Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3641

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

g.

Thấy Hồng mặt dầu dầu, mà lại không vui vì lấy được ông chồng giàu sang, anh ngạc nhiên hỏi:

- Sao em còn không cười lên, chẳng phải anh được hơn mong ước của em là gì…?

-…?

Trường bực mình, vì Hồng dám lờ cả anh, anh khẽ quát:

- Em có biết là mình lại vừa vi phạm giao ước rồi không, còn không mau nói, hay là em muốn anh hôn em thật…?

Hồng khóc, nó cầu xin Trường:

- Anh…anh làm ơn tha cho em đi được không, em sợ lắm, em cứ tưởng, chỉ giúp cho anh gia mắt họ hàng nhà anh như nhà em thôi, gặp mặt người thân của anh, và cố đóng cho đạt vai trò người vợ hờ của anh, nhưng chuyện kết hôn của anh thiên hạ ai cũng muốn biết, mà em lại không muốn hình của mình lên mặt báo chí, hay đi đâu người ta cũng tò mò nhìn mình và đánh giá xem mình là ai mà dám lấy anh, thôi cho em xin, tha cho em đi nhé, bên anh còn có nhiều người đàn bà hơn em nhiều mà, họ vừa có kinh nghiệm và trải đời, họ sẽ giúp cho anh tốt hơn em…!
Trường nghe Hồng khóc lóc một hồi, anh chẳng hiểu gì cả, tại sao cô ấy lại khóc, anh mới là kẻ nên khóc mới phải, anh là một thằng lăng nhăng mà, anh đâu có thích bị trói buộc vào hôn nhân, anh cũng ghét đàn bà, anh chỉ coi họ là đồ chơi với anh thôi.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên, anh nghe họ khóc, họ khóc vì không muốn mất anh hia tay với anh, họ muốn giữ anh lại.

Nhưng sao con bé này, nó lại khóc và cầu xin cho anh buông tha cho nó là thế nào, chuyện lạ đây, anh có nên tin những giọt nước mắt kia là thật lòng xuất phát từ trái tim của nó hay không, hay là nó mới biết thêm nhà anh giàu mà nó khóc to lên, vì muốn anh cho thêm tiền trợ cấp nhỉ. Tại sao anh không hỏi nó đi có phải là hay hơn không, cần gì phải để ở trong lòng, dù sao chuyện gì thì cũng nên rõ ràng, và thẳn thắn với nhau, nếu nó là một cô gái như vậy, anh nhếch mép lên, anh sẽ chơi với nó, dù em có cáo già như thế nào, thì anh đây cũng sẽ trị được, kinh nghiệm cuộc đời của anh lẽ nào không đủ để chơi với em.

- Em muốn thêm bao nhiêu nữa, nói đi…?

Hồng lấy tay quẹt nước mắt của mình, nó nghe Trường hỏi, nó không hiểu, anh ta bảo nó muốn thêm bao nhiêu nữa là sao.

- Anh hỏi em như vậy là có ý gì, cái gì mà bao nhiêu nữa…?

Trường nghĩ, con nhóc này còn giả vờ nữa, bao nhiêu thì nói đi, còn làm bộ là thế nào, con nhóc này cũng kinh thật, nó lại còn giả nai với anh nữa chứ.

- Anh hỏi em muốn thêm bao nhiêu tiền nữa để anh trả thêm cho em…?

Hồng nhìn vào mắt của Trường, bây giờ thì nó hiểu rồi, anh ta đang khinh nó đây mà, anh ta chắc là đang nghĩ nó thấy anh ta giàu nên làm nũng và giả vờ khóc lóc để đòi thêm tiền đây.

Hồng bực cả mình, nó dơ tay lên nó tát cho Trường một cái.

- Bốp…!

Tát xong, nó nhìn Trường đầy căm hận, nó quát lên:

- Anh kia, anh tưởng ai cũng cần tiền của anh hả, danh dự của tôi anh có thể mua được không, anh hãy đem tiền của mình mà ăn luôn đi hay là thuê những cô gái khác, tôi không thèm, nói thật, lúc đầu thì tôi không định ký vào đâu, và tôi cũng không đồng ý những điều khoản mà anh đưa ra cho tôi, nhưng tôi thấy anh buồn, anh đau khổ, nên tôi mủi lòng mà giúp anh, anh còn không biết điều, anh còn dám coi thường tôi là thế nào.

Chưa hết, nó còn gân lên tiếp:

- Anh có biết là vì anh mà tôi khổ sở lắm không, bố mẹ tôi, anh chị tôi yêu thương và tin tưởng tôi như vậy, tôi trở thành con người dối trá cũng vì anh, tôi đau khổ vì phải lừa dối và dấu diếm họ. Tôi căm thù anh, anh là ai hả, anh là cái gì của tôi, tại sao tôi luôn phải lo lắng cho anh, còn anh, anh coi tôi là cái gì, chỉ là một nô lệ cho anh hả, anh chỉ cần bỏ tiền ra là xong thôi sao, anh khinh người quá đấy, anh tưởng ai cũng thích tiền hay sao, tôi mặc kệ nó mua được cái gì, tôi không quan tâm, nhưng với tôi tiền chả là gì cả, tôi chỉ cần nó vì nó giúp cho tôi sống thôi, nhưng mà yêu nó và tôn vinh nó quá lên như anh thì tôi thấy anh điên lên thật rồi, hứ, đồ kiêu căng, anh đừng có tưởng anh dựa vào gia thế nhà anh mà anh dám coi thường tôi, nếu cần tôi sẽ đi tù cho anh nhờ, chứ tôi nhất quyết làm vợ hờ cho cái tên không biết điều như anh đâu…!
Trường bị xốc, anh không ngờ nó lại tức giận đến như vậy khi anh yêu cầu tăng thêm tiền trợ cấp cho nó, anh nhìn vào khuôn mặt đầy căm giận của Hồng đang nhìn anh, anh mù mờ không hiểu gì cả, không lẽ nó vì số tiền nợ và cái việc khổ sai của con Loan mà nó giúp anh, nó bảo gì nhỉ nó không ký vào cái hợp đồng kia và nó cũng không đồng ý các điều khoản của anh đưa ra, nếu nó không thấy anh buồn và đau khổ, nó sẽ không bao giờ ký.

Vậy là nó lo cho anh thật sao, và nó hoàn toàn vô tư trong sáng khi giúp anh mà không toan tính điều gì, vậy là anh đã nghi oan cho nó rồi, anh nên xin lỗi nó thì hơn.

- Anh xin lỗi em, anh…anh không ngờ mình lại xúc phạm em như vậy…!

Anh chàng thư ký, ghi lia lịa những lời mà Hồng nói, cả anh và anh tài xế đều cảm thấy thú vị và bất ngờ trước những hành động và lời nói của Hồng, họ không ngờ cô chủ của họ lại dũng cảm và táo tợn quá, dám đánh và quát cậu chủ của họ như vậy, nhưng mà tấm lòng của cô ấy đáng quý thật, hy vọng cô ấy nghĩ và làm đúng như những gì mà cô ấy nói, nếu không sóng gió lại nổi lên thì mệt lắm.

Hồng khóc nấc lên, nó chán quá rồi, nó cũng mệt mỏi nữa, sao trên đời này lại sinh ra một tên như thế này nhỉ, ở hắn Hồng không tìm được điểm nào tốt cả, con đường tình ái thì lăng nhăng, tính cách thì khinh người và kiêu ngạo, bạn bè thì không tin tưởng ai.

Ôi trời ơi…! Làm vợ hờ của tên này ba tháng chắc là nó chết mất, làm sao nó có thể chịu đựng một người chồng như vậy được, hàng ngày gặp mặt nhau, ăn uống cùng nhau, rồi còn phải nghe hắn gọi là “em yêu” nữa chứ, chưa hết mình phải cho hắn bá cổ kề vai, và thỉnh thoảng hôn hít nữa chứ, Hồng ôm đầu, nó kinh tởm bản thân mình, càng ngày nó càng ghét cái tên này, hu hu hu, con nên đi tu, hay nên đi trốn đi thì hơn.

Trường thấy Hồng hết lắc đầu, thở dài, rồi lại ôm đầu, mặt nhăn nhó, anh đang cố xem nó buồn bã cái gì mà thể hiện ra hết thế kia, anh nghĩ chắc là nó ghét anh lắm, ai bảo anh dám động đến lòng tốt của nó làm gì, anh nghĩ lại hành động khi nó bị xốt mà cảm thấy mình thật đáng khinh, anh hỏi nguyên do con Loan, đầu tiên nó không chịu nói, anh phải dọa nó, nó mới khai ra cho anh biết, thì ra nó bảo là nó bị anh bắt cóc làm cho Hồng bị bệnh nặng như vậy, cũng bấp chấp bản thân chạy đến chỗ của Loan, tại sao anh vẫn còn nghi ngờ nó nhỉ, anh đúng là ngốc mà.

- Anh xin lỗi em, Hồng ạ, anh không cố ý làm tổn thương em chỉ là…!

Anh lấy tay vuốt mặt mình, anh thở dài, anh bảo:

- Chỉ là nỗi đau trong quá khứ của anh thôi, nó ám ảnh anh, nên anh không thể nào mà tin ai được nữa, nhất là đàn bà…!

Nói còn chưa xong, thì…

- Ha ha ha…!

- Phải đàn bà, họ cho anh quá nhiều thứ, đau buồn có, hạnh phúc có, nhưng tất cả với anh chỉ là sự hận thù, anh cũng không biết nữa, anh có thể mở lòng mình ra hay không, em mắng anh rất hay, mắng đúng lắm, anh ngoài tiền và bản thân anh ra, thì anh chẳng có cái gì cả, bạn bè không, người thân cũng không nốt, anh là kẻ cô độc, hay em gọi anh là con thú hoang cũng được, anh không hề e ngại nếu em chửu hay là rủa anh như vậy, đều đ

1 .. 80 81 82 [83] 84 85 86 .. 131
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)