Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full
Đánh giá:
7/10Bình chọn: 1248
ộp chocolate rồi phi về nhà …gấu!
Các thím thử tưởng tượng, 1 tay ôm bó hoa, 1 tay chạy xe, hộp quà đựng gấu bông nằm ở võng xe to vật! Chạy 1 đoạn ko xa lắm từ ngã tư thủ đức về Tr Hoài Đức nhưng ko ít người nhìn ngó, mặc kệ ko quan tâm lắm, chỉ lo gấu đóng cửa rồi thì mệt!
Đứng trước cửa phòng gấu, điện vẫn còn sáng, móc dt nhắn: Em ơi, anh về tới rồi, giờ đứng trước…cửa phòng em nè!
Teng…teng, chuông tin nhắn gấu vang lên! Cửa mở gần như ngay lập tức, 2 đứa nhìn nhau…đơ 3p!
Gấu mặt đỏ au: Sao anh nói về luôn?Làm ngta hết hồn!
Em cười: thì tính chọc cho ai đó giận chút, ai dè…ái ui da, đau!
Véo 1 cái rõ đau, rồi nói: Giờ có zô nhà ko?12h kém rồi đó!
Nắm lấy bàn tay gấu: Em nè, vậy là 3 năm rồi pk?Mình cứ như thế này mãi em nhé, yêu em lắm!
Gấu ko nói gì, chỉ gật đầu! Trao cho bé bó hoa, hộp quà rồi dắt xe vào nhà!
Gấu mở máy tính, mở list nhạc hòa tấu rồi giục em đi tắm! Đây là lần đầu tiên em vào phòng tắm của con gái, ông bà nói cấm có sai: con gái luôn gọn gàng ngăn nắp, không chỉ nơi ở mà cả cái phòng tắm!
Mọi thứ được sắp xếp gọn gàng, không như của bọn con trai mỗi thứ vất 1 nơi quần áo thì treo tung bành…hơn nữa phòng tắm nữ lại có 1 mùi hương rất dễ chịu, khó tả!
Và…đó cũng là lần đầu em dùng sữa tắm nữ, khăn tắm nữ…hơi lạ nhưng cũng khá dễ chịu!
Tắm xong, vừa cầm khăn lau đầu tóc vừa hỏi gấu: Phòng tắm nữ hay quá hén??!
Gấu lườm 1 cái: hay gì, lại nhìn gì bậy bạ hả?!?
Cười nhăn nhở: có gì mà nhìn, tại thấy lạ thì nói lạ chứ sao!
Gấu rời khỏi bàn, ngồi ôm bó hoa mân mê, hình như đếm xem bao nhiêu bông! Em lên Youtube, tìm 1 bộ phim Châu Tinh Trì- Full screen, lấy hộp chocolate trên xe xuống ngồi cạnh gấu.
Chợt gấu hỏi: Anh! 11 bông ý là sao anh?
Anh đâu biết, thích số 11 nên kêu ngta gói 11 bông á(em biết thừa là gấu hiểu, chẳng qua kiếm chuyện nói cho bớt ngượng)
Nói lung tung 1 hồi, gấu ôm lấy hộp quà: Cái gì trong này zạ?
Quái vật á, mở ra nó cắn cho coi!
Gấu cười tươi: Có nguyên con ngồi đây nà, sợ gì!
Rồi từ từ bóc từng lớp giấy gói:
Oa! dễ thương wá à! – ôm chầm lấy em cười thích thú!
Em cười, bóc hộp Chocolate: lại đây!
Gấu ngồi sát qua, 2 đứa bắt đầu nếm! Đắng, rồi ngọt xen lẫn cảm giác ướt át trong miệng! Rồi lại nhìn nhau, và…từ từ 2 cái đầu chụm vào nhau, ở giữa là hộp Choco ăn dở! 2 đứa ăn chocolate kiểu úc như thế, chợt gấu đứng dậy, tắt điện rồi leo lên nệm nằm!
Em cất hộp CC, leo lên nằm cạnh, 2 đứa coi phim!
Không lâu sau, em đứng dậy shut down máy! lúc trở lại nệm thì có cái gối ôm nằm giữa: Nè, tối hok được lăn qua cái gối này nha! Lăn qua ngta giận á!
Em cười: Ừ, để coi ai lăn!
Hai đứa nằm quay lưng vào nhau, văng vẳng xa xa là tiếng những chiếc xe chạy muộn!
Nằm như thế khoảng hơn 30p, em cựa mình & cố tình chạm chân vào người gấu! Gấu quay sang, bàn tay vuốt nhẹ lên tóc em- cái gối ôm vẫn nằm giữa! Em đặt tay tên vai gấu, vuốt nhẹ xuống cổ tay- có cảm giác gấu đang sởn gai ốc! (Em dùng lối tả thực, sẽ có những từ ngữ nhạy cảm nhưng ko quá thô, mong mod châm chước)
2 đứa mân mê như thế khá lâu, cái gối ôm dần được kéo ra và an vị dưới…cuối nệm! Hai cái đầu đã tiến sát vào nhau tự bao giờ, cả hai đều cảm nhận được hơi thở nóng ấm và có phần run rẩy của đôi bên! Em hôn gấu, rồi tiến dần lên tai…gấu rùng mình hơi đẩy nhẹ, em càng siết chặt…đôi tay bắt đầu làm nhiệm vụ…! Từng chút, từng chút một…em đã gỡ bỏ những thứ có thể gỡ
Gấu thở dốc:
Anh…! Đừng mà…!
Em mặc kệ, tiếp tục với công việc…! Gấu gần như không còn biết gì, và…em hái trái cấm!
Đau, nước mắt gấu trào ra…em ngưng, sau vài giây mọi chuyện tiếp diễn…! (Em chỉ dám viết tới đây thôi, chi tiết thế nào thì các thím tự hiểu! Mod đừng ban em nhé…hức)
Gấu ôm lấy em, dụi đầu vào ngực em rồi thì thầm: Anh ơi, mình có nhanh quá không?
Em hôn lên trán gấu, ghì chặt bờ vai: Có gì mà vội em?mình là của nhau mà!
Hai đứa nói 1 vài câu nữa rồi thiếp đi…!
Chap 11: Con tim chia đôi
Sau chuyện đó, gấu dọn ra ngoài ở riêng vì ko thích 2 nhỏ bạn cùng phòng…thực chất đó chỉ là lý do phụ, cái chính vẫn là để tiện cho 1 số chuyện!
Em và gấu vẫn duy trì lịch “gặp mặt” 2 lần 1 tuần, chủ nhật tăng ca, trừ những ngày đèn đỏ! Mọi chuyện cứ diễn ra như thế cho đến 1 ngày…!
Dạo ấy em đã có xe, đi từ sài gòn về nhà toàn đi xe máy về…! Hôm đó đã tính là về nhà, chạy qua cầu Bình Triệu thì nhận mes của gấu:
Anh ơi, ở nhà buồn quá à…! Chẳng suy nghĩ nhiều, quẹo phải Võ Văn Ngân lên nhà gấu…lại đi chơi, lại 3 nháy…sáng hôm sau em như người mất hồn! Đành bỏ xe nhà gấu, buýt xuống Miền Đông mua vé về…!
Lên xe, B9- phù, thế là khỏi nắng nhé…ngồi 1 mình…và ngủ suốt chặng!
Ở nhà chơi 2 hôm, mẹ tẩm bổ cho cơ số gà hầm, chân giò, ect…, cảm thấy sung sức hơn bao giờ hết- lại chuẩn bị lên sài gòn! Không hiểu sao mới xa quê ít thời gian, giờ về lại thấy buồn buồn lạ, hơn nữa thời tiết thì cứ hanh hanh vô cùng khó chịu…Em nhận thấy rằng, đại đa số những người đã lên thành phố đều cảm thấy không hợp với cuộc sống ở quê- nơi gắn liền với những ký ức, những hoài niệm hỗn độn và…1 tuổi thơ muôn màu sắc!
Lấy vé xong, ngồi ở phòng chờ nghĩ vẩn vơ…! 15p sau, bước lên xe- A7- chợt dừng lại khi nhìn thấy ghế A8- 1 con bé, tai đeo headphone, nằm tựa vai vào cửa sổ…xe chầm chậm lăn bánh!
Em là người khá lạnh, ngồi cạnh thật đấy nhưng chẳng mở miệng nói câu nào(mặc dù lâu lâu cũng ngía sang nhìn trộm), con bé khá xinh, tóc màu hạt dẻ uốn nhẹ, đặc biệt em nó luôn dán mắt vào màn hình điện thoại, lâu lâu lại cười…!
Thời điểm đó Ola chat vô cùng thịnh hành, nhất là với teen 9x, điện thoại 10 đứa thì 8 đứa cài, 2 đứa kia ko có là tại điện thoại ko cài được…chậc, toàn nói nhảm, mơ mộng vớ vẩn, thây kệ- ngủ!
Xe dừng trạm 1, giật mình tỉnh giấc vì con bé: Anh 4 mắt, cho em ra ngoài!
Em bước ra, con bé xuống xe…vuốt mặt lần nữa cho tỉnh, nhìn theo…! Hì, lúc nãy nó ngồi nên em ko nhìn kỹ được, bây giờ nhìn lại thấy nó cũng chuẩn phết( nói như danh hài Hoài Linh: cái nào cần nhô ra thì nó nhô ra, cái nào cần co vào thì nó co vào…)!
Rửa mặt, bỏ vào miệng cục singum, ngồi ở ghế trạm nhìn lên đèo! Cuộc sống của người dân dưới chân đèo chủ yếu là bán tạp hóa, trái cây, vá xe…con cái của họ hầu hết đều lông bông, chúng lập thành những băng đảng, đêm đêm lên đèo chặn những xe về muộn…!
Đó là chuyện ngày trước, bây giờ khác rồi…sau những đợt càn quét lớn, các tay to lần lượt dắt nhau xộ khám, bọn đàn em ở ngoài phần vì ko có người dẫn dắt phần vì gia đình gây sức ép nên lần lượt kéo nhau lên Sài gòn, Bình Dương tập làm…công nhân! Vì thế chân đèo ngày càng vắng, dân cư chủ yếu là trung niên, trẻ con và 1 số ít ỏi thanh niên gan lỳ, lười biếng sống ăn bám vào bố mẹ- những người hằng ngày chắt chiu từng đồng từ chai nước, gói bánh…hoặc lầm lũi trong những trạm dừng dọn vệ sinh…
Đang miên man cùng những dòng suy nghĩ thì chợt giật mình vì con bé…A8- tạm gọi thế vì đã biết tên đâu…: Anh làm gì mà ngồi như tượng zạ?!
Phát bực với câu hỏi: Anh làm tượng thì có ảnh hưởng gì tới em ko?
Con bé cười- nụ cười thật tươi, pha chút nhí nhảnhạ không, nhưng mà anh ngồi chút xíu nữa là khỏi lên trển á!
Giật mình, quay sang nhìn thì mọi người đang lên xe…, đứng dậy, uể oả
1 .. 4 5 6 [7] 8 9 10 .. 18