Truyện Sự Nhầm Lẫn Diệu Kỳ Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Sự Nhầm Lẫn Diệu Kỳ Full

Truyện Sự Nhầm Lẫn Diệu Kỳ Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3968

Truyện Sự Nhầm Lẫn Diệu Kỳ Full

yếu đuối nhưng có lúc lại mạnh mẽ và nhanh nhạy vô cùng, khả năng đó thường xuất hiện khi người khác động đến yếu điểm hay cấm kị của cô.

Ngay khi NT đếm đến giây cuối cùng, TN nấp gần đó vội chạy ra hô:
- Đừng đếm nữa, mình đây, mình đây.
Nhìn thấy cô xuất hiện, NT không nói gì, cũng không nhìn, tiếp tục ăn bánh, vì vậy TN càng sợ, vội cười cười lấy lòng bạn:
- Hì hì, NT à, bọn mình là bạn bè tốt mà, bỏ qua cho mình nhé. Mình thề là mình không tiết lộ bất cứ điều gì không nên, tha cho mình chỉ lần này thôi, được không?
Nói xong cô chắp hai tay lại, nhìn NT đầy hồi lỗi nhưng NT vẫn không ngẩng đầu nhìn lên, vì vậy TN cuống cuồng nói:
- Đừng vậy mà NT, mình chỉ là tức quá, thay cậu dạy cho hắn ta một bài học. Mình chỉ nói cậu đã phải sống như thế nào trong sáu năm qua, mình chỉ lên án tội ác dã man, vô nhân tính của hắn ta. Mình…
TN cứ thao thao bất tuyệt khiến NT cảm thấy đau đầu, vội giơ tay ra ngăn:
- Thôi, cậu không nói gì sai cả, chỉ là kể lể hết mọi sự việc về cuộc đời mình trong sáu năm qua cho hắn ta nghe, chỉ nói AD như thế nào, gđ mình ra sao? Bát hăn ta phải làm gì cho mình… – NT nhìn bạn vẻ tán thưởng nhưng trong mắt lại chứa đầy tức giận.TN biết sai, vội ngậm miệng, đưa mắt sang chị Huệ cầu cứu. Chị lên tiếng, nhẹ nhàng khuyên ngăn:
- NT à, đừng giận TN nữa, dù sao nó nói cũng đúng, phải nói hết ra thì hắn ta mới biết mình xấu xa như thế nào, cho hắn ta cắt dứt lương tâm đến chết luôn, để…
Giọng chị Huệ càng ngày càng nhỏ dần theo ánh mắt mỗi lúc một lạnh thêm của NT. Đột nhiên cô quay đi, không nhìn hai người kia, còn bọn họ sợ hãi không dám mở miệng trước thái độ giận dữ của cô.
Không khí căng thẳng, hai người nhìn say đắm một người, còn một người lại quay đi không quan tâm. Bỗng vai NT run lên ngày một dữ dội, dường như đang kìm nén điều gì, hai người kia thấy vậy, nhìn nhau rồi cùng e dè gọi:
- NT?… NT à?
Đến lúc này NT không thể nào giữ được bộ mặt lạnh lùng, phì cười ngặt nghẽo. Hai người còn lại nghệt mắt như thằng đần, lát sau giật mình, tức giận đánh vào vai cô, quát khẽ:
- Con ranh, làm bọn này hết hồn.
- Tại hai người yếu bóng vía thì có. – NT vừa cười vừa nói.
- Tại mày xảo quyệt quá í. – Hai người đồng thanh đáp.
Ba cô gái lại đùa vui, xua tan bầu không khí căng thẳng vừa rồi.
Mãi sau họ ngừng cười, TN dè dặt nhìn bạn hỏi:
- Không giận thật chứ? Sao lần này bình tĩnh vậy?
Nhìn vể mặt cẩn thận của cô, NT lại cười tiếp. Cô làm sao có thể giận họ được khi họ là những người bạn chân chính, đáng tin nhất của cô, luôn ở bên cạnh, quan tâm và yêu thương cô những lúc cô cần nhất? Họ trao cho cô những vòng tay thân thương, sưởi ấm trái tim đau đớn của cô. NT biết họ luôn làm những gì tốt nhất cho cô, TN tức giận, bức xúc thay cho cô cho nên mới nói hết mọi thứ ra để chỉ trích và lên án hắn. Như vậy cô có tư cách gì mà giận dỗi đây? Cô còn không biết làm gì để bày tỏ sự biết ơn của mình với họ.
Nhớ lại những ngày mới đến đây, không quen biết ai, chỉ có một mình cô đơn, bỡ ngỡ, chính họ là những người bạn đã thân thiện muốn kết bạn với NT và nhiệt tình giúp đỡ cô mọi thứ. Vì vậy NT làm sao có thể lấy oán báo ơn, giận dữ và không muốn nhìn họ? Hai người thật ngốc khi lo sợ một điều không bao giờ tồn tại… nhưng đó cũng là do họ để ý đến cảm giác của cô. Nghĩ vậy, NT cười tươi vỗ vai họ đáp:
- Mình biết hai người làm vậy là vì yêu thương mình, cho nên mình đâu có lý do đển giận? Trừ phi mình là người vô cảm.
- Thì cậu đúng là vậy mà. – TN lẩm bẩm.
- Cậu nói gì? – NT mặt trầm xuống làm TN ngay lập tức xua tay phủ định:
- Không có gì, mình nói cậu vĩ đại quá… Vậy bây giờ cậu định thế nào?
Nghe cô hỏi, chị Huệ cũng nhìn NT chăm chú, chờ đợi câu trả lời. NT vẫn tiếp tục nhai bánh, chậm chạp đáp:
- Tính thế nào? Chỉ có thể chờ đợi nói chuyện với hắn xem tình hình thế nào chứ làm được gì bây giờ? Dù sao hắn ta cũng biết hết mọi chuyện rồi, em còn sợ gì nữa? Binh đến tướng chặn, mềm dẻo không được thì cứng rắn, cứng rắn không được thì đánh liều… đồng quy vu tận. Có câu không sợ kẻ tài, không sợ kẻ mạnh chỉ sợ kẻ liều mà. Hehe – NT nhún vai, tỏ vẻ bất cần.

Hai người kia nhìn NT thật lâu, sau đó nhìn nhau rùng mình. Xem ra chưa chắc con thỏ đã bị con sói ăn, có lẽ thỏ biến thành sư tử lúc nào không biết chừng. Còn sói tự dâng mình đến miệng sư tử mà còn tươi cười đưa khăn cho nó chùi mép. Có lẽ không lâu nữa tình huống sẽ được NT đảo ngược lại, họ nên lo lắng cho số phận của MV… kẻ xấu số, sắp chết đến nơi vẫn chưa biết.

***

Chiếc xe buýt dừng lại tại bến. Hành khách đua nhau đi xuống, trong đó có một người con gái xinh đẹp dắt tay một đứa trẻ đáng yêu với khuôn mặt họ là nụ cười rạng rỡ của tuổi xuân.

Trên con đường làng quen thuộc với hàng tre xanh ngát, gió thổi rù rì, hai mẹ con NT vừa nắm tay nhau vừa nhảy chân sáo hát vè:
- Con chim ri nó gọi dì gọi cậu. con sáo sậu nó gọi cậu gọi cô. Tiếng con cồ cộ gọi cô rồi lại gọi chú. có tiếng chim tu hú gọi chú rồi lại gọi dì.
Mọi cử chỉ, ánh mắt, nét mặt ngây thơ, hồn nhiên và trong sáng của hai mẹ con đều lọt vào đôi mắt đen sâu thăm thẳm của người đàn ông trên xe gần đó. Xa xa một chiếc máy ảnh đang ghi lại tất cả cảnh của hai mẹ con và người đàn ông. Người cầm máy vui vẻ cất máy đi, nhếch mép cười đắc chí, sau đó rút điện thoại ra bấm số gọi:
- Dạ thư tiểu thư, tôi đã thu thập được mọi thông tin cần thiết.
Tiếng nói trong điện thoại cất lên lạnh lùng, mang chút gì đó mừng rỡ, mong chờ:
- Tốt, quay trở về.
Nói xong không chờ người đàn ông đáp lại đã tắt máy, chỉ còn tiếng tút tút vang dài. Người đàn ông nhìn chiếc điện thoại trong tay hồi lâu mãi không gập máy lại, nghĩ thầm “Mất kiên nhẫn đến thế sao? Xem ra sắp có bão tố rồi”.
Sau ngay đó, anh ta thu thập mọi thứ, rời đi, để lại người đàn ông vẫn đang chuyên tâm dõi theo hai bóng dáng cao thấp, nhỏ xinh trên đường.

Hoàng hôn buông xuống với những áng mây đủ màu trên bầu trời. Ánh nắng yếu ớt hắt vào cửa kính xe nhưng không thể chạm đến bên trong, không thể nhìn rõ người trong xe là ai.
Trên khuôn mặt đăm chiêu, lạnh lùng của người đàn ông anh tuấn, nổi bật là đôi mắt sâu thẳm ngập tràn cảm xúc khó tả, đang nhìn chăm chú thứ gì đó đầy khát khao và thương nhớ. Người đàn ông âm trầm tuấn lãng đó không ai khác chính là Trần MV.

Mấy hôm nay MV đều đợi ở cửa nhà NT từ sớm rồi theo chân hai mẹ con đến trường, nhìn cô dạy học, ánh mắt trìu mến, khuôn mặt dịu dàng, giọng nói êm ái, yêu thương của cô dành cho bọn trẻ đều được phản chiếu rõ nét trong ánh mắt trắng đen phân minh của MV. Quan sát những điều đó cũng đủ biết NT là người như thế nào, yêu trẻ con ra sao? Dáng điệu của cô rất thu hút khiến cho anh bị mất hồn, không dứt mắt ra được khỏi người cô.
Vừa rồi, khoảnh khắc ngây thơ, hồn nhiên của hai mẹ con NT đã được MV chụp bằng mắt và lưu lại trong bộ nhớ quan trọng nhất của não. Hình ảnh đó thật tuyệt vời, NT và AD như hai chị em thiên thần đang nhảy nhót trong nắng, ấm áp và vui tươi khiến anh phì cười, niềm vui ánh lên trong đáy mắt, dường như bọn họ đem ánh mặt trời đến sưởi ấm trái tim băng lạnh và đánh thức nó tỉnh dậy, mạch máu được lưu thông, tràn đầy tì

1 .. 43 44 45 [46] 47 48 49 .. 185
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)