đỡ của các bạn trong thời gian này
Chấn Thiên+Trúc Lam: êk, Carey. thế là sao? sao lại mời họ. còn bọn mình thì…cậu không biết là bọn này…
Tường Vi (nguýt dài): im đi 2 cái người tham ăn. ba cậu cầm lấy này
Trúc Lam (giỗi): cậu bơ bọn mình ak? đáng ghét
Tường Vi (nở nụ cười hiền lành): Chấn Thiên, nhớ ngày xưa cậu tranh giành nước với anh Thiên Dã và truyện gì đã xảy ra với cậu không
Chấn Thiên (toát mồ hôi): cậu…chẳng lẽ… (nhìn mấy lon nước nuốt nước bọt cái ực)…phải không thếTriết Vũ (nở nụ cười gian sảo): biết rồi thì tốt. thế còn muốn tranh nữa không? tôi còn 1 lon nữa nè, thích thì tôi nhường cho
Chấn Thiên (lắc đầu lia lịa): không, cám ơn. mình không cần nữa đâu
Trúc Lam (nhíu mày): gì thế? Triết Vũ, đưa đây. tôi đang khát
Chấn Thiên (ní
1 .. 46 47 48 [49] 50 51 52 .. 67