Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Ring ring
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full

Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2198

Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full

i nãy đi, đừng quan tâm đến thằng nh0x này nữa. – T.Băng nói mà không thèm nhìn T.Anh cái.
- Ưhm, tại gần tới thi HK1 rồi nên phải học túi bụi, bởi vậy nên mình thấy hơi mệt ấy mà. – Nó thân thiện trả lời. (hứ, nói dối không chớp mắt nha!)
- Vậy để Anh đưa Hân về nha! – Tuấn Anh chen vô nói. (ế, ế, tên là T.Anh mà bỏ từ Tuấn còn Anh không dạ b0a! có âm mưu = =”)
- Cậu đi nhà sách với mình nha! – Gạt sang lời nói của T.A, T.Băng kéo tay nó đi trước. làm cậu bé 1 lần nữa mất hứng.
- Ưhm – Nó cũng đi theo, đi bên T.Băng nó cảm thấy sảng khoái lạ thường, chắc nhờ tấm lòng trong sáng thanh khiết của cô đã giúp nó chăng, chắc là thế rồi.
1 tiếng sau…
- Woaaa…, thiệt là khỏe quá đi, cuối cùng cũng chọn xong cả đóng sách – Nó đang vươn vai ra than vãn, khi nhìn thấy 1 xe đẩy kem ngang qua – Nè, nè, tụi mình qua bên đó mua kem đi nha! – Nó nắm tay T.Băng chạy ngay đến xe đẩy.
- Hân, chị hai, chờ em với, em đang xách nhiều vầy, làm sao chạy nhanh được chờ em với coi! – T.Anh năn nỉ gọi theo.
- Công nhận kem này ngon thiệt ha! Đang trời nắng chan chan thế này, ăn 1 ly kem vô thiệt là tuyệt cú mèo. – Nó nhanh nhảu nói.
-”Bây giờ mình đã hiểu tại sao Minh thích Hân rồi, cậu ấy có nét hồn nhiên, dễ thương, dễ mến mà khó ai có được, mình sẽ không bao giờ được như cậu ấy”- T.Băng nghĩ thầm mà cười chua xót.
Chợt phía sau nghe nghe tiếng chân dậm bình bịch, nó rất nhạy cảm nên biết ngay, nó vừa xoay người lại đã thấy 1 đám gần 20 đứa ở đâu tiến lại gần, nó nhăn mặt biết là có chuyện không hay sắp xảy ra.
- Này 2 cô em đi đâu mà vào con đường vắng hoe thế này vậy, rất là nguy hiểm đó, hay tụi em đến nhà anh đi, nhà anh gần đây lắm, đến đó rồi tụi mình bắt đầu tâm sự ha! – 1 thằng đàn em nói.
- Các người muốn gì đây? Tụi tôi, không có tiền nhiều đâu, các người đi cướp chỗ khác đi. – T.Băng lên tiếng trước.
- ấy ấy, cô em nói gì vậy, bọn anh có cướp giựt ai hồi nào đâu nè, nói thế thì oan cho bọn anh lắm, tụi anh chỉ muốn mời hai em xinh đẹp đây đến nhà bọn anh chơi thôi mà, có làm gì đâu mà em phải sợ đến thế, há há há – Thằng khác tiếng đến mặt T.Băng nói, làm cô phải thụt lùi mấy bước.
- Các người đừng có dòng vo nữa, các người muốn tiền chứ gì, nhưng khổ nổi là chúng tôi không có, còn các người muốn nói chuyện hả, xin lỗi, chúng tôi không muốn nói chuyện với”hạn người”như các người – Nó từ tốn nói.
- Con ranh này, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt hả! Hôm nay tao sẽ cho mày 1 bày học coi còn dám lên giọng với đại ca này nữa không? – Thằng đại ca đó nói rồi xông lên, chưa đầy 3 phút đã bị nó đá văng sang bên.
- Hahahaa, đại ca ơi, sao mà đại ca lại yếu thế hả đại ca, haha – Nó cười chế nhạo.
- Tụi bây xông lên coi còn đứng đó làm gì? – Thằng đó quát mấy tên kia rồi nhìn thấy tình hình nó đang đánh nhau dữ dội với bọn đàn em, hắn nhanh tay tóm lấy T.Băng giở giọng đe dọa.
- Hừm, hừm, tất cả dừng lại ngay – Thằng đó ra lệnh rồi xoay sang nhìn nó- Con nhỏ kia, mày có giỏi thì quýnh tụi đan fem tao 1 cái nữa đi, thì trên mặt con bạn của mày sẽ in 1 vết sẹo dài đấy, để coi nào, ở đây hay ở đây nhỉ – Vừa nói vừa để con dao lên trán rồi lại xuống má của T.Băng làm cô run sợ, khóc lóc.
- Hân ơi, cứu mình với, mình sợ lắm, huhuhu…
Ở đám cây gần đó…
- Ê này, kế hoạch của ông có hiệu quả không đó, ông kiếm đâu ra cái bọn đầu heo đuôi vịt này vậy hả, nhìn là muốn đấm thôi. – Như thủ thỉ nói.
- Thì tìm ở mấy cái ổ chuột chứ đâu, bọn nó được mệnh danh là phá làng phá xóm nổi tiếng đó nha, tìm mệt lắm chứ chẳng chơi. – Hoàng vênh mặt nói.
- Này, các cậu làm gì ở đây vậy! – Bảo ở đâu khều vai Hoàng làm cậu la chói lói.
- Nhỏ nhỏ cái miệng thôi, bị phát hiện bây giờ. – Như bịch miệng Hoàng nhăn mặt nói.
- Ai biểu cái ông Bảo này ở đâu ra hù sao lưng người ta làm tưởng ma sợ đứng tim luôn nè. – Hoàng gãi đầu nói.
- Không ngờ ông mà cũng sợ ma sao. – Bảo trêu.
- Hứ, trên đời này, tui, trời không sợ đất không sợ – Hoàng nói.
- Mà chỉ sợ ma thôi!!!! – Như và Bảo cùng lên tiếng làm cậu bé tức anh ách.
- Thôi, trở lại với kế hoạch đi. – Hòang nhắc.
- Kế hoạch? Hai người bày trò gì vậy. – Bảo tò mò hỏi.
- Chắc mấy bữa nay cậu nghỉ nên không biết, Minh và Hân đang giận nhau, chúng tui muốn 2 người đó làm lành lại nên mới bày kế này nè! – Như giải thích.
- Ờ, vậy tôi có thể giúp gì không? – Bảo suy nghĩ gì đó rồi cũng nói.
- Được thôi, bây giờ tôi chính thức thu nhận cậu vào”kế hoạch vượt qua sóng gió siêu tốc”do tôi đề ra – Hoàng vỗ vai Bảo nói.
- Cái tên gì mà đọc muốn lẹo lưỡi luôn hà! – Bảo trề môi nói, nhưng khi bắt gặp ánh mắt đỏ hoe của Hoàng thì cậu giả vờ cười lwo đi và nói – Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ.
- Tôi đã bày ra xong rồi, bây giờ chỉ còn mỗi việc gọi điện cho Minh thôi! – Như nói rồi 2 người nhìn chăm chú Bảo.
Biết đến phiên mình, cậu thở dài và lấy cái iphone ra…
“01227691761″
- Alo! Minh nghe – Đầu dây bên kia lên tiếng.
- Alo! Minh, mày mau đến khu nhà hát bỏ hoang đi nhe, gần nhà sách Tây đô đó! Hân đang bị một nhóm côn đồ vây đánh kìa, tình thế nguy cấp lắm mày mau đến đây đi nha!
- Con nhỏ đó bị đánh thì có liên quan đến tao à, sao tao phải đến cứu con nhỏ đó chứ! – Bên kia giọng lạnh lùng nói.
- Tùy mày thôi, bọn kiếm chuyện có đến 30 mấy đứa lận (cái này chém nè), tụi nó uy hiếp bắt T.Băng ra, nên tình hình không ổn lắm, mày mau đến giúp đi.
- Sao mày không giúp, để được công anh hùng cứu mĩ nhân, hừ, mà gọi đến tao làm gì!- Minh khinh thường nói.
- Mày… mày muốn nghĩ sao cũng được, tao đang có việc bận nên không giúp Hân được, mày muốn đến giúp hay không là tuy mày thôi, tao không ép đâu! – Bảo nói xong và tắt máy ngay, không để Minh nói câu nào nữa.
- Sao rồi, sao rồi, có đến không? – Như nói.
- Nói nhanh đi, rốt cuộc cậu ta nói gì. – Hoàng hối thúc.
- Cậu ta cứ lảng tránh, hình như là không muốn đến! – Bảo mặt buồn nói, nhưng trong tim thì đang vui sướng đến nhường nào.
- Cái tên chết tiệt này, hắn ta không đến thì tui sẽ thịt hắn ngay khi gặp mặt đấy. – Hoàng nghiến răng nói.
- Chờ 1 lúc thử xem, nếu Minh không tới thì mình sẽ ra giúp vậy – Bảo nói, 2 người kia cũng đồng ý theo.
Ở chỗ khác
- Anh Minh à, ai gọi anh vậy? anh phải đi rồi hả?- Cô gái thân hình chuẩn không cần chỉnh đang ngồi sát vào lòng Minh, nũng nịu nói.
- Không có gì, chỉ là chuyện bao đồng ấy mà, anh không quan tâm.- Minh nói, nhưng miệng thì không cười được, ôm cô gái mà hun hít.

Chương 8:

- Tụi bây mau thả T.Băng ra, rồi tao sẽ đưa tiền cho bọn bây là được chứ gì! – Nó vẫn cứng giọng nói khi mấy thằng khác đang vây quanh nó.
- Lúc đầu có người nhờ tao đùa giỡn với mày 1 tí nhưng mày giám đụng chạm đến tụi tao thì bây giờ không phải là giỡn nữa, hôm nay 1 trong 2 đứa bây phải ở lại”chơi”với tụi tao, hahahaha – Thằng cầm đầu nói xong cười nham nhở, kêu đàn em mình giữ 2 cánh tay nó lại.
- Đâu có dễ ăn như thế! – Nó nói rồi rút con dao ở đâu ra,gạch 1 đường trên tay 2 thằng kia làm máu chảy ra ròng ròng, ai ai ai cũng giật mình.
- Mày…mày mau bỏ con dao đó xuống, không tao cắt cổ con bạn mày liền bây giờ, mau lên!!! – Thằng cầm đầu cố chấn tỉnh mình lại, lấy dao rạch 1 đường trên cổ T.Băng làm cô ứ lên

1 .. 27 28 29 [30] 31 32 33 .. 53
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)