Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
The Soda Pop
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3569

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full


Loan còn muốn gân lên nữa, nhưng nó lại nhìn anh đầy thương hại, anh nhìn ánh mắt nó không hiểu, anh không biết là nó đang toan tính gì trong đầu.

Còn Loan thì nghĩ tên Đăng này có vấn đề, người ta xinh đẹp, dễ thương thế này mà anh ta lại coi mình như đàn ông, nó lẩm bẩm:

- Thảo nào anh ta ế vợ là phải…!

- Cô nói cái gì thế hả…? Đăng hét.

Nhớ lại lúc chiều Đăng phải cực khổ lắm mới đưa được Loan đến bệnh viện này, anh phải hỏi đường hai, ba lần mời tìm được đến đây, thấy Loan mãi mà vẫn chưa tỉnh, anh đã sợ hết cả hồn, anh nghĩ nếu mà có lần sau, thì người ta có dùng dây xích kéo anh đi, anh cũng không bao giờ cá cược với cô ta nữa, anh không ngờ con nhỏ này lại yếu đuối đến như vậy, mà sao lúc ôm Loan trong lòng, tim anh lại đập nhanh đến thế nhỉ, anh nhìn khuôn mặt tái mét không có sức sống của nó, anh đã ước giá mà anh có thể chịu thay nó, có phải anh đã bắt đầu chú ý đến con nhỏ này rồi không…? Anh lắc đầu hai cái cho tỉnh táo.

Loan nhìn Đăng tức tối, cũng chỉ vì anh ta mà nó phải nằm viện, Loan nghĩ mình phải chửu anh ta vài câu cho bõ tức, ai bảo anh ta hại mình ra nông nỗi này.

- Anh đúng là đồ không có lương tâm…!

- Cô bảo ai thế hả…!

Đăng nghe cái giọng điệu thô lỗ của Loan, anh nghĩ có lẽ lúc đó tim mình đập nhanh là do mình quá hoảng hốt sợ cô ta bị thế nào thì mình không biết ăn nói gì với gia đình cô ta thôi, chứ cái con nhỏ này thì…

- Thế không phải tại anh mà tôi phải nằm viện hả…? Loan hét.

- Ai bảo cô ngu ngốc đi cá cược làm gì, đã yếu như sên thì nhận đại đi, cần gì mà phải cố lên như thế…? Đăng mai mỉa.

- Anh…!

Nhưng sau cùng thì Loan nói:

- Tôi nghĩ thà mình bị ngất như thế này còn hơn là làm nô lệ cho anh suốt đời…!

Nghe giọng điệu tự an ủi của con nhỏ, anh phải bật cười, anh nghĩ không ai đơn giản như con bé này, nghĩ thế mà nó cũng nghĩ được, nhưng cũng vì nó mà mình phải nói dối bà Thảo.

Ngay sau khi đưa con nhỏ vào đây, và làm thủ tục nhập viện cho nó, anh đã gọi điện cho về nhà, thì người bắt máy là bà Thảo.

- A lô, ai đấy…?

- Dạ, là em, Đăng đây…!

- Đăng hả, đi chơi vui chứ, mà mấy giờ thì hai đứa về…!

Đăng định nói là Loan bị ngất nhưng mà như thế thì cả nhà sẽ lo mất, nên anh nói trớ đi.

- Thế này chị ạ, Loan đưa em đi chơi xa quá, mà chiếc xe lại bị hỏng, nên có thể sẽ về muộn một chút.!

- Ừ, được rồi, hai đứa cứ vui chơi đi, đến sáng mai về cũng được…!

Con Loan mà nghe được mẹ nó nói câu này thì nó lại đứng tim mất, nó sẽ không ngờ được mẹ nó lại giao nó cho một tên đàn ông, mà có thể được đi qua đêm nữa chứ, thật là…

- Vâng, cám ơn chị nhiều…!. Đăng lễ phép trả lời.

Nghe tiếng Đăng cúp máy bà Thảo mỉm cười một mình, bà nghĩ kế hoạch của mình đã thành công mỹ mãn, bà có thể vênh lên với ông chồng rồi, ai bảo ông ta không tin bà, mà quái lại sao giờ này mà Ông Toàn và thằng Tuấn nhà mình chưa về nhỉ…?

Bà Thảo còn đang thắc mắc thì nghe tiếng chuông cổng, bà mừng húm nói:

- Họ đã về đây rồi…!

Thấy ông chồng của mình và Tuấn bước vào nhà, bà Thảo tươi cười chào:

- Thế nào hai người có mệt lắm không…?

- Dạ, cũng hơi mệt một chút…! Tuấn trả lời.

Đỡ cái cặp và cầm chiếc áo khoác của ông chồng, bà Thảo định đi vào phòng cất, thì có tiếng của ông Toàn hỏi:

- Cái Loan và thằng Đăng đâu…?

- Chúng nó đi chơi rồi…! Bà Thảo trả lời.

- Mà đi đâu, sao giờ này vẫn còn chưa về…?

- Thằng Đăng lúc nãy vừa gọi điện, nó bảo là bị hỏng xe, có lẽ đêm nay chúng nó không về nhà được…!

- Bà bảo sao…?

Ông Toàn kinh ngạc nhìn bà Thảo, ông không thể tin được là bà vợ mình lại bình tĩnh đến thế mặc dù con Loan nó ở qua đêm bên ngoài với thằng Đăng, ông nhớ lại những lần con Loan nó chỉ xin phép được ngủ lại nhà con Hồng thôi, mà bà vợ của mình cũng không cho, sao lần này…, nhưng ông đâu có hiểu được cái ý đồ đen tối của bà Thảo.

Thấy ông chồng há hốc mồm nhìn mình bà Thảo chỉ còn biết cười thầm.

Còn Tuấn vì đi làm về quá mệt, anh chỉ muốn tắm rửa, nghỉ ngơi nên đã về phòng mình từ trước, anh không còn tâm trí đâu để mà nghe cuộc đối thoại của anh chị mình nữa.

Trong khi đó tại bệnh viện.

Mải cãi nhau mà Đăng quên mất nhiệm vụ của mình, bưng một cốc sữa nóng và một đĩa trái cây lại, anh bảo:

- Cô uống sữa và ăn trái cây đi, chắc là cô cũng đói rồi…!

Ngửi thấy mùi thơm của sữa, Loan thấy cái dạ dày của mình đang kêu lên, nó đã đói lắm rồi, nên không chút ngại ngùng, nó bảo:

- Đưa đây…!

Nó cầm ngay lấy cốc sữa mà Đăng đưa, nó uống một hơi đã vơi gần nửa cốc, không cần anh phải mời nó nữa, nó ăn luôn gần hết hai trái táo mà anh đã gọt. Nó ăn luôn một hồi, ăn xong nó mỉm cười thật tươi, xoa xoa hai cái vào bụng nó cảm thấy thỏa mãn lắm, nên nó quay sang bảo Đăng:

- Cám ơn anh…!

Nói xong câu đó, nó nằm luôn xuống.

Nhìn một loạt hành động của nó diễn ra chỉ trong vòng mấy phút, Đăng nghĩ nếu mà rô bốt được lập trình may ra so sánh được với con nhỏ này.

Anh chưa thấy có đứa con gái nào ăn uống như con nhỏ này cả, anh nhớ lại những lần đi ăn với các cô gái khác, họ ăn như mèo và anh cảm tưởng họ ăn ít đến nỗi anh nghĩ họ sẽ chết vì thiếu đói, còn con nhỏ này, nó không biết như thế là mất duyên con gái lắm hay sao, nếu nó mà đi cũng bạn bè nó là con Hồng, thì nó vô tư như thế thì được, đằng này một thằng đàn ông ngồi lù lù trước mặt nó, mà nó coi như không, thậm chí nó ăn không cần thở, anh đúng là bó tay với nó, nhưng mà nó cũng có cái hay của nó, từ tính cách đã khác người mà ăn uống thì lại vô duyên, anh đang nghĩ đến cái thằng xấu xố nào mà yêu phải con nhỏ này.

Mặc Đăng ngồi trầm tư suy nghĩ, con Loan đã ngủ được một giấc rồi, nhìn nó ngủ anh thấy thật bình yên, anh nghĩ trông cô ta cũng đáng yên đấy, không biết vô tình hay cố ý mà anh ngắm nó thật kỹ, đôi môi mềm hé mở, làn da trắng hồng, cái mũi thật cao, mái tóc của nó đã xòe ra hết cả cái gối, anh cứ nhìn nó như bị thôi miên, chỉ khi có tiếng mở cửa, thì anh mới giật mình quay lại.

Trải qua một đêm ngủ trong bệnh viện Đăng đã mệt phờ cả người, đã vậy sáng ra con Loan lại hét thật to.

- Á á á…!

Lấy tay nhoay nhoay mắt, anh cố mở mắt ra hỏi nó:

- Có chuyện gì hay sao…?

- Ai cho anh ngủ ở đây hả…?.Loan hét.

Nghe Loan nói anh mới giật mình nhìn lại thì trời ạ, anh và nó và đang ôm nhau ngủ trên giường bệnh, môi kề môi, má kề má, mà tay của anh lại làm gối đầu cho nó ngủ nữa mới chết chứ, bật giậy thật nhanh, anh nhảy xuống khỏi giường, con Loan nhìn anh đầy tức giận bảo:

- Anh là đồ biến thái, lợi dụng người ta ngủ mà làm trò đồi bại hả…?

- Cô có im đi không, hay là cô muốn cho cả bệnh viện này biết…! Đăng quát.

Mặc dù im lặng nhưng nó vẫn không nuốt được cục tức, nó vẫn muốn được rủa hay là quát Đăng.

Đăng cố nhớ lại chuyện tối hôm qua, anh không hiểu tại sao sáng nay mình lại ngủ trên giường cùng con Loan, nhưng mà cô ta dám chửu anh là đồ biến thái hả, cái con nhỏ chết tiệt này, anh có làm được gì nó đâu, nhưng mà tại sao chứ, tại sao anh lại ngủ cùng nó chứ…Trí óc anh dần hoạt động trở lại, anh nhớ…

Nghe tiếng động anh quay lại thì ra là một chị y tá, chị bưng thuốc vào cho Loan.
Chị nhìn anh cười hỏi:

- Bạn gái em ngủ rồi à…?

Đăng thấy chị hiểu lầm mối q

1 .. 15 16 17 [18] 19 20 21 .. 131
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)