Truyện Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Snack's 1967
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái Full

Truyện Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3859

Truyện Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái Full

ng khóe mắt của em…mà anh đâu biết đâu…
Don’t cry…Don’t cry…
Anh là người tệ bạc…
Chia tay nhau không nói một câu…
Để giờ đây than thở cùng beat và flow…
Anh có muốn vậy đâu…
I’m Sorry…”

Những câu hát này, chỉ nghe qua, Cheer cũng cảm nhận rõ ràng được tình cảm sâu sắc mà Chan gửi gắm qua lyric…Và chắc chắn một điều rằng, thứ tình cảm đó không phải dành cho nó…Khóe mắt đang nhòa đi vì một nỗi hoang mang bất chợt, bỗng, hình ảnh của người con gái kia lại xuất hiện khiến nó gần như đứng chết chân, nụ cười cố gắng gượng từ lúc nghe thằng Chan hát đến bây giờ đột nhiên tắt ngấm. Thật sự! Nó không thể tiếp tục gượng cười được nữa…Tại sao cô ta lại xuất hiện? Tại sao lại được hát chung với Chan…Và tại sao…cô ta cũng được mặc áo khoác của Chan???

Nhắc đến cái áo khoác, Cheer mới ngớ người ra, chiếc áo khoác trên người mình không còn nữa, vội vàng quay lại phòng tiệc, nó không còn thấy bất cứ một cái áo khoác nào được treo trên mắc…Vậy là hiểu rồi, có kẻ đã đánh cắp nó! Tim con bé bỗng nhói lên những cảm xúc nghẹn ngào khó tả…Nó không thể nào giải thoát ra khỏi chúng! Ghen tuông? Có nghĩa lý gì? Cheer chưa là cái gì rõ ràng của Chan cả? Thậm chí, đến thứ quan hệ mập mờ của bọn chúng cũng không được công khai. Vậy…Cheer lấy lý do gì để xét hỏi cơ chứ! Giờ đây, nó chỉ biết gói mình trong một góc nhỏ của căn phòng, lặng người nghe tiếng hát da diết của con bé kia cất lên, dường như, tâm trạng của họ hợp nhau lắm!

“Đêm đen dần qua…
Dòng suy tư bỗng sâu lắng…
Thật em đây quá dại khờ…
Để anh đi xa mãi mãi…
Mãi mãi không quay về…
Những ngày anh quan tâm nay còn đâu…
Giật mình òa khóc nhớ anh…và anh đang nơi đâu…”



Thật sự, sao họ có thể tàn nhẫn đến như vậy? Song ca cùng nhau như một đôi uyên ương ngọt ngào, khiến cho bất cứ ai cũng phải ngước nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, còn con Cheer thì sao, nó chỉ biết…cười ra nước mắt!

Cô ta “mạnh “như vậy! Sức ảnh hưởng của cô ta lớn như vậy…Bảo sao…ngày đầu tiên xuất hiện, cô ta đã khiến Chan phải đứng chết chân trước cổng trường như thế…Bao nhiêu thái độ lạ lùng của Chan khi vô tình bắt gặp cô ta trong sân trường đều khiến Cheer phải bàng hoàng suy nghĩ lại…Đối với Chan, một đứa con gái không nhan sắc, cá tính lại ương ngạnh như Cheer, nhất định, không thể sánh bằng “người con gái “ấy!

Chap 15: Anh có muốn vậy đâu!

Lúc trở về, lại một lần nữa, bọn nó lại phải đi qua khu nghĩa trang ấy, khung cảnh rùng rợn cùng tiếng gió thổi ào ạt, thỉnh thoảng, từng đợt cát của những khu nhà đang thi công dở gần đó lại tung lên trắng xóa mù mịt, kèm theo đó là tiếng nhạc “Oan hồn “tru tréo của những ông anh dở hơi trong nhóm nhất định không chịu tắt đi…khiến đám con gái cứ co người lại…vô cùng hoảng sợ!

Từ lúc “chuyện đó “diễn ra, tự dưng giữa Cheer và Chan cũng dựng lên một khoảng cách vô hình nào đó khiến cho hai đứa không tài nào đối mặt, nghiễm nhiên trước thái độ lạnh lùng, chẳng ai thèm bắt chuyện ai nữa. Bọn nó cứ thế, như hai đường thẳng song song, đi cạnh nhau mà chẳng có điểm cắt tận cùng…

Khu nghĩa địa về đêm rất đáng sợ, taxi cũng không thường xuyên qua đây, vậy nên để kiếm được một chiếc taxi vào giờ này là rất khó, gọi từ nội thành thì họ lại không chịu qua đây đón, rút cục, cả đám lại phải đứng chờ ở đường lớn chờ có xe qua thì bắt để đi về!

Đang sốt ruột, bỗng, có ánh đèn chiếu hắt lên từ phía sau, nhìn thấy chiếc taxi màu trắng quen thuộc trong thành phố nhưng lại hiếm hoi ở nơi này, bọn nó thi nhau vẫy…cho đến khi taxi dừng lại, chiếc cửa kính màu đen mờ hạ xuống, từ từ hiện lên bên trong đó là khuôn mặt mà có ở trong mơ con Cheer cũng chẳng muốn nhìn thấy! Cô ta khẽ nghiêng đầu, nheo mắt ngoái nhìn ra ngoài, ngay lập tức hướng ánh mắt của mình về phía Chan, vẫy tay tỏ ý gọi hắn lại gần. Chan chần chừ giây lát rồi quyết định lững thững bước đến, cúi đầu vào bên trong, Cheer nghe thấy con nhỏ kia nói muốn Chan lên xe về trước cùng tụi nó, còn đám người kia sẽ nhờ ông taxi này gọi đồng nghiệp đến đón sau. Nhưng…Chan có vẻ ngập ngừng, hắn không trả lời ngay mà quay sang nhìn Cheery, chờ đợi sự phản ứng của nó, nhưng Cheer lại lập tức quay ngoắt đi khi bắt gặp cái nhìn khó hiểu của Chan. Thằng Chan cắn chặt môi, rồi lắc đầu cười nhạt!

Con nhỏ trong xe có vẻ hết sức thất vọng, nhưng nó vẫn vờ cười, nghĩ ngợi giây lát, nó vẫn quyết định nhờ ông taxi gọi cho đồng nghiệp lên đón mấy đứa, rồi vẫy tay chào tạm biệt. Bọn còn lại không hiểu chuyện gì nên vẫn vẫy tay chào cám ơn con nhỏ đó rối rít, chỉ có mình Cheer và Chan là lặng đi, không ai nói gì, cũng không thèm nhìn mặt nhau nữa, Cheer tóm tay Mita chạy ù lên phía trước, bỏ mặc mình Chan đi lững thững cùng đám con trai ở phía sau, nó không biết rằng ánh mắt hắn vẫn đang dõi theo nhìn nó…



Trở về nhà đã là gần 1 giờ đêm, Cheer vẫn quyết định lên mạng, hồi hộp đăng nhập vào nick, nó vẫn” mong” là Chan không online. Bởi lúc này mà đối mặt nhau thì thật khó xử! Thế nhưng, không hiểu sao khi thấy nick hắn không online, nó lại thấy có chút gì đó hụt hẫng thất vọng. Khó hiểu thật!

Khẽ lắc đầu, con bé lại đưa tay di chuột click vào đường link dẫn đến forum rap mà nó hay vào. Đưa mắt liếc nhanh một lượt để cập nhật xem có thông tin gì mới không, và chợt dừng lại ở dòng chữ màu đỏ to đùng được treo chễm chệ ngay giữa banner” Anh có muốn vậy đâu!”…Chắc là ra track mới rồi, Cheer phấn khởi click vào nghe…

Nhưng…
Khi những giai điệu ấy vừa cất lên…
Giọng hát truyền cảm…
Lyric nghe sao quen thuộc…
Hình như…
Vừa mới đây thôi…
Nó còn được thưởng thức bản live cơ mà…



Những cảm xúc tưởng như đã dằn mình lắng xuống đột nhiên lại trỗi dậy, khiến con bé cảm thấy tức tối trong lòng vô cùng. Ánh mắt nó cứ thế từ từ lướt qua từng dòng lyric, rồi lại dần dần hồi tưởng về những gì đã xảy ra suốt tối hôm nay, nhưng rút cục, đầu óc vẫn chỉ xoay quanh vụ Chan hát với Nhi trên sân khấu…Không hiểu sao cứ nghĩ đến chuyện đó, nó lại cảm thấy muốn phát điên! Thứ cảm giác ganh tỵ sực sôi trong lòng làm nó không sao ngồi yên được, lồng ngực bất giác hoạt động đến hết cỡ, cảm giác như nhịp tim đang đập nhanh và mạnh đến nỗi khiến nó có thể nổ tung vì tức giận.

- BUZZZZZ!!!

Dòng chữ màu hồng đột nhiên hiện lên to tướng đi kèm hiệu ứng tác động rung mạnh khiến con bé giật bắn cả mình, bất ngờ lôi tuột nó ra khỏi những dòng suy nghĩ vẩn vơ.

- Vừa về đã online =. =!

- Thì sao?

Thấy Cheer trả lời lạnh lùng, Chan cũng ngạc nhiên, nhưng hắn vẫn hỏi tiếp.

- Đang làm gì đấy?

- Nghe nhạc!

- Nhạc gì?

- Anh có muốn vậy đâu! – Cheer chat rất nhanh, cảm giác như tay nó lia nhanh còn mạnh hơn cả những dòng suy nghĩ. Bởi cảm xúc trong lòng con bé lúc này là sục sôi vô cùng.

Khựng lại một lát, rồi cũng loay hoay mò vào playlist, mở bài” Anh có muốn vậy đâu” ra để nghe cho cùng tâm trạng với con bé…Đột nhiên, hắn lại thấy bối rối, một chút lo lắng bỗng dưng len lên trong tâm trí. Hắn nói.

- Cảm thấy sao?

- Hay!

- Hay như nào?

- Hay phát khóc rồi đây này! – Cheer nói, mà quả nhiên là nó cũng khóc thật. Chẳng hiểu sao từ lúc những giai điệu này thấm đẫm vào đầu đã khiến nó chảy ra không biết bao nhiêu nướ

1 .. 34 35 36 [37] 38 39 40 .. 111
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)