Truyện Hay One Way Ticket Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Polaroid
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Hay One Way Ticket Full

Truyện Hay One Way Ticket Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2219

Truyện Hay One Way Ticket Full


“Ngoại, con sắp đi xa.”
“Đi đâu nữa hả con?”
“Con đi nước ngoài.”
“Cũng tốt đó con, rang đi học cho giỏi nghen.”
“Con muốn bắt đầu lại, con sẽ đi tìm một người.”
“Ai vậy con?”
“Con gái của ngoại.” tôi trả lời trong ánh mắt kiên định, đầy sự tự tin của mình.
“Ừ phải rồi, con be1 đáng yêu đó…”
“…”
“…”

“Dzô đi an hem, không say không cho về nha.” Thằng dê già vẫn oang oang như mọi khi.
“Tao có chuyện muốn nói.” Tôi khẽ ược hết lyrượu rồi điềm tĩnh lên tiếng.
“Chuyện gì vậy anh?” cả đám hỏi.
“Lần này là lần cuối mình gặp lại. Tất cả giải tán, bọn bây rang sống tốt, làm lụng kiếm tiền…”
“Đại ca, sao nữa vậy. Vì ai nữa…” thằng dê già lớn tiếng ngạc nhiên.
“Không vì ai cả, vì bản thân tao. Vì tụi bây.”
“…”
Cả đám im lặng, không khí ồn ào sôi nổi đã biến mất. Chợt thấy 2 bàn tay đặt lên vai tôi. Tôi nhìn, thằng Đức và thằng Heo Sữa mỉmcười đồng cảm. Chúng nó hiểu lần này không như lần trước nữa, tôi đã làm đúng. Cám ơn, chỉ có 2 đứa bây là hiểu tao. Tôi nắm chặt lấy tay chúng nó.

Ngày thứ 1100 không có em
Tiểu Lợi, hôm nay trời xanh mây trắng, ánh nắng chan hòa. Anh thấy lòng mình thật thanh thản, không vướng bận. Anh đã làm đúng phải không em?Em hãy chờ anh nhé. Không bao lâu nữa, đôi cánh em gửi lại cho anh sẽ đủ lớn, anh sẽ dung nó bay đến với em. Đợi anh nhé, Lợi Lợi.

“Đại ca, anh đi giữ gìn sức khỏe…” thằng dêgià rơm rớm nước mắt.
“Ngốc.” tôi xoa đầu nó như anh đã từng làm ngày xưa với tôi.
“Tao có phải anh của mày không?”
“Anh luôn là đại ca của em, mãi mãi…”
“Vậy thì nghe lời tao, bỏ hết tất cả đi, học hành cho tốt, lo cho bà già, hiểu không?”
“Dạ hiểu…”
Nó khóc còn to hơn.

“Chào 2 chiến hữu…” tôi ôm chặt lấy 2 người anh em này, không biết bao giờ mới gặp lại.
“Lên đường mạnh giỏi, nhớ gửi mail cho bọn tao. Bọn tao nhớ mày nhiều lắm…”
Chúng nó cũng bồi hồi không kém.

“Em đi nha chị…”
“Đồ quỷ, phải gọi là cô biết chưa?”
“Cô mãi là cô giáo em thương yêu nhất. Mai mốt em bé ra đời, cô nhớ gửi hình cho em xem.”
“Được rồi, ráng học nha. Cô sẽ nhớ em nhiều lắm.”
Cô xoa đầu tôi cười hiền.

“Mẹ, con đi…”
Mẹ không nói gì, ôm tôi thật chặt, tôi cảm nhận được vai áo mình ươn ướt. Lòng tôi lúc này ấm hơn bao giờ hết, con yêu mẹ nhiều lắm.
“Giữ gìn sức khỏe nha con, qua đến nơi nhớ báo tin cho mẹ.”
“Dạ.”

Vẫy tay chào tất cả, bạn bè của tôi, anh em củatôi, gia đình của tôi, người thân của tôi, quê hương của tôi, tôi sẽ nhớ nhiều lắm. Tạm biệt. Tôi sẽ trở về 1 ngày không xa. Tạm biệt!!!

Khi ta ở đất chỉ là đất ở.
Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn.

Hồi 13: Khung trời mới lạ.

Hong Kong International Airport,
Từ đây sang Đại Lục chỉ mất một chút thời gian thôi. Chưa bao giờ tôi gần em đến thế. Sân bay này thật là hiện đại, to hơn sân bay nước mình rất nhiều. Nếu như phi trườngquê nhà là nơi mang lại nỗi đau, khép lại những chuỗi ngày êm đẹp của tôi, thì cái sân bay này sẽ đưa cuộc đời tôi sang trang, nhưng chưa biết là vui hay buồn.
Trong lúc chờ chuyến bay chuyển tiếp, tôi cảm thấy nhạt miệng.
“Cho tôi 1 ly cà phê”

“Của anh đây.”

“Đắt vãi đái.” Tôi buộc miệng.
Lúc quay đi tôi bất chợt nhìn thấy 1 thằng đứng kế bên tôi đang nhìn mình, há hốc mồm.
“What’s wrong?” tôi hỏi nó
“Người Việt hả?”
“Ừ.”
“@#$%^&”
“Nói gì vậy?Nói lại đi.” Léo nhéo không nghe được gì.
“Đến đây còn nghe được tiếng Việt, ấm lòng ghê.” Nó lập lại rành rọt.
“À.” Tôi bất chợt mắc cười.
“Tôi nói chuyện khó nghe lắm phải không.” Nó chợt hạ giọng.
“Ừ, nghe không quen.” Tôi cười.
Trò chuyện 1 lúc mới biết, nó là người miền Trung, cũng sang du học như tôi, tôi và nó cùng tuổi nhưng nó sinh cuối , còn tôi thì đầunăm. Trùng hợp là nó với tôi học cùng trường, lại ở cùng ký túc xá. Quả thực cái giọng của nó rất là khó nghe, đa số mỗi câu nó đều lập lại 2 lần tôi mới hiểu được nó muốn nói gì. Sau này lâu dần rồi tôi cũng quen, cả đám đặt biệt danh cho nó là MC. Nó là1 thằng lập dị, cả đời niềm vui của nó là 2 thứ: game online và game không online. Ngoài ra nó không quan tâm bất kì thứ gì khác. Hình như với nó game là niềm vui, là cuộc sống, là không khí vậy. Đa số học sinh đi du học đều buồn, nhưng nó bảo nó thì khác, nó mừng như bắt được vàng khi nghe tin bố nó cho đi nước ngoài. Tôi hỏi vì sao, nó bảo tại vì sang đấy không ai quản, nó có thể tự do chơi game thoải mái. Nghe xong tôi cười muốn lộn ruột, nó cũng cười theo.
Đây là người bạn đầu tiên của tôi khi xa quê hương.

4 tháng sau,
15 phút…
“Anh Dũng ơi, anh về đi. Bọn nó đi săn anh kìa.”
“Ừ, đợi tui farm nốt đợt creep này rồi về.”
“Trời ơi, muộn rồi, anh ráng ăn hết đi, đừng bỏsót con nào, mua hết đồ để nhà đi, chết đỡ mất tiền.” tôi ngao ngán.
“Trời, sao ở đâu mà đông quá vậy?Tui chết rồi…”
“Chán anh quá, cắm mắt cho rồi vẫn chết. Má, có mỗi ông Dũng cùi mà 4 thằng đi gank là sao?”
Cả đám ngổi bàn dối diện cười sặc sụa.
“Mẹ, 3 thằng bây trốn đâu hết, lại toàn mấy con có blink tàng hình, thắng MC kia thì chạy nhanh vãi đái. Có mỗi ông Dũng đang tung tăng ở giữa, không giết thì lấy tiền đâu mà ăn?” thằng OD ôm bụng cười.

35 phút…
“OD ơi, tao đánh mấy con creep rừng gần hết máu rồi, mày vào đánh mấy cái là ăn.” Thằng mập lên tiếng.
“Mẹ, đồng đội như chim. Để tao carrier mà chết liên tục, giờ còn giở trò sỉ nhục…”
“Má, tao nói thật, giờ creep to rồi, mày đánh mỏi tay được 20 mấy gold không khéo bị nó tát chết, vào ăn bãi creep rừng được 60 mấy đồng, không chịu thì thôi. Ha ha.”
“Im đi…”
“Ê OD, thằng Tùng nhỏ vứt 2 cái bracer trong secret shop kìa, vào lấy đi, bọn tao không mai phục đâu…Ha ha ha.”
“Tổ cha chúng bây…”
“Nhục vãi đái, ha ha…”

48 phút
“Hay quá, chúng nó chết hết rồi, push thôi, thắng rồi…”
“Anh Dũng ơi, anh đi farm nãy giờ đã chưa, đồng bọn chết hết rồi giờ anh mới về làm gì?” tôi chán nản.
“Nether blast…Double kill…Tripple kill”
“Trời ơi cái gì vậy, ông Dũng ở đâu ra vậy?”
“Tripple kill…”
“Má, tao bị con sex book hút mana chết mới nhục.” thằng mập la lớn.
“Hô hô còn mỗi tao sống, ông Dũng hết skill rồi, push thôi, chúng bây yên tâm, thắng rồi. Hô hô” thằng OD tỏ vẻ khoái trá
“Tripple kill…”
“Cái đéo gì thế này?”
“Dagon chết chứ gì. Sex book 3, Dagon 5. Vãi hàng.” Thằng Bách xoa cằm gật gù.
“Trời ơi anh Dũng ghê quá, thắng rồi, push lại đi anh. Anh Dũng tỏa sáng rồi. Dũng siêu nhân, chúng em yêu anhhhhhhhhhh” cả đám bọn tôi nhao nhao lên.

Tôi qua đây đã được 4 tháng, đã quen với cuộc sống mới, quen được nhưng người bạn mới.
Thằng OD cùng với thằng MC là 2 người bạn thân nhất của tôi ở nơi xa lạ này. Nó là người Hà Nội, tính tình cũng quái dị không kém thằng kia. Cho nên sau này khi dọn ra ở riêng với 2 đứa chúng nó, mỗi lần bọn tôi cãi nhau là cái nhà loạn lên, đủ thứ tiếng, y như là chiếntranh 3 miền đất nước vậy.
Nếu như thằng kia coi game là sinh mạng, thì với thằng này, anime và những bản nhạc cổ điển là cuộc sống của nó. Chỉ khác ở chỗ là nóbiết thích con gái, thằng kia thì thậm chí đưa mắt nhìn cũng không thèm. Khi đã thân nhau rồi, nó kể với tôi hồi học cấp 3, nó cũng thích 1 cô bạn cùng trường, yêu nhau 3 năm trời, tình cảm sâu đậm. Nhưng vì lý do gì đó mà nó không muốn nhắc đến, thế là chia tay. Nó chán nản nên đi qua đây học. Tôi cũ

1 .. 10 11 12 [13] 14 15 16 .. 47
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)