gặp mọi người, không thể vác cái mặt phờ phạc mất ngủ mấy ngày về thì không ổn, vì trước đó ba tôi cũng dặn không cho tôi đi làm thêm, ông bảo lên phố là chỉ có việc ăn với học, tiền bạc để ba má lo… Trước khi về quê tôi có qua nhà em chào hỏi hai bác rồi dẫn em đi chơi lần nữa
Ting kình… Tôi tì tay lặng nghe tiếng chuông quen thuộc từ cánh cổng nhà em, chốc sau thì em chạy ra mở cửa, em mặc bộ đồ màu hồng rộng thêng, chắc vừa ngủ dậy dưới ánh nắng nhẹ buổi sáng nữa nên mấy “nội thất con” bên trong hầu như là thấy hết, Tôi đỏ mặt nhìn bâng quơ
- Hihi, lâu quá rồi anh mới qua nhà em, hihi
- Uhm, tại anh không muốn làm vướng chuyện ôn thi của tiểu thơ mà:
- Hứ… Mà hôm nay trông anh H nhà ta đẹp trai quá, hihi
- Anh mà lại, tôi đánh mắt ra vẻ
- Ơ. nhìn gì anh mà kỹ thế, (cái mặt đập chai của tôi hơi mất tự tin định bắt anh đứng mãi thế này à
- À, ờ… Em quên mất, mời anh vào nhà, hihi, bé lí nhí mở cửa
- Ba má có nhà không em? tôi đi sau em hỏi
- Dạ ba má em về quê ngoại từ chiều qua, mai mới về ạ, bé trả lời ngoan thôi rồi
- Vậy à…
- Vậy à, bé quay lại mắt tròn tròn khẽ nhìn tôi tiếp lời, bộ anh chỉ sang đây thăm mỗi ba má em thôi à?
- Uhm, hai bác không ở nhà anh tiếc quá (giỡn với anh à em)
- Vậy anh chờ ba má em về nha, em vào ngủ tiếp đây
- Ấy, tiểu thơ xinh đẹp mà nóng thế, hôm nay là bữa cuối trong năm ta gặp tiểu thơ nữa đó
Thoáng chút suy tư trong gió bé cười
- Hihi, giỏi nịnh thôi, anh ngồi đây chờ em, em đi thay đồ rồi mình đi ăn kem nha anh (khi nào cũng thèm kem, không chán à bà)
Tôi đứng xem lại mấy bức tranh hôm bữa tôi xem, em vẽ nhiều cái hay quá, vẽ con hổ trong vườn bách thú mà tôi nhìn đủ chiều mới ra, cứ tưởng con mèo con đang mãi xem tranh thì có một tiếng nói của một thanh niên đâu đó vang lên ^^
- Cậu là ai, từ hành tinh nào xuống, sao vào được đây? Tôi quay lại, một thằng con trai người cao như tôi tay đang cầm cái khăn xoa xoa trên đầu (chắc vừa tắm xong) đe 1 tay nhẹ vào tôi thắc mắc, tay kia thì đang giữ nguyên hiện trường trên đầu, tôi chưa kịp giải thích và cũng có phần ngạc nhiên thì L từ trên gác xuống, miệng nhanh nhẹn
- À, nãy em quên chưa cho 2 người làm quen, kia là anh T, anh trai em, còn đây là anh H bạn em L chỉ qua chỉ lại giới thiệu. Gã ngúc đầu chào tôi (tôi cũng vậy) rồi nhìn qua nhỏ L
- Chỉ là bạn thôi thật chứ?
- Dạ… Là ý gì ạ?
- A, mày có gấu rồi nha, được rồi, để đó tao mách cho ba cho coi, khà khà, có gấu trước anh mày cơ đấy, giỏi thật, ông ta nháy mắt với tôi rồi quay qua L cười trêu, L thì đỏ mặt, đứng sờ sờ tức giận (y như con em gái ở tôi ở nhà, mỗi khi bị tôi chọc quẹ
- Ơ, cái anh này, tí chết với em nha, L đỏ mặt bặm bặm cái miệng chỉ trỏ xen vẻ ngại ngùng (chắc có tôi ở đây, cơ mà nhìn kute lắm
T với tôi ngồi nói chuyện (L đi pha trà), T là anh trai L cùng tuổi với tôi, lão đi học xa vừa về ăn tết từ hôm qua (so với tôi T thiếu chút nữa là đẹp trai bằng, nghĩ vậy)
- Mình bằng tuổi nhau thì cứ xưng hô thoải mái vào, đừng xoắn, mà sao quen biết với cái L nhà tôi vậy, tôi cứ tưởng ông cùng lớp với L cơ, mà tôi thấy ông quen quen thế đ’ nào ấy.
Tôi nhớ ra rồi, đây là cái tay hôm bữa cùng L vào quán net mà gặp tôi với N vừa đánh nhau xong tẩu chạy (thì ra bữa L muốn giới thiệu anh trai cho tôi, không phải bạn như L nói:ngai Tôi cố vẻ qua loa để tránh anh trai L phát hiện ra Rồi tôi xin phép lão đưa L đi chơi, sau hồi lâu lưỡng lự lão cũng đồng ý, cơ mà xin số điện thoại của tôi (có chuẩn men không vậy ông anh) Tôi vừa đọc pha chút ngạc nhiên, L cũng vậy…Không quan tâm nữa, Tôi với L lí nhí dẫn nhau ra cái hồ hôm bữa ngồi nói chuyện, phong cảnh vẫn vậy, nước hồ trong xanh, gợn đôi làn sóng lăn tăn, đẩy những câu hỏi của chúng tôi về phía nhau…
- Hôm bữa em định giới thiệu anh trai em của em cho anh đó hả?
- Dạ, anh còn nhớ chuyện hôm bữa à?
- Uhm, Không biết hôm bữa ông anh trai e có thấy anh không nữa
- hihi, chắc có, câu trả lời tỉnh bơ của L càng khiến tôi sợ sợ thế nào ấy…
Thấy tôi im lặng L lên lời
- Anh H về ăn tết khi nào ra?
- Khoảng mồng mười em à, tôi ngắm xa phía bên kia hồ nhẹ trả lời em
- Dạ, ra anh nhớ mua quà cho em đó, hihi
- Uhm, tôi quay sang L vuốt mấy cơn tóc đang bay nghịch ngợm qua 1 bên…
- Chắc có nhiều anh đẹp trai tặng quà cho bé L lắm nhỉ, hehe
- Hí hí, nhiều lắm ạ… Bất giác L nói mà không chút suy nghĩ
- Nhưng em không nhận của ai hết, hihi
- Sao vậy?
- Em không thích họ, hihi
- Uả, thế sao lại đòi anh tặng quà, chẳng lẽ em thích anh à.
L thẹn thùng ửng hồng má, trông kute khủng khiếp.
Chap 12:
Mất gần một ngày giúp ông chủ phòng trọ chuyển đồ và mấy việc linh tinh (Việc nhà không nhác, viếc chú bác quá siêng) nên 25 tôi mới lên xe về quê ăn tết, em cũng có nhắn tin chúc tôi thượng lộ bình an (hạ lộ nằm im:- D), hành trang của tôi chỉ vẻn vẹn trong một cái ba lô đựng đầy quần áo, laptop tôi để ngoài phòng. Giáp tết nên bến xe chật cứng người, dẫm chân lên nhau một lúc tôi mới vào được, khung cảnh chật chội, xen lẫn tiếng người gọi nhau í ơi tạo ra một bầu không khí chẳng khác gì một cái chợ lớn… Tết đến nơi nên ai cũng tranh thủ kiếm chuyến xe cho riêng mình để về quê ăn tết. “Đúng là không tết nào vuj bằng tết đoàn viên, được, ta về đoàn viên với gia đình đây” (nhiều khi tôi hay tự lẩm nhẩm một mình y như Lão Hạc trong truyện của Nam cao)
Còn 15 phút nữa chuyến xe của tôj mới khởi hành, tôi ngồi lăm ngăm ngồi nhìn bước chân hối hả của mọi người… Ngước ra xa phía bên kia là hai gã đàn ông đang chèo kéo một cô bé (mác sinh viên)…
- Không chú ơi, cháu đi xe khác mà
- Đã bảo lên đây, đi đâu anh cho đi đến đó
Chốc nhìn tôi đã biết đó là mấy tay cò xe láo lếu, bọn nó sẵn sàng dở đủ trò để đưa khách lên xe họ, ma chẳng quan tâm khách hàng đi về đâu, cứ kéo lên xe họ y như những tay bắt cóc trong mấy phim hành động mỹ tôi xem… Tôi ngồi yên tĩnh tâm xem bọn này làm gì. Phía bên kia cô gái vẫn đang cố gắng kéo tay ra khỏi bàn tay thô kệch của gã của gã áo đen đeo kính
Bép… Gã mặc áo cọc tay màu trắng bên cạnh tát cô gái một cách không thương tiếc, dù đông người nhưng cú tát mạnh đến mức tôi có thể tưởng tượng ra sức mạnh của nó, cô gái yếu đuối lieu xiêu, (chắc choáng vì cú tát), vài người nhìn vào thì hai tay kia mắt chằm chằm la lớn “thích quan tâm việc ngược khác lắm hả”, bọn này là bọn xã hội đen hoặc bọn vô công rồi nghề được mấy tay nhà xe mời đến “làm việc” hơn nữa ở đây toàn người tứ phương, không ai quen ai nên chẳng ai dám manh động xen vào…Nhưng tôi thì không. Máu nghĩa hiệp ba tôi truyền lại cho tôi lại dâng cao, ai đời cả thằng đàn ông mặt dày thế lại đi ức hiếp một người con gái yếu đuối thế kia, quá đáng, không thể chấp nhận được, tôi tự nhủ bản thân rồi mang túi lên vai, dần tiến về hai tay kia không chút lo sợ, ở bên kia hai tay kia vẫn lôi cô bé lên xe, mặc dù cô bé đã van xin thảm thiết, chắc chỉ thiếu quỳ xuống lạy bọn nó nữa quá. Áp dụng vào chiêu ba tôi đã dạy, tôi lẻn mình nép trong góc xe khuất rồi hô to
- Cảnh sát, có cảnh sát…Hai tay kia tưởng đồng bọn báo tin thật nên buông cô bé ra tìm đường tháo chạy, nhanh như cắt tôi chạy lại nắm lấy tay cô bé chạy không xíu nữa 2 thằng k