Truyện Nếu Một Ngày Anh Hỏi...Em Là Ai? - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
Snack's 1967
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Truyện Nếu Một Ngày Anh Hỏi...Em Là Ai?

Truyện Nếu Một Ngày Anh Hỏi...Em Là Ai?

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 2605

Truyện Nếu Một Ngày Anh Hỏi...Em Là Ai?

đây rồi?” – Đan bật ngửa vì giật mình.

- Àk. Các người là mấy cái ra đa *Hương túm Kiệt xềnh xệch đến chỗ 2 gã*

- Ra…ra đa? *Tuấn chỉ hơi bất ngờ khi có tên thân mật thui mà! *

- Các người vào hết trường Hạ Long là để giúp gã Kiệt bắt nạt tui đó hả?

Đáp lại Hương là tràng cười giương giương tự đắc của cả 3 gã.

- Linh Nguyễn, J- Max, NewMen đâu phải công sức của các người gây dựng. Thế này gọi là Ăn cướp!!!

- sao cũng được. Cô bạn đáng yêu ạk. Việc của bọn tôi chỉ là giúp gã Kiệt. Chấm hết *Trung bước đến lôi Kiệt về, Tuấn cũng nhào đến lôi cùng Trung*

- nàjjj…Tụi bay sắp phanh thây ta rồi ákkkk

Hương biết có nói cũng chẳng lọt tai mấy con trâu này nên tức giận xô cửa bỏ đi. Đầu Hương đang dò xét từng phương án “páo thù”thì Đan – Huyền – Ân đứng ngay chỗ cửa. Cả 3 bủn rủn tay chân mà nhìn Hương. Khuôn mặt dễ thương của Hương lại thả lỏng, sáng bừng một cách rực rỡ như mặt trời.

- Ak!!! Đan! bạn sang đây tìm tớ àk?

Kiệt cùng 2 gã quay nhìn Đan làm cô nóng ran người. Kiệt, hắn nhìn Đan chăm chăm, không cười không nói, khuôn mặt hắn trầm tư một cách kì lạ.

Chính cái thái độ đó làm Đan không thể nào tự nhiên mà per hắn để tiếp chuyện Hương.

- Tớ…tớ…*toát mồ hôi* Cậu học ở đây sao?

- Ừk, hì. Cậu gặp tớ thường xuyên ở cầu thang mà.

- *Nín thinh – lục tìm trong đầu xem đã gặp Hương lúc nào*

- Hey, xin chào

Huyền và Ân cười thật tươi, thì ra Tùng cũng lên lớp Hương để xem cái gã Kiệt chết tiệt. Tùng có vẻ ngoài lạnh lùng làm mấy em đi qua đều phải lời ra lời vào tấm tắc khen ngợi anh đẹp trai. Mà hắn đẹp thật chứ bộ, tầm hắn chắc cũng phải “nằm vùng”hotboy trường.

- Có cả bạn của Đan nữa, mọi người xuống căng – tin đi?!

Đan nhanh chân chạy đi, liếc qua Kiệt và thấy hắn vẫn ngồi trên bàn, tay chỉnh cái cổ áo bung 2 chiếc cúc (vì Hương). Hắn dõi mắt theo từng cử động của Đan nãy giờ.

Mọi chuyện lắng xuống, đám ồn ào vãn dần, chỉ còn lũ nữ sinh đứng lại ngắm nhìn 3 gã dân Hàn Quốc. Kiệt thở dài nhảy xuống bàn, kéo lại cái áo khoác, lườm Trung và Tuấn.

- Đến muộn! *Kiệt hậm hực*

- Nghỉ giải lao là bay sang luôn còn gì *Tuấn bĩu môi* Tình yêu Cà rốt của tớ vừa bị nhỏ phù thủy mắng như tát nước…

- Phiền phức. Con bé đó đúng là một vấn đề, nó khó lường hơn thằng anh nó *Kiệt gãi đầu chán nản*

- Chúng ta tập trung ở đây là để “xử”nó đấy thôi?! Đừng than thở nữa.

- Ôi Cà rốt, Chi đâu??? Nó vào học cùng lớp cậu mà?

Kiệt nhướn 1 bên lông mày, quay lại hướng tầm mắt về phía cuối lớp. Đám con gái bu kín, nhưng chẳng có đứa nào dám bắt chuyện vs anh đẹp trai đang gầm ghè tỏa ra lửa sầu ngùn ngụt.

- Ghừ…Ta hok muốn, tại sao ta phải học cùng lớp vs Kiệt!? Hix, nó đến đây vốn dĩ là gây chiến tranh, ta cũng phải cùng nó chịu đựng con nhỏ đó sao…*cay cú bấm bùm bụp cái máy điện tử cầm tay*

Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 599×401.

- Hắn…đang tức giận cái gì thế? *Trung ái ngại*

- hắn ghét học cùng lớp vs tớ *cười đau khổ* đơn giản vì hắn không muốn ngày nào cũng phải chiến tranh.

- Ừm, hắn là tuýp người thích ôn hòa…*Tuấn gật gù*

- A A A A…TA MÚN CHUYỂN LỚP!!! DÙ PHẢI ĐUỔI 1 KẺ NÀO ĐÓ ĐỂ CÓ CHỖ TRONG LỚP THÌ TA CŨNG PHẢI CHUYỂN!!!

Tiếng gào thét đập phá của Chi càng làm cho lớp học hỗn loạn hơn…

Dưới căng tin trường Hạ Long, Đan ngồi mân mê vs Hương và Tùng, Hương hoạt bát làm câu chuyện nào cũng trở nên thú vị. Mặc dù vậy Đan không khỏi băn khoăn về sự xuất hiện đồng loạt của Kiệt và bạn hắn, chưa kể còn tề tựu về trường Hạ Long này.

- Hương ơy, bọn Kiệt về hết đây thì cậu vs Tùng sẽ khổ lắm *Ân tỏ ra rất cảm thông vs Hương*

- Hok sao! Khi quyết định phá phách Dự Án tớ đã lường trước rồi. Chỉ có điều hok ngờ cả bạn bè hắn cũng tới.

- ỦA. Kiệt tới đấy…không lẽ để gây khó khăn cho cậu? *Đan liếng thoắn thật nhanh suy nghĩ vừa vụt qua trong đầu*

- Chính xác rồi! *Hương bắt đầu nóng rực toàn thân* Vì tớ học trường Hạ Long nên 4 thằng đó mới kéo đến học. Chưa kể Tùng và Đan cũng học cùng tớ, chẳng khác gì 1 mũi tên trúng 3 con gà tây!

- Ez’ xui xẻo xui xẻo *Huyền nhắm chặt mắt khấn vái* Có Kiệt thì chắc chắn có con hồ ly…

- Hok sao. Hắn cũng chẳng thể làm gì được chúng ta, người đang gây khó hắn là chúng ta cơ mà…

- Ui ui Anh Tùng nói chuẩn! Hí hí *Ân hò reo*

Ai buồn ai lo ai khó chịu Đan cũng mặc xác, Đan chỉ cần biết Kiệt sẽ học chung trường vs cô tầm 1 tháng là Đan vui rồi. Sẽ nhiều cơ hội để Đan tiếp cận Kiệt, ông trời…còn có chút lương tâm!!!

- Ừkm, hoàn cảnh này hơi bị bất lợi cho Đan và gia đình Đan *Huyền ghé tai nói vs Hương*

- Hử??? Tại sao???

- Tại sao gì cơ? *Đan quay ra nhìn*

Huyền luống cuống, Huyền muốn Hương và Tùng rõ tình hình Đan – Kiệt, nhưng Huyền không muốn Đan nghe, đó là vết thương Đan đã khổ sở bấy lâu. Hương – Tùng lại càng tò mò, giục giã Huyền nói cho bằng được, Đan còn đang ngác ngơ như con nai tơ.

- Mọi người đang nói về chuyện gì vậy Huyền? *Đan hỏi*

- …Không có gì…*ấp úng*

- Huyền đang nói cậu rơi vào hoàn cảnh bất lợi vì Kiệt *Hương trích dẫn*

Đan cúi mặt không nói gì, tay cô chạm nhẹ vào cốc cafe nóng, trầm ngâm 1 lúc. Cả bàn im lặng như tờ, Huyền bị Ân bẹo cho mấy phát đỏ cả lưng, Hương ăn năn thấy rõ.

- Tớ…nói sai rồi sao? *bẽn lẽn*

- Sao lại sai, tớ mới sai! *Huyền nói nhỏ*

Cả 2 lại hướng con mắt mặc cảm tội lỗi vào Đan, mong chờ sự tha thứ độ lượng.

- …Hì, chuyện qua rồi thì cứ phải quen dần thôi. Tớ không để ý đâu *Đan ngẩng mặt cười tươi rói*

Hương và Huyền thở phào nhẹ nhõm.

- Nếu cậu không để ý thì…Huyền, kể tiếp đi!!! *háo hức*

- Là vầy, trước kia Đan vs Kiệt, không, Đan vs Jung Min yê..

“BINH” – cái bánh mì phang thẳng vào đầu Huyền.

- E hèm, Hương àk. Trước kia tớ vs Kiệt cũng quen biết chút ít, thế thui. Haha.

Huyền nước mắt ngắn nước mắt dài lừ Đan thì lập tức bị Đan lừ lại, kèm theo chính là 1 ánh mắt biết nói:

“Ghừ, cậu hok được cho Hương hay ai khác biết chuyện tớ vs Jung Min rõ chưa??? ”

Huyền bủn rủn, khóc thút thít, nhìn thấy cái bánh vẫn còn trên tay Đan, Huyền đành chấp nhận lùi bước để bảo toàn tính mạng.

- Cậu không thấy chuyện của cậu vs Jung Min sớm muộn cũng lộ ra àk? *Huyền phụng phịu*

- nếu tớ lợi dụng sự ràng buộc vs Jung Min để níu kéo Kiệt thì anh ta càng coi thường tớ. Tớ muốn dùng tấm lòng của tớ để yêu Kiệt một lần nữa, Jung Min sẽ trở về! *Đan cười hạnh phúc*

Sau 1 hồi Huyền – Đan miên man (kẻ duy nhất hiểu là Ân)…

- Đan. Em nói đến việc gì thế? *Tùng ngạc nhiên*

- Hơ…Hok Hok *đánh trống lảng*

- Sao? Rõ ràng vừa nhắc tới thằng thần kinh đó *Hương tấn công*

- Ê ê ê, đừng nói đến vấn đề này nữa. Hương vs Tùng đã nghĩ sẽ đối phó như thế nào chưa? *Ân cắt ngang*

- Àk…*Hương và Tùng tạm thời buông tha cho Đan *

- *Đáp lại Ân là ánh mắt biết ơn vô bờ bến*

- Ừm…trước tiên tớ sẽ không cho hắn học yên thân *Câu nói của Hương gây sự chú ý của tất cả mọi người* Tớ sẽ xé sách vở, vứt đồ thể dục vào chuồng Lulu, vẽ bậy lên mặt bàn…*những cặp mắt bắt đầu chớp không ngừng* 3 gã bạn của hắn mà lằng nhằng can thiệp, tớ sẽ…thuê xã hội đen!!!

- KHOAN KHOAN! Bình tĩnh nào Hương!…*Huyền kéo Hương để trấn tĩnh*

- Thả…thả lỏng nào! h

1 .. 32 33 34 [35] 36 37 38 .. 105
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)