Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full - Truyện Teen - iuvn.wap.sh
XtGem Forum catalog
header ("Location: http://24giay.xtgem.com");
Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

Đánh giá: 7/10

Bình chọn: 3585

Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

ra, các người cũng đang tìm cách để phá hoại nó…!

Bà Thắm và Băng bối rối, và hơi sợ, vì đúng là trong đầu họ có cái dự định ấy, họ tự hỏi là làm sao mà ông Sơn biết được.

Ông Sơn bảo ông Tài.

- Chú mang cuộn băng và mấy tờ giấy mà tôi bảo chú chuẩn bị lên đây…!

Ông Tài lại quay đi, một lúc sau ông Tài quay lại, trên tay cầm những thứ mà ông Sơn yêu cầu, ông đưa nó cho ông Sơn và bảo:

- Thưa ông chủ những thứ mà ông yêu cầu ở cả đây…!

Ông Sơn mỉm cười và bảo:

- Cảm ơn chú, chú có thể lui được rồi…!
Ông liền bật cuộn băng lên, ông nhìn cả ba và hỏi:

- Mọi người có biết đây là cái gì không…?

Bà Thắm hỏi:

- Ông nói gì tôi không hiểu…?

Cuộn băng sau khi tời, nó bắt đầu làm việc, cả ba yên lặng ngồi nghe, nó đang quay lại cuộc nói chuyện của hai Dì cháu, và cả cuộc nói chuyện của Hồng và Băng nữa.

Cả hai tái mặt ngồi nghe, họ không ngờ hành động và lời nói của họ lại bị ông Sơn cho người theo dõi, cả hai lo sợ không biết ông Sơn sẽ làm gì mình.

Ông Sơn trừng mắt nhìn cả ba, ông bảo:

- Nếu con bé Hồng mà mất một sợi tóc hay bị tổn thương một chút nào, tôi sẽ không tha cho đâu, tôi cảnh báo cho bà và con Băng biết, nên bỏ cái ý thâm độc và hại người ấy đi, nếu không tôi sẽ tống cổ cả hai về nước và không bao giờ được bước chân vào gia đình này nữa…!

Ông Sơn vứt những tờ giấy và những tấm ảnh ở trên bàn trước mắt, ông chán nản nói:

- Các người hãy tự mình xem đi, tôi không ngờ là bao năm qua tôi có mắt như mù khi đi tin những lời sằng bậy của bà và của con Băng để hắt hủi và đối sử bất công với thằng Trường, bây giờ tôi hối hận lẳm rồi, và tôi cũng muốn đuổi hai người cho khuất mắt tôi, nhưng vì tôi nể bà và con Băng là người thân trong nhà nên tôi tha cho, nếu hai người còn tái phạm tôi sẽ rất thẳng tay mà trừng trị và lần này không có chút khoan nhượng nào đâu…!

Bà Thắm và Băng cầm mấy tấm ảnh và mấy tờ giấy kia lên đọc, họ đọc và xem đến đâu là tái mặt và run rẩy tới đó.

Tất cả các bằng chứng phạm tội của hai người bị ông Sơn cho người theo dõi, họ chụp ảnh và lưu lại cho ông, còn giấy tờ là những vụ làm ăn phi pháp mà cả hai đã bòn rút của công ty, kể cả các giấy tờ mà họ đã rút tiền ở nhà băng.

Ông Sơn nói tiếp khi cho hai người kia có cơ hội xem và đọc những thứ đó, ông bảo:

- Tôi sẽ không cho hai người một xu, nếu tôi bị hai người hại chết dưới bất cứ hình thức nào, do tức giận mà chết hay do hai người tìm cách cho tôi chết từ từ, thứ hai nếu hai người hại Hồng hay gia đình của nó, tôi lập tức tống cổ hai người đi, tôi sẽ cho hai người vào tù mà sống, chưa hết bản di chúc mà tôi soạn cho hai người sẽ bị hủy ngay lập tức, đó là những điều mà tôi cần nói với hai người hôm nay…!

Bà Thắm gào lên:

- Ông không thể nào đối xử với tôi như vậy được, tôi đã vì ông mà thành ra như thế này, ông có lương tâm hay không khi nói ra những lời như thế…?

Ông Sơn cười khẩy bảo:

- Bà vì tôi ư, tôi là một thằng ngu khi tin bà, bà có biết là vì bà mà mẹ của Trường chết không hả, bà đã nói gì và làm gì, bà tưởng là tôi không biết à, ngay cả việc bắt cóc thằng Trường và cho người tống tiền tôi, bà tưởng tôi cũng không biết hay sao…!

Ông thở dài nói tiếp:

- Giá mà tôi đã biết được những điều này sớm hơn, thì bi kịch kia đâu có xảy ra, chưa hết tôi không ngu mà xa vào bẫy do bà giăng ra, tôi cũng không làm tan nát gia đình mình…!

Bà Thắm cầm tay của ông Sơn, bà giở cái giọng ngọt ngào mà bà vẫn dùng hàng ngày, bà hy vọng có thể thay đổi được quyết định của ông Sơn, bà bảo:

- Em van anh mà, anh không còn yêu em nữa, nhưng còn thằng Hoan, nó là con của anh mà đúng không, không lẽ anh lại hại mẹ của nó, anh không nghĩ đến em thì anh cũng phải nghĩ đến nó nữa chứ…?

Ông Sơn, tay bóp thật mạnh vào vai của bà Thắm, ông bảo:

- Bà có câm đi không hả, bà đừng bao giờ nói với tôi bằng cái giọng đó nữa, tôi định cho qua chuyện này, nhưng hình như bà không hiểu thì phải, vậy để tôi nói luôn nhé…!

Ông nhìn Hoan đang ngồi đấy, trong ánh mắt của anh ánh lên những nét buồn phiền, ông bảo thằng con trai của mình.

- Bố xin lỗi, bố định sẽ mang chuyện này xuống mồ, nhưng bố không thể nào dấu kín được nữa rồi, thật ra con không phải là con đẻ của bố, mẹ của con đã có thai với người đàn ông khác, bà ta vì muốn trói buộc bố nên mới làm như vậy, bố không hề nghi ngờ gì cả, bố yêu con và luôn yêu con ngay cả khi bố biết con không phải là con đẻ của bố, mẹ con và người đàn ông ấy vẫn lén lút gặp mặt nhau, họ đã phá tan cái chi nhánh mà bố mới mở, họ đã đổ hết tội lên đầu của Trường, bố tưởng là thằng đó nó hận bố nên mới làm như vậy, trong một lúc tức giận và thiếu suy sét bố đã tống cổ nó đi…!

Hoan run rẩy và mồ hôi túa ra, anh không phải là con đẻ của bố anh, và mẹ anh đã dùng anh để trói buộc ông, hay thật, bây giờ anh mới hiểu tại sao có nhiều lúc mẹ anh hay nhìn anh thở dài, và bà ấy lại tìm nhiều cách để hại anh Trường như vậy, bà ấy muốn anh độc chiếm cái gia tài của nhà họ Hạ này đây mà, trên khóe mắt của anh có hai dòng lệ, anh chán đời quá rồi, anh mặc dù là con của mẹ anh, nhưng anh chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ tranh giành gia sản của anh Trường cả, với anh, tài sản có nghĩa lý gì đâu.

Anh chỉ hận Trường một điều là anh ấy chưa bao giờ coi anh là em trai, anh ấy luôn tìm cách tránh mặt anh, anh nhớ hồi nhỏ, dù anh có nói gì hay làm gì anh Trường cũng đều lờ anh, anh hay tủi thân và khóc rất nhiều, anh chỉ mong anh ấy một lần thôi coi anh là em trai của mình, nhưng anh ấy không thích anh và có lẽ không bao giờ thích anh.

Cuộc đấu đá và tranh giành của người lớn, anh không muốn tham gia, và anh cũng không có hứng thú tham gia, anh ghét quyền lực và anh cũng ghét luôn lòng tham của con người, vì nó mà tan nát cả một gia đình, anh chỉ mong có thể sống vui vẻ bên người thân mà thôi, tại sao họ không hiểu mà sống tốt cho anh nhờ, còn cái di chúc ấy, anh cũng không cần, anh có thể sống trên đôi vai của mình, anh cũng đã sống tự lập từ lâu, anh chưa bao giờ ngửa tay xin tiền của bố anh hay của mẹ anh, anh cũng có công ty và nhiều cửa hàng riêng, anh tự tin trên đôi chân của mình.

Nay anh lại biết được thêm, anh không phải là con trai của bố anh, anh bị xốc, vì ông không đối xử với anh quá tốt hay quá tồi tệ, nhưng anh yêu ông, và quen có ông rồi.

Anh buồn buồn hỏi ông:

- Bố có thể cho con biết con có thể làm con trai của bố nữa không, và ai mới là bố đẻ thật sự của con…?
Hồng sau khi tiễn Trường ra khỏi cổng, anh hôn tạm biệt nó, anh cười hạnh phúc, anh ôm nó vào lòng và bảo:

- Em yêu, mình nhanh kết hôn đi em nhé, anh sẽ chết mất, nếu em bắt anh phải đợi em lâu…!

Hồng ôm anh, nó cố hít lấy mùi nước hoa hòa lẫn vào mùi đàn ông đầy nam tính của anh, nó không hiểu là tại sao nó muốn làm vậy, nó thì thầm vào tai anh, nó bảo:

- Anh có thể hôn em và ôm em thêm nữa được không…?

Trường kinh ngạc, sao hôm nay cô ấy lại tốt với anh thế nhỉ, vì mọi lần, anh phải khó khăn lắm mới có cơ hội được ôm hay hôn cô ấy, sao bây giờ cô ấy lại muốn anh làm điều này, anh không cần nó nói lần thứ hai, anh ôm chầm lấy nó mà hôn, anh hôn nó không chỉ một lần, mà nhiều lần, anh muốn được hôn và ôm nó cho

1 .. 107 108 109 [110] 111 112 113 .. 131
ĐẾN TRANG
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)