Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full

Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 914

Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full

thoại đây em mượn xíu
- Ờ, làm chi vậy?
- Đây, số điện thoại của D đó, rảnh thì pm cho D nghe, D thích nói chuyện với anh H lắm…
D nhìn tôi cười…Tôi cũng khẽ cười đi theo D nghe D kể nhiều chuyện…
Thế rồi hơn mười ngày nghỉ trôi qua thật nhanh, tôi lại tiếp tục lên thành phố tiếp tục công việc học tập của mình, trước đó Ba mẹ D có lên “gửi” D cho tôi, chắc họ tin tưởng tôi với lại cũng lo cho D (cẩn thận cháu bán sang china giờ. Vừa lên xe ngồi tôi nhận tin nhắn của L
- Hilu anh H đẹp trai, khi nào anh lên thành phố học tiếp vậy?
- Thiêng thế, anh vừa lên xe này, tầm sáng mai thì đến nơi em ạ
- Hihi, vậy anh đi đường cẩn thận nhé, hihi, nhớ anh nhìu
- Ừk, cảm ơn bé nhá
- Khi nào cũng bé vậy, hức, bé lớn rồi mà
- Uhm, vậy cảm ơn tiểu thơ nhé
- Thế còn được, hí hí
Hmm, tôi ngồi ngồi suy nghĩ biết bao điều, những dư âm ở quê vẫn còn trong tôi, được gặp những người yêu thương sau những tháng ngày dài làm tôi nhớ mãi, từng vòng xe lăn bánh như viết ra suy nghĩ trong đầu của tôi về những ngày ở quê vậy… Được gặp lại Ba má, cậu C, con em gái dễ thương, nghịch ngợm rồi bà N, bạn bè…Một năm đủ để cho tôi biết cuộc sống tự lực mà không có bàn tay ba má chở che khó khăn đến thế nào, một năm cho tôi biết bao yêu thương, những ngọt ngào, hờn ghen cay đắng, một năm cũng đủ để cho tôi biết quý trọng những thời gian lúc ở bên mọi người là quý đến mức nào…Cũng một năm để một kẻ FA lâu năm như tôi nhận ra rằng trái tim tôi đã trao ai đó mất rồi…
- Anh nghĩ gì mà như người trên mây vậy
- À, không, anh nghĩ mấy thứ lung tung ấy mà, tôi quay lại nhìn D cười
- Hì
Điện thoại kêu làm phá vỡ cuộc nói chuyện của tôi và D
Là ông anh bé L
- Dâm xê ô!!!
- Thế nào, ăn tết vui vẻ chứ gấu con L.
- Dạ, vui lắm, ông anh thì sao?
- Hehe, cũng bình thường như mọi năm
- Mà hôm bữa ông đánh nhau hay đó
Tôi bần thần sau câu nói đó, thôi xong, chắc lão ấy nhớ ra mình rồi…Lão tiếp lời
- Khỏi bất ngờ, tôi nhớ ông từ cái lúc ông sang nhà con L ấy, tôi giả vờ ngơ thế thôi
- Vậy à
- Mà ông đánh hay đó, mấy thằng hôm bữa mấy lần tôi định xử rồi mà không tiện
- Chắc gọi đến không chỉ khen tôi đánh nhau hay
- Kaka, đàn ông có khác, hiểu nhau đấy, ông cho tôi xin ít thông tin về con bé hôm bữa ở quán net đi
Cuối cùng thì mụch đích chính của lão cũng lộ, thì ra lão định tán bà N
- Rồi, tí nữa tôi gửi số điện thoại cho ông, mà nên nhớ bà này khó nhai lắm đó, bà ta có võ nữa
- Ông cứ khinh thường trình độ tán gái của tôi quá
- hehe, đó là tôi nói trước, đến chừng nào mất cái răng nào thì chớ có kêu tôi kiếm nha
- Rồi rồi, thế nha, bắn số qua cho tôi…
Tôi cúp máy, liếc nhẹ sang D thấy ẻm đang nhìn tôi bằng con mắt “chết người”
- Hì, nhìn gì nhìn kỹ vậy, mặt anh lém bẩn hả?
- Không, hì, Anh H có nhiều bạn quá nhỉ
- Hì, cũng ít thôi em…Tôi cười bâng quơ rồi nhìn ra cửa sổ tiếp tục theo đuổi những suy nghĩ dở dang của mình còn D thì lôi quyển truyện tranh ra đọc tiếp
Đến nơi cũng gần 5h sáng, tôi lay D dậy, xách vali xuống, hơn 1 ngày ngồi xe, ra ngoài tôi vươn hai cánh tay nhìn lên trời thở sâu
- Oài, trời đẹp thật, chuẩn bị một năm cày cuốc tiếp nào…
- Á, tôi quay lại thấy D đang ngồi xuống, D bước xuống xe không cẩn thận nên bị trẹo chân (cả đôi guốc thế kia không ngã mới lạ)
- Không sao chứ, tôi quay lại lo lắng
- Chắc em không đi được nữa quá, anh H ơi
Mới sáng dậy…Haizzz, Tôi dìu D dậy, D khoác tay ôm vai tôi đi lún nhún, tôi dẫn D đến chiếc ghế đá đối diện thì bắt gặp trước mặt là ánh mắt L đang nhìn 2 bọn tôi…

Chap 16:

- Đây là… L nhìn tôi và D ánh mắt tỏ vẻ thắc mắc
- L… Lúc này thấy tôi đơ người D cũng nhìn sang tôi, 2 người đẹp nhìn nhau đến ghê người, phá tan cái bầu không khí đó tôi lên tiếng…
- Đây là L bạn anh, nhìn sang L
- Còn đây là D bạn anh
Hai người đẹp chào nhau, phía bên ngoài thoảng nghe mấy tay đang chỉ trỏ khen hai mỹ nhân…
- Không qua giúp anh một tay, nhìn gì mãi thế, tôi nhìn L cười
- Dạ, L sang đỡ D giúp tôi còn bảo tôi cầm mấy cái vali
Bọn tôi dìu D đến nơi ở của D (D ở nhà nghỉ hạng sang), đặt D xuống ghế tôi kéo tay L ra ban công
- Em ra ngoài bến xe chi sớm vậy?
- Em ra đón anh mà…
- Thật hả, anh vui quá
Tôi nkhẽ nhìn L thật kỹ để lấp đầy cảm giác nhớ nhung mấy tuần nay
- Em vào trong chơi với chị D đi, anh đi ra ngoài lấy thuốc cho D
- Dạ
Sau hơn hai tiếng băng bó xức dầu tôi và L xin phép D về, tôi về phòng cất đồ rồi đưa L ra công viên chơi
- chị D xinh quá anh nhỉ
- Em cũng đẹp mừk
- Thật không ạ, L nhìn nhanh qua tôi ngại ngùng
- Chứ sao không, với anh L là số 1, hehe
- Anh chỉ được cái nịnh thôi…Trong cái nắng xuân nhẹ, mặt L ửng đỏ trông thật đẹp, tôi chẳng dám nhìn kỹ vào đó nữa,
- D và anh là bạn thân nhau, em…
L khẽ dừng lại đưa tay lên bờ môi tôi, ánh mắt trìu mến
- Anh đừng giải thích gì hết, chị D đã cho em nghe hết rồi, em ngưỡng mộ anh lắm…
Hai chúng tôi lặng lẽ nắm tay bước song song trên con đường nắng nhẹ, kể cho nhau nghe những việc xảy ra hơn 10 ngày qua…

Hôm ấy D gọi điện đến cảm ơn tôi vụ lúc sáng
- Alo
- D cảm ơn anh H về chuyện lúc sáng nhé
- Hì, có gì đâu, H mới thấy có lỗi
- Ơ, sao lại là có lỗi ạ
- Thì những lúc bên H, D toàn gặp chuyện xui xẻo chứ sao
- Hihi, anh H khéo đùa, ở bên anh mãi xui bao nhiêu D cũng chịu được…
Tôi im lặng trước câu nói đó, phải một lúc sau thì D chào tôi rồi cúp máy…
Mấy hôm sau tôi tiếp tục ổn định cuộc sống như thường ngày, tôi cũng xin nghỉ làm thêm mà đầu tư vào việc học nhiều hơn…
Tối hôm đó trời mưa, ngồi trong phòng tôi cảm nhận tiếng mưa rơi bận rộn bên ngoài, khẽ có tiếng sấm, tiếng sét làm lòng tôi sao quá trống trải, đang định nhắn tin cho L thì L đã gọi trước
- Hai, bé học bài xong chưa, mưa to quá (đôi lúc như nhiều khi tôi vẫn không thay đổi cách xưng hô)
- Dạ, em vừa học xong, anh thì sao
- Anh cũng vậy, mà sao giọng có vẻ run vậy, anh chẳng nghe gì hết
- Thì tại trời đang mưa mà, với lại em đang sợ quá, giọng L nhỏ nhẹ
- Sợ gì?
- Em sợ ma
- Uầy, anh thì đang mong gặp được con ma nào để xem hình thù nó ra sao đây (chém tí)
- Hic, thật không ạ
- Thật mà mà ba má em đâu để tiểu thơ một mình thế kia
- Dạ Ba má em đi có việc từ sáng, tối mai mới về cơ, giờ cô giúp việc cũng về rồi, mỗi mình em ở nhà, em sợ lắm…Anh H hát cho em nghe đi
Phút định thần suy nghĩ, tôi thấy lo cho L quá, thân con gái yếu mềm ở một mình, ngôi nhà thì to mà trái tim yếu mềm ấy thì sao nhỏ bé quá…
- Đợi đó anh đến, tôi tắt máy luôn (chẳng biết L có nghe câu sau cùng không nữa)
Nói là làm, tôi vơ lấy cái ô, mặc thêm áo rồi lao xe đến nhà em
Đứng trước cửa nhà em tôi ấn chuông nhưng dường như tiếng mưa đã át lấy tiếng chuông thân thuộc… Lọ mọ rút điện thoại ra tôi gọi cho L
- Anh đang dưới nhà nè, xuống mở cửa cho anh nào
- L nhanh nhẹn cầm ô chạy xuống trong bộ đồ ngủ, cất bước trong đêm mưa, trông thật quyên rũ
- Hihi, em cứ tưởng anh đùa, ai dè anh đến thật…
- Hi, nghe tiếng em run thế sao anh nỡ để bé ở nhà một mình được, tôi nói to át tiếng mưa đang nhảy nhót trên chiếc ô
Đêm đó sau tiết mục ca hát thì tôi chuyển qua tiết mục kể truyện cổ tích, những câu chuyện mà hầu hết tôi nghe từ Bà Nội tôi kể,
- Anh H kể chuyện cười cho em đi, hihi (lắm c

1 .. 11 12 13 [14] 15 16 17 18
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)