Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Old school Swatch Watches
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full

Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 1253

Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full

1 số lạ hoắc: ”Chào anh, cho em làm quen! ”
Đệch, lại đứa nào rảnh ko có việc làm đây- of luôn điện thoại…! 16h30, buộc phải dậy vì cái bụng réo quá- từ trưa giờ ko ăn gì rồi- tắm 1 phát rồi kiếm chút gì bỏ bụng…vẫn quên cái DT đang of!
Cơm gà xối mỡ nhé các thím, chẹp…! 15 phút hoàn trả cho chủ quán cái đĩa, 2 cọng xương và 25k, về làm ván Aoe kiếm chầu café đêm!
Mở lap, log Ym, tá hỏa vì 1 đống ofline mes:
“Sao a tắt máy?!
Em được nghỉ mấy ngày ôn bài nên tranh thủ về nhà, Anh ở trên này ngoan ko được đi lung tung nha!
Em về ít bữa rồi lên lại, léng phéng bít tay nghe chưa”
Phì cười với cái mes cuối, tìm DT mở nguồn rồi call ngay cho gấu
- Em về rồi à?
- Dạ, em mới về tới! Hồi trưa em gọi cho a ko dc!
- Máy a hết pin! Thôi em tắm rửa nghỉ ngơi nha, A học bài!

- Uhm, pi pi a nàz! Umoah…!
End call, WTF??? 21 mes: 12 mes báo gọi nhỡ, 3 của gấu, 2 của thằng bạn, 4 của số lạ…!
Gấu sms báo dc nghỉ, về nhà…!
Bạn báo mai nộp bài kinh tế vi mô!
Số lạ:
“Anh gì ơi, sao anh ko tl em?”
“Úi, tắt máy luôn! Chảnh quá vậy?! ”
“Ông già kia, chơi trò hái chanh thiệt há, gai đâm kìa”
“Anh 4 mắt, em Ly đây! Giỡn xíu mà tắt máy luôn là sao?”
Trái đất tròn…em cũng đã từng nghĩ nó sẽ liên lạc với em, nhưng ko ngờ lại sớm thế! May mà nó nhắn lúc trưa, chứ nhắn hôm qua thì ốm đòn, có khi còn cấm vận dài hạn nữa ko chừng!
Rep: ” Ra là cô nương! A còn tưởng fan nào phát cuồng quá tính tống tình a chứ”
Vậy là sms với nó đến hơn 8h tối, bỏ cả Aoe! Con bé “câu tin” rất tài, mỗi mes của nó đều khiến người nhận ko thể ko rep, hơn nữa lại có cảm giác chờ đợi mes của nó mới ác…!
Nói dại, may mà nó không hứng thú với Voz…chứ ko thì trình độ câu view của nó cũng ngang ngửa thím cusiu hoặc chí ít cũng được như bác Xoay!
Nó đi tắm, nên em tạm được nghỉ tay chút! Sms cho gấu mấy tin, chúc gấu ngủ ngon…bla…bla (ở quê đi ngủ sớm lắm các thím)
Hình như con bé thấy sms tốn tiền quá nên dụ em lên Ym, vậy là ngồi làm siêu nhân bàn phím với nó đến khuya…! Hức, mãi nó mới chịu đi ngủ cho…lúc mở file word thuyết trình lên thì đồng hồ đã quá con số 12!

Đọc qua loa đại khái cho có, em được cái trí nhớ cũng tốt- tỷ lệ nghịch với tuổi tác- nên cũng mau nhớ chóng quên!
Shutdown máy, nằm ngẫm nghĩ…! Nhớ lại mấy mes của nó mà bật cười, Trang”năm tấn” xoáy 1 câu:
Mày bắt được vàng à?Bao nhiêu cân?
- Ừ! Vừa vớ được cục vàng 4 số 19 năm tuổi đây!
Quý “đĩ” phang 1 câu: Có mà vàng dẻo thì có! Ngủ đi các ông con, sáng mai tao có tiết 1!
Tối hôm ấy, em ngủ rất ngon…có lẽ vì mệt…cũng có thể vì 1 thứ gì đó vô hình đang hiện hữu đâu đây…!
Bật dậy, 8h45…thôi chết, thuyết trình kinh tế vi mô của em…chạy hộc tốc lên lớp! Hức, bệnh đi học trễ nó thấm vào máu rồi…tai hại quá!
Cuối cùng thì cũng êm xuôi, lết cái xác về nhà sau khi nuốt 1 tô bánh canh đầu đường
! Nằm dài ra chiếu, sms cho gấu: Em đang làm gì vậy?Hức, sáng nay mém tý nữa là cấm thi môn kinh tế vi mô vì đi trễ nè T. T!
Gấu ko trả lời, cũng phải…ở nhà bố mẹ gấu quản lý khá chặt nên dùng Dt hạn chế lắm! Chậc, ngủ vậy…, đang thiu thiu thì “Bíp”- mes của A8: Hi anh, đi học về chưa?Tối rảnh ko xuống em chơi!
Rep: Anh hơi mệt, để khi khác nha! (Hôm ấy em mệt thật, với lại cũng ko muốn gặp nó vì sợ…)
Nó ko trả lời, có lẽ nó hơi thất vọng…mong là thế!
Sao thế nhỉ, mình càng trốn tránh thì nó càng tìm đến…! Sao nó lại đến vào lúc này, khi mà mình không cần- đúng ra là có muốn cũng ko thể?
Có ai đó đã nói: ”Tình như bóng ma vậy, khi ta đuổi thì nó chạy, ta đứng lại thì nó lởn vởn xung quanh như thách thức, mời gọi…và khi ta bỏ chạy thì nó đuổi theo ta, ám ảnh ta…”
Phải chăng con bé là “bóng ma”, là sao quả tạ chiếu vào người em?? Có lẽ không, chẳng qua là em ngộ nhận…hoặc giả nó có cảm tình thật thì đã làm sao…cứ coi như 1 người vô tình đi ngang qua cuộc đời mình là xong…!
Em ép mình vào suy nghĩ như thế mà không hề biết tận sâu thẳm con tim mình, con bé…nhiều chuyện ấy đang có 1 chỗ đứng…tuy rất nhỏ bé và ẩn sâu…nhưng đang lớn dần lên trong sự bất lực của chính em…! Em thật sự lo sợ…1 ngày nào đó- có lẽ ko còn xa nữa- em sẽ ko thể chống lại sự phản bội của con tim mà phụ…Bích Nghi mất…!
Bích nghi của em hiền lắm, yêu em nhiều & chẳng bao giờ có chút mảy may nghi ngờ em…thế mà…ngay lúc này đây, em thấy…mình là 1 kẻ hèn hạ đáng khinh miệt…! Nghi ơi…anh sẽ không lọt lưới “nó” đâu, nhất định thế…!
Buồn cười thật, tự nhiên lại rối loạn vì 1 con bé mới quen chưa đầy 5 ngày…! Thôi đi ngủ, mai ko rep sms…nếu cần thiết đổi số luôn!
Sms cho gấu 1 tin khá dài rồi dỗ mình vào giấc ngủ với những hồi ức đẹp với gấu…những buổi chiều mưa hai đứa giận nhau…rồi khóc như trẻ con…!
Khò…khò…zzzz!
Thật ra, trong sâu thẳm…con tim đang rạn nứt…!

Chap 15: Dối Lòng!

Mấy ngày nay em bận quá, giờ mới ngồi type được ít dòng cho mấy thím đỡ gạch em
Sáng sớm hôm sau, em sms cho gấu 1 tin: ”Anh ôn thi, of dt & yahoo khoảng 5 ngày! Tối nay a nt cho em bằng số rác, em nhé! ”
Rep: Dạ, anh ôn thi tốt nha! Tối nt em, mong tin a!
- Anh biết rồi, Y e, X…!
Em of dt, of luôn yahoo…và ôn thi thật! Tối vẫn dùng sim rác nhắn cho gấu, e cố gắng đưa mình về thực tại nên dùng những từ ngữ rất “sến” với gấu…đến mức gấu phải hỏi lại là em có làm sao ko?
Cứ như thế trong 10 ngày liên tục, hình ảnh con bé kia mờ dần…mờ dần: “Cố lên nào, ít ngày nữa thôi là nó biến mất khỏi tâm trí mình…nhân tiện thi cho xong 2 môn cuối! ”
Nhưng…”mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”, trưa ngày thứ 11- sau khi thi xong môn kinh tế vi mô- Gấu gọi: Anh gọi cho mẹ gấp, mẹ gọi mấy ngày nay ko dc kìa!
Thôi chết, lo tránh né 1 người mà quên mất mẹ ở nhà, dạo trước cuối tuần nào cũng gọi về cho mẹ khỏi lo lắng, thế mà giờ hơn 10 ngày rồi…!
Lắp sim- 063…: Alo, ai đấy!!!
- Mẹ, con Nguyên đây!
1 trận mưa xối xả: Mày làm gì mà mẹ gọi ko dc mấy ngày nay?? Trốn nợ ai pk? %$@#!
…!
Ừ, mẹ tưởng con bị làm sao nên lo! Lỡ mà ốm đau gì thì lại khổ, thôi ráng mà thi nhé, mẹ lên lớp đây!
Phù…! Nghe mẹ giảng bài mà ù hết tai…quay đi quẩn lại chỉ có mấy thứ đã nói hàng trăm lần…!
Các thím ạ, cha mẹ thương con nên lo lắng cho con, có mắng có chửi cũng chỉ mong con nên người…!
Ai còn có cha mẹ, thì nên biết giữ đạo hiếu, cố gắng đừng phụ lòng song thân! Đừng như em, khi mẹ đã đi rất xa…thì mới nhận ra mình từng có 1 người mẹ vĩ đại & giàu đức hi sinh đến như thế…!

Cúp máy, đi ăn, rồi lên phòng thi môn cuối- VẪN KHÔNG THÁO SIM RA- hết giờ về nhà nằm chuẩn bị ngủ thì 0977 914 xxx Calling…
- Alo! …Không trả lời. Alo- im lặng…Ai mà rảnh thế- vẫn im- tắt máy!
Không kịp of nguồn thì mes tới: ”Anh trốn em sao?Em đáng ghét thế sao anh?
Thôi xong, nó phục kích mình rồi!!!
Cầm dt, soạn tin mấy lần rồi xóa…rồi lại soạn…: Anh ôn thi nên of dt thôi!
- Anh ah, trưa nào em cũng gọi cho a…, tối cũng nhắn cho a rồi mới đi ngủ…Em…muốn nghe giọng a, muốn nói chuyện cùng a, em…cũng nhớ a nữa!
Đến nước này thì…em thua! Em thật sự không biết phải trả lời làm sao cho nó không buồn…không thất vọng!
Mà thật ra, em cũng…muốn nói với nó rằng: Anh…cũng mến em lắm, A8 à!
Nghĩ thế thôi, nhưng lúc đó em không đủ can đảm để nói ra…hơn nữa em ko thể phụ B. Ngh…Em quyết định…im lặng!
Sống ở đời, không

1 .. 7 8 9 [10] 11 12 13 .. 18
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)