- Chuyện e làm, a cũng nghe qua rồi…
- Sao ạ?
- Ừ 2 bác nhà T biết cả rồi mà…May cho e là sang bên đấy T liên lạc về ngay…Nếu k thì…
K nói e cũng biết cái “nếu k thì” ấy là j…Tưởng tượng lại bị đánh như ở trước cửa sân bay hôm ấy mà e đã nổi da gà…Công nhận, mình chỉ biết nghĩ cho T mà k để ý rằng việc mình làm ảnh hưởng đến rất nhiều người khác…
- Trước T học cùng lớp e hả?
- Dạ vâng
- Ừm, mới học với nhau mà thân nhanh thật…Việc trọng đại vậy cũng sẵn sàng làm cho nhau…
Anh L nói với giọng có vẻ khâm phục, chả biết có giấu giếm ý đồ j k…Rồi a cười, nói tiếp:
- Ấy, làm j mà im lặng thế…Sợ a đánh hội đồng trả thù vì cướp dâu của a à?
- Đâu…Có j đâu a…
- Ờ…Uống nước đi rồi a kể cho mà nghe…
Mọe, café chứ nước quái j mà bố ấy cầm uống 1 ngụm hết nửa cốc @@ Đặt cốc xuống bàn, anh L mới chậm rãi kể…
Ngày a L 10 tuổi, gia đình a từ Phú Thọ lên MC làm ăn, chuyển đến ở ngay sát nhà T…Hồi ấy T mới 2,3 tuổi j đấy…Anh L chơi thân vs anh trai T, vì 2 người bằng tuổi…2 đứa chơi vs nhau khá thân suốt quãng thời gian tuổi thơ ấu của T…Bố T vs bố a L cùng chí hướng làm ăn, góp vốn góp công gây dựng đc cơ nghiệp…1 thời gian sau thì bố a L tách ra làm riêng, chuyển công ty lên Sơn La vì k muốn tranh giành vs bố T…Nhà a L vẫn ở MC, nhưng chuyển đi chỗ khác…Rồi anh L du học, ít khi đc về…Năm T 16 tuổi, anh L du học về, ngỡ ngàng vì T lúc ấy ra dáng thiếu nữa quá, nên cũng có quý mến…Khổ cái T vô tư, mấy lần 2 nhà có vụ liên hoan là toàn đúng dịp học thêm, chả cho L tý cơ hội nào “Thời gian cứ thế trôi nhanh chẳng chờ đợi ai cả…Thoắt cái T đã đi học đại học…” – nguyên văn a L nói vậy…Có lẽ vì thế mà anh L cũng dần quên đc T, đem lòng yêu 1 chị ở công ty…Tình cảm 2 người đang chin muồi thì bố ah tung 1 tin sét đánh: A phải lấy vợ…
Anh L dừng lại rít 1 hơi thuốc, rồi tiếp tục…
- Lúc ấy anh với chị ấy cũng buồn lắm…Nhất là chị ấy…Mặc cảm hoàn cảnh gia đình nên nghỉ việc, bỏ về quê…anh thì dở dang công việc, lại sức ép gia đình, k thể nào tìm gặp đc…Nói chung hồi ấy mọi việc cứ rối tung lên, khó gỡ vô cùng…Anh vs t cũng k dám gặp gỡ nói chuyện bàn bạc j, nhưng lúc ấy anh hiểu T cũng bị bố mẹ ép mà thôi…
Nói rồi a L trầm ngâm nhìn ra cửa sổ…Ngoài đường người và xe vẫn nườm nượp, hỗn độn như suy nghĩ trong đầu e lúc ấy…
Giờ thì các thím hiểu rồi chứ ạ…Lúc ấy thì e ngỡ ngàng lắm, cứ há mồm nghe anh ấy kể…Mấy câu cảm ơn của anh L, e cũng chả để ý…Chợt nhớ ra bọn bạn mình, quay ra thấy chúng nó vẫn ngồi cắn hướng dương xem bóng…À hôm nay có MU – Chel, mọe thảo nào mấy bố xăm trổ đầy mình ngồi 1 góc trước tv…Nhìn ra thì thấy đang chăm chú theo dõi anh Cech ôm bóng…Lúc ấy mới thầm trách bản thân quá lo xa mà trở nên cảnh giác quá mức
Nói chuyện linh tinh 1 lúc rồi ra về…Lúc về, anh L còn quay ra bắt tay cảm ơn e lần nữa…Nhìn con Liberty đi hết ngã tư, e quay lại lấy xe thì bọn bạn cũng mò ra…
- Đâu đâu? Đứa nào úp thằng bạn t? Đm nhà nó úp thằng D dâm mà đéo bảo t…– thằng H vẫn to mồm nhất…
- Hề hề…Ksao rồi hả…Về quán trà đá bà Béo kể chuyện cho bọn t nghe nhanh…Chứ café ở cái quán này bọn t uống k quen…- thằng B hắng giọng…
- Thế sao lúc t vào thấy chúng mày đang uống nước lọc? – e hỏi đểu.
- Thì đấy…Gọi ra rồi thấy k hợp nên bảo nó đổi cho nước lọc đó
- Thôi k nói nhiều về thôi…
Đáp ở quán bà Béo, e cũng kể sơ sơ cho chúng nó hiểu…Mọe, nghe xong cả lũ ồ lên 1 tiếng rồi kêu e chết nhát, đi uống café mà phải rủ bạn đi canh…Đờ mờ, tao nhớ là chúng mày tình nguyện đi cơ mà nhỉ, bố có nhờ đéo đâu…
Về nhà nằm vắt tay lên trán, e ngẫm nghĩ nhiều thứ đến tận 12h mới ngủ dù hôm ấy khá oải…Nhớ lại câu chuyện anh L kể, những điều e kể lại với lũ bạn…Chỉ duy có 1 bí mật a L kể mà e giữ riêng cho mình…1 bí mật thú vị và kì lạ…Mỉm cười nhắm mắt đi ngủ…E hiểu rằng cuộc sống muôn màu này luôn có chỗ cho những điều như vậy…
Chap 4:
Vậy là đã 8 tháng tròn trĩnh trôi qua kể từ ngày e và T gặp nhau lần cuối ở sân bay…Không phải mọi thứ đều tốt đẹp hay sao?
E còn nhớ đó là 1 ngày mùa đông mới tràn về…Trời rét, học buổi sáng quả là 1 cực hình…Sau khi chén 2 cái bánh mì cho bữa sáng (vâng, là quán bánh mì pate quen thuộc ngày nào mà phải mất rất nhiều thời gian e mới có thể vào ăn tự nhiên mà k nhớ về quá khứ), e vác cặp đi học…Để e kể cho các thím nghe nốt 1 chuyện thường ngày của cuộc đời sinh viên năm 2 trước khi nhảy vọt đến thì hiện tại tiếp diễn nhé…Mong mọi người chú ý lắng nghe…
Đến lớp thật là vui…Nhất là khi đôi chim non là thằng H và con Tr đang ríu rít vs nhau ở bàn cuối…Chàng thì nằm bò ra bàn ngắm nàng. Còn nàng thì đang hăm hở đút bánh mì cho chàng. E lên tiếng:
- Mọe 2 cái đứa này không biết là dịch tai xanh đang hoành hành hay sao mà lại ăn chung 1 cái bánh mì như vậy?
2 đứa trợn mắt quay ra, đồng thanh:
- Thế ý thằng em là sao?
- Là từ sau chúng mày phải mua 3 cái, t 1 cái, chúng mày chia nhau 2 cái còn lại. Mất vệ sinh!
- Vẫn còn hơn cái loại k có ai thèm ăn cùng! Hứ! – con Tr cong môi đá xoáy. Nghe vầy thằng H gõ gõ cái tay con vẹo nó, ra hiệu bằng mắt. Con Tr chắc cũng biết mình lỡ lời, cười xòa:
- Hề hề…tý ra chơi tao xuống mua sữa cho nhé hé hé…
E tảng lờ như k nghe thấy câu trc của nó:
- Ok…Mà đừng mua Fami nhé…Mẹ t bẩu vô sinh
- Rồi, lắm chuyện.
Vừa ngồi vào chỗ thì thằng C chạy vào…Khà khà, chắc vừa mới đi ăn bánh mì sốt vang vs cái Ch đây mà…Hớn hở ra mặt…À mà nhân tiện quảng cáo gần trường e có quán bánh mì sốt vang ngon phết…Hôm nào có dịp mời các thím vào ăn…Còn trường e là trường nào thì chịu
Thằng C vừa ngồi vào thì cô giáo cũng ập đến. Uể oải lấy sách vở ra học, e vẫn tủm tỉm cười nghĩ mà thấy vui cho 2 đôi bạn trẻ. Ôi mùa đông, đúng là mùa của tình yêu. Chợt nhìn lên chỗ ngồi cạnh cái Tr, dù chúng nó đã ngồi đầy đủ, e vẫn nhận ra có 1 sự thiếu vắng đâu đấy…Có phải đó là cái ghế T vẫn thường ngồi trong khoảng thời gian hơn 5 tháng ít ỏi…Có phải là nơi T vẫn cười nói, vừa ăn quà vặt vừa bàn tán về mấy bộ phim Hàn vs lũ bạn…Là nơi T thỉnh thoảng quay xuống nhìn e vs nụ cười ngọt nhất…
“Bộp”
- Học thì không học, ngồi đấy mà ngắm vợ tao này! – thằng H tặng e 1 quyển sách vào đầu…
- Đéo mẹ, không có bố thì mày còn lâu mới lân la được nhé…
- Biết rồi…Bố đền ơn m hẳn 1 chầu pes còn j nữa…Lắm mồm…
- Ơ đm, thế hóa ra tình yêu của chúng mày chỉ đáng giá 1 chầu pes thôi à…Hahaa
…
Chỉ thế thôi mà cũng hết buổi sáng…
Trưa về…Vì thằng Tùng cũng học về muộn nên bọn e lại ăn quán như thường lệ…Đời sinh viên mà, nửa tháng đầu bọn e hay ăn quán, ăn linh tinh, mua coca về chất trong phòng vừa uống vừa cày game…Nửa tháng sau thân ai nấy lo, đi ăn ké, ăn mì tôm, uống nước lọc…Ai thấy đúng thì like. Nói thật, gọi điện về than thở vs mẹ 1 câu là mẹ gửi thêm vào thẻ cho ngay, có phải như cái thời gửi tiền phong bì ngày trc, khó khăn j đâu…Nhưng mà nghĩ cũng ngại, thương mẹ vs lại dù j cũng là do mình ăn uống hoang phí, nên thôi…Hoặc có tháng bọn e dồn tiền mua cái tủ lạnh, nên nhịn cũng nhiều bữa…Cơ mà vui…Cả xóm trọ vs nhau, ăn ké là chuyện bình thường…Ai cũng dễ tính và thoải mái…Nay ăn của nó, mai nó ăn cùng mình. Chả sao…
Chiều…Ngủ dậy tầm 5h, e vs thằng Tùng kéo nhau đi chém chế…Ra quán thì có cả te