Truyện Hay One Way Ticket Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Duck hunt
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Hay One Way Ticket Full

Truyện Hay One Way Ticket Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2235

Truyện Hay One Way Ticket Full

ángbuồn, hai hàng mi cong vút khẽ sụp xuống, che đi nỗi thất vọng.
Tôi bước nhanh ra khỏi lớp.
“Này, bạn ông chừng nào mới đến. Đợi bạn ông đến rồi mới được đi.”tiếng con béo lại oang oang.
“Phiền lắm rồi nha. Muốn gì” Tôi gằng giọng.
“Thôi bạn đi đi. Mình làm thay cho, đợi chút nữa có người lên thế, mình về.” cô bé cất tiếng nói dịu dàng làm cơn tức giận trong lòng tôi tan biến.
“Vậy cám ơn. Còn gì nữa không bà béo?”
“Đi cho khuất mắt đi.”
Tôi quay sang cô ấy, nháy mắt rồi chạy nhanh xuống cầu thang. Cái bảng tên trông quen quen, à nhớ ra rồi…
Nhóc đẩy mạnh tôi một cái, suýt nữa ly rượu rơi xuống đất.
“Anh đang suy nghĩ gì đấy?”
Tôi quay sang, cốc vào đầu nhóc một cái.
“Con nhóc này. Làm gì mạnh tay thế hả?”
Nhóc xoa đầu, lè lưỡi:
“Tâm trí để ở đâu mất. Sinh nhật người ta mà đến cả món quà cũng không thèm tặng.”
“Thân quá rồi, quà cáp gì nữa, mà nói thử xem, em thích gì nào?”
Nhóc cười lém lỉnh.
“Mì xào dòn, rau câu trái cây, bánh cuốn…Cái gì mà ngon ấy.”
“Lại ăn uống, lúc nào mở miệng cũng ăn uống…”
Thằng dê già đưa ly lên môi, nhấp nháp cái thứ nước cay nồng trong cốc, mở miệng:
“Ừ, ăn nhiều sẽ thành heo. Mà tao thấy mày cũng mập lắm rồi.” dứt lời nó cười ha hả.
“Tao có 42 kí thôi. Mập cái đầu mày.”
“Tao có 51 kí nè, thua tao có mấy kí, còn chối à?”
“Đó là tại mày ốm, đồ ngu…” Nhóc gân cổ lên cãi.
“Thôi thôi, lớn rồi, đừng biện minh nữa…Ha ha…”
“Im.”
Nhóc đưa tay nắm lấy tai nó, kéo mạnh. .
“Đau, con này…”
“Sao?” vẻ mặt đắc ý, vênh váo.
Hai đứa nó lao vào đánh nhau túi bụi. Y như chó với mèo, suốt ngày hết cãi lộn rồi đến đánh đấm.
Tôi biết nhóc từ lúc mới vào trường, em là bạn thân của thằng dê già, tính tình nhí nhảnh, cũng nhiều khi cộc lốc đến khó hiểu. Nhóc hay lẽo đẽo theo tôi và nó, y chang như Tiểu Lợi ngày xưa. Nhiều khi nhóc buồn, không nói với ai cả, lẳng lặng đi ra ngoài sân trường, trong lúc trời đổ mưa tầm tã…
Nhóc đứng đó, một mình, mặc cho tôi và nó kêu thế nào, dụ dỗ thế nào cũng không chịu vào. Thế là tôi bước ra sân trường cùng với em. Nhóc không nói gì, bất chợt ôm lấy tôi thật chặc, khóc rấm rức, người cả hai ướt sũng nước mưa…
Nhóc là điển hình cho câu nói:
“Con gái sớm nắng chiều mưa.”
Mới vừa cười hì hì đó thôi, quay qua quay lại, mặt đã chù ụ một đống, có khi còn khóc vì những chuyện nhỏ nhặt không đâu vào đâu.
Tôi coi nhóc như đứa em gái nhỏ. Em hay đùa, hay chọc tôi. Nhiều khi hơi quá quắt, hay những lúc tôi đang không vui trong lòng, nhưnhìn thấy được sự không vừa ý trong ánh mắt của tôi, em lí nhí xin lỗi hoặc ngồi xuống bên cạnh, không nói một lời, chia sẽ nỗi buồn với tôi trong lặng lẽ.

“Hai đứa bây có thôi không?Bể hết ly chén bây giờ.”
Nhóc và nó buông nhau ra, thằng dê già xuýt xoa sờ lên cánh tay bị bấu chặt, vẫn còn rỉ máu. Em thì ngồi đó, vênh mặt lên nhìn nó hả hê:
“Cho mày chừa.”
“Tao hỏi thật, mày phải con gái không?Làm gìcó đứa con gái nào dữ dằn như mày.”
“Tao không phải con gái chứ là gì.”
“Thằng nào ngu lắm mới chịu quen mày. Ế suốt đời nha con.”
“Ai bảo mày không có?” nhóc hất hàm trả lời.
“Ờ, có thằng Ki đó, nó yêu mày lắm. Ha ha…”
“Dẹp đi.”
Tôi cũng thêm vào:
“Để anh gọi thằng Ki ra nhé.”
“Dẹp đi mà.”
“Trời ơi, thằng Ki tốt thế mà còn chê, chiều nào cũng kêu tao chở sang nhà mày, ngồi bên đường uống nước trồng cây si. Chung tình thế mà chê…”
“Không nghe, không nghe…”
Em bịt chặt hai tai lại, la lớn.
Tôi cũng không hiểu sao em tránh thằng Ki như tránh tà, có lẽ nó quá dồn dập, vồn vã. Từ tình bạn mà chuyển sang tình yêu cũng khó lắm, ai bảo dễ dàng, như hai đứa nó, đến giờ cả bạn còn không làm được.
Tuy là có đôi lúc sổ sàng, nhưng nhóc cũng như bao đứa con gái khác, cũng thích lãng mạn, thích những thứ trẻ con. Thằng Ki thì có lẽ đọc tiểu thuyết tình cảm nhiều quá, nên bị nhiễm nặng, lúc nào cũng sướt mướt. Có lần để tỏ tình với nhóc, nó lên forum trường, làm cả một bài thơ dài hơn trang giấy A4, lời văn thì phải nói là cực kì sến, không thể nào sến hơn được nữa. Nhóc sợ quá, bỏ luôn nick, không bao giờ dám lên forum nữa. Phương châm của thằng Ki là”nhất cự ly, nhì tốc độ” cộng thêm chai mặt lầm lì, nó tựtin là sẽ thành công. Nhưng nó đâu biết nhóc không phải như những đứa con gái khác. Em có cá tính độc lập, tính tình lại kì quặc, đôi khi không ai biết được em đang nghĩ gì và muốnlàm gì,
nói chung cứ y như một quả boom nổ chậm.

“Nhìn đại ca có vẻ không vui.”
“Không có gì, lâu rồi không đến đây. Mày cũngbiết tao bây giờ không thích mấy chỗ đông người mà.”
Nhạc đến giờ lên, ồn ào, bức bối.
“Sao anh không nói, mình đi đâu cũng được mà.”
Giọng nhóc có vẻ buồn buồn.
“Không sao, hôm nay sinh nhật, chiều em tí cũng được. Lát muốn ăn gì, anh dẫn đi.”
“Cám ơn anh. Hì hì.”
Tôi lấy trong túi ra một cái hộp bằng nhung nho nhỏ, cười với nhóc:
“Này…”
“Gì vậy?”
“Xem đi rồi biết. Hỏi nhiều quá.” Tôi nháy mắt.
Bên trong chiếc hộp là một sợi dây chuyền, cómặt hình con gấu Pooh, thứ nhóc thích nhất. Nhìn nhóc như thế nhưng mà phòng thìkhông khác gì phòng của một cô bé mơ mộng, trẻ con. Thú nhồi bông chật nít khắp nơi, từ trong tủ quần áo, đến kệ sách, rồi cả trên giường, không đâu không có. Tôi nghĩ thầm có lẽ sau này, chỗ ngủ cũng không còn.
Nhóc cầm sợi dây, xoay tới xoay lui ngắm nhìn, mắt long lanh niềm vui sướng.
“Đeo giùm em.”
Tôi mỉm cười cầm lấy, luồn tay qua cái cổ trắng ngần, thon thon của nhóc, nhẹ nhàng cài móc nối. Vuốt tóc em sang một bên, tôi nhìn, cũng hợp quá đấy chứ. Nhớ đến lúc đi đặt làm mặt dây chuyền cho em, tôi với thằng dê già quê hết chỗ nói. Cái ông thợ hoàn kim, cứ nhìn bọn tôi rồi tủm tỉm cười. Có phải làm cho bọn tôi đâu, tôi với nó không trẻ con đến mức như vậy…
Nhóc cười thật tươi, nụ cười rạng rỡ y như trẻ con. Bất chợt, em vòng tay qua cổ tôi, hôn lên má một cái thật to rôi tiếp tục cười hì hì. Tôi cũng quen với hành động này của em lắm rồi, nó không có ý gì khác ngoài lời cảm ơn. Nhớ lại lần đầu tiên em làm vậy, tôi giật cả mình, riết rồi từ từ thấy cũng bình thường. Nhiều khi đang trong trường, ngồi ănquà vặt, em cũng hay đu lên cổ tôi mà hôn, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người xung quanh. À không, đâu chỉ có ngạc nhiên, dường như ở đâu đó có ánh lửa vừa tóe lên thì phải…
“Này này, tao nữa…” thằng dê già đưa tay chỉ lên má, có vẻ hứng thú lắm.
“Chát !”
Nhóc tát một cái vào mặt nó. Tôi bật cười…
“Sao mày thiên vị quá vậy, tao cũng có công đi mua mà.” Nó xoa xoa mặt, trách móc.
“Mơ đi con ạ. Mày có bạn gái rồi. Tao mà hun mày, con Tr giết tao.”
“Có bồ rồi cũng lỗ nhỉ. Phải chi làm người tự do.” Nó chép miệng ra chiều tiếc rẻ.
“Mày dám nói thế à?Tao mách nó cho biết.”
“Ê ê, tao giỡn thôi. Đừng nói nó, chết tao.”
“Không biết, tao nói.”
“Đừng giỡn mà…”
“Đãi tao đi ăn thì tao mới tha.” Nhóc cười tinh nghịch, hất hàm lên nói.
“Rồi rồi, ăn thì ăn. Khổ cho phận con cò.”
Nhìn hai đứa nó tôi không nhịn cười được, cólẽ nói bọn nó là oan gia cũng chẳng sai, nói chuyện ba câu là cãi nhau hết hai câu. Đứa nào cũng như con nít.

“Đại ca, anh biết thằng H đang cưa con BQ lớpAnh không?”
Tôi hững hờ nâng cốc rược.
“Biết, thì sao?
“Ban đầu ai cũng nghĩ nó không cưa được, ai dè…”
“Sao?”
“Hình như con đó cũng thích

1 .. 24 25 26 [27] 28 29 30 .. 47
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)