Nghĩ vậy, nó liền lon ton chạy đến chỗ thằng Ben, lân la hỏi dò.
- Này! Mày với cái Mie làm sao thế?
- Làm sao là làm sao?
- “Ka mê zô kô “– vừa nói, con Cheer vừa ra hiệu đúng kiểu bắn chưởng trong truyện “Bảy viên ngọc rồng “rồi nheo mắt sang nhìn thằng Ben đòi hỏi câu trả lời “Vừa nãy tao thấy mày làm thế này với cái Mie! “.
- À…Ha ha ha!!! Thôi không nói đâu! Xấu hổ lắm! – Vừa nhìn thái độ của cái Cheery, thằng Ben lại đột ngột rũ ra cười vì nghĩ rằng vừa nãy chắc trông mình cũng gàn dở như con bạn lúc này. Chẳng may mà có ai ngoài nó nhìn được thì đúng là mất mặt chết!
- Hử? Xấu hổ? Mày có à???
- Tao lại đập chết mày bây giờ chứ! Con lùn này! Thích khiêu khích không? – Vừa nói, thằng Ben vừa đứng phắt dậy, giơ nắm đấm lên định dọa đánh Cheery.
Nhưng con Cheer vẫn chẳng sợ, nó vẫn dửng dưng ngồi rung đùi trên chiếc bàn số 28 của thằng Ben và nói bằng giọng rất chi là thông cảm.
- Mày định đánh tao thật đấy à?
- Mày nghĩ tao không dám à?
- Hầy! Thật tiếc cho bố ******! Họ sẽ nghĩ sao khi tiền của mình bỏ ra cho con ăn học mà đến lớp nó lại chỉ nghĩ đến việc đánh bạn như thế này?
- Cái ***gì thế! Mày lại bắt đầu trình bày đấy à! Im ngay mồm lại! – Vừa nói, thằng Ben vừa nắm chặt tay lại, nắm đấm của nó đã bắt đầu nổi gân xanh.
- Từ từ đã nào…Nghe tao nói nốt đã! Bố *****là ông T và bà N đúng không? Tao đã gặp họ, và họ là những người tốt! Tao vẫn cứ nghĩ rằng mày sẽ giống họ…Nhưng hình như tao đã nhầm! Xin lỗi nhé! Bây giờ thì mày cứ đánh tao đi! Tao sẽ không giận mày đâu! – Vừa nói, nó vừa giở cái vẻ mặt hết sức nghiêm túc của mình ra, nở một nụ cười bình thản.
- Cái con *******này…tao thật…hết hứng muốn đánh mày rồi! Cứ phải làm cho bố mày vừa buồn cười vừa bực mình như thế mới được à!! – Vừa nói, thằng Ben vừa nhăn nhó rồi từ từ hạ tay xuống, cảm giác vừa tức vừa buồn cười khiến hắn không biết phải xử lý con bạn tiếp thế nào. Vậy là thôi, lại giảng hòa.
- Chà! Mày đang làm tao ngạc nhiên đấy! Không định đánh tao thật đấy à? Vậy thì kể cho tao nghe chuyện gì đã xảy ra đi, người tốt! – Con Cheer cố kéo dài giọng nó ra hết sức có thể nghe sao cho thật thuyết phục.
- Hừm, thôi được rồi, nhưng phải hứa với tao là mày sẽ chỉ ngoan ngoãn ngồi nghe thôi đấy! Đừng có ngoạc cái mồm của mày ra mỗi khi bị kích động nghe chưa?
- Kích động?!! Có vụ gì khiến tao bị kích động được hả mày? – Chỉ nghe đến đây, ánh mắt con Che đã sáng lên long lanh đầy những tia kích động rồi…
- Đấy đấy! Chưa gì đã ngoạc cái mồm lên rồi! Vặn nhỏ volume xuống, nghe tao kể đây này…– Nói rồi, thằng Ben bắt đầu đi vào câu chuyện…
Một câu chuyện thật là tuyệt vời và nóng bỏng, vừa nghe, mặt con Cheer vừa đỏ lựng lên, cơ thể nóng bừng, nhưng mà thích lắm! Nhất là mỗi khi nghe thằng Ben kể đến đoạn đúng lúc chúng nó hôn nhau thì bỗng nhiên tivi lại phát ra tiếng hét “Ka mê zô kô “khiến cho hai đứa lại càng thêm phấn khích. Điều này khiến cho Cheery vô cùng thích thú, bởi mối quan hệ của hai đứa bạn nó đã tiến sang một bước mới, điều mà cái Cheer vẫn luôn chờ đợi! Vì trong vụ này thì nó chính là bà mối mà! He he!
…
- Ơ thế là hết à? Đang hay thì đứt dây đàn à…Thằng anh khốn kiếp…– Đang nghe câu chuyện đến hồi cao trào thì thằng Ben đột ngột kết thúc bằng tiếng chuông phá hoại do thằng anh cái Mie mang lại khiến Cheer không khỏi bực mình.
- Ừ! Quá khốn luôn ý! Mà mặt thằng đấy nhìn sao mà ghét thế! Cứ lạnh đăm đăm như kiểu vừa bị cắm đầu vào **ý!
- Ha ha…cắm đầu vào ***!!! – Nghe cái giọng điệu vô cùng cay nghiệt của thằng Ben mà Cheery chỉ muốn ngã ra cười! Công nhận con này tục thật! – À…thế còn chuyện với cái Vi thì sao rồi? Mày đã giải quyết xong chưa?
Nhắc đến Vi Vi, mặt của Ben lập tức tối sầm lại, những hình ảnh xưa cũ bỗng hiện lên trước mắt khiến hắn không thể nào quên, vừa yêu mà cũng vừa hận. Nhưng không thể trách được, Vi đã bỏ hắn đi theo một thằng con trai xứng đáng hơn nó, nó sao có thể so sánh với thằng đó…Chỉ biết trách phận mình “bạc “thôi!
- Còn nhắc đến con khốn đó nữa là tao cho mày ăn đòn đó?
- Ừm được rồi! Tao cũng chẳng muốn làm tay mày bị thương đâu! Nhưng muốn giữ răng miệng chắc khỏe, làm ơn ăn nói cho cẩn thận! – Trước cái giọng điệu bất cần bất lối của thằng Ben, con Cheer lại nhẹ nhàng đe dọa bằng cái giọng hiền lành vốn có.
- Răng tao vẫn còn chắc lắm!
- Mày muốn thử không?
- Không!
…
Sau khi cuộc đàm đạo với thằng Ben kết thúc, Cheer lại trở về chỗ ngồi, nhìn thấy thằng Yan đang cắm mặt xuống bàn, trườn người ra ngủ, nó lại thấy buồn cười và muốn chạy lại trêu. Thế mà ngay khi con bé vừa mới đặt mình xuống ghế, thằng Yan đã vội bật phắt dậy, quay sang nhìn nó, ánh mắt khó hiểu.
- Sao…sao lại nhìn tôi như thế? – Cheer hỏi vẻ đề phòng.
- Tôi kể cho cô nghe một câu chuyện này…xem cô thấy tôi có ngu không nhé! – Xích lại gần Cheer, Yan hào hứng kể.
- Thôi khỏi đi, không cần kể thì tôi cũng biết anh ngu rồi mà!- Vừa nói, nó vừa xua tay vẻ rất thản nhiên khiến thằng Yan lại bực mình.
- Cái gì cơ??? – Mặt thằng Yan tối sầm nhìn nó.
Nhận thấy dấu hiệu chẳng lành, Cheer vội xoay người quay lại phía Yan mỉm chỉnh mặt nghiêm túc.
- Chuyện gì? Kể đi.
…
“Là thế này, tối hôm qua tôi có đi uống rượu với lũ bạn, đến lúc về, chúng nó tự gán ghép cho mỗi thằng một em với nhiệm vụ bắt đưa về “tận nhà”. Nhưng chẳng may trên đường về em ý lại nôn thốc nôn tháo, người say bí tỉ, hỏi gì cũng không nói. Lúc đó tôi cuống quá, gọi cho bạn thì chẳng thằng nào nghe…”
“Thế là anh đưa cô ta về nhà anh à?!” – Cheer mở to hai mắt ngạc nhiên hỏi.
“Sao cô biết “
“Tôi biết ngay mà!!! Lạ gì các anh!! “– Cheer xị mặt trả lời, vẻ khinh thường thấy rõ.
“Ừ thì có đưa về nhà, nhưng không phải như cô nghĩ đâu!”- Mặt thằng Yan nhăn nhó, rồi hắn lại kể tiếp.
“Sau đó, tôi đưa cô ta về nhà, chẳng may tối qua cả nhà tôi lại đi vắng…”
“Tiện thế còn gì…” – Cheer mỉm cười đầy ẩn í…
“Điên à! Cô nghĩ đi đâu mà xa thế! Xong tôi đưa cô ta lên phòng mình…”
“Ôi trời ơi!!! Hay thế!!! Sau đó thì anh làm gì??? “– Mắt nó càng lúc càng sáng quắc lên thích thú.
“Đặt lên giường, lau mặt mũi, rồi để cô ta ngủ ở phòng tôi, tôi xuống phòng khách ngủ…” – Vừa nói, mặt thằng Yan vừa ánh lên vẻ tự hào rạng rỡ -“Cô thấy sao? “
“Ngu thế! “– Cheer chả lời ỉu xìu – “Thức ăn dâng đến miệng rồi mà còn cất đi, đậy lồng bàn vào cho nó nguội, ngu thấy sợ!!! “
“Sặc! Cô điên à! Loại con gái ý biết nguồn gốc từ đâu ra mà dám chén bừa! Chẳng may mang bệnh vào người thì sao! “
“Ừm ha…Anh nói nghe cũng không phải không có lý!“– Cái Cheer lại gật gù – “Vậy xem ra anh cũng không ngu lắm đâu! Ha ha! “
“Này con lùn kia! Thích chết không! Mở miệng ra là nói tôi ngu như thế mà được à! “
“Thì sao? Tôi có tội gì khi tôi thật thà?” – Cheer lại nhún vai vẻ thản nhiên khiến thằng Yan càng bực mình, thằng Yan nắm chặt tay, định giơ lên dọa đấm, xong nghĩ gì đó hắn lại hạ xuống, miệng lầm bầm…
“Hừm…Chỉ vì tôi yêu cô nên tôi mới không dám đánh cô thôi đấy! Đồ lùn!”
Giọng nói của thằng Yan rất nhỏ, lúc đó Cheer có thể cảm nhận rõ rằng hắn chỉ vừa mới lỡ lời, bởi vừa nói xong thì Yan đã vội quay mặt đi chỗ khác, chẳng th